Từ Hướng Thần gần như hét lên ngay khoảnh khắc thấy đối phương rút súng, nhưng vẫn chậm một bước. Đạn của chúng găm trúng lưng hai mặc đồ bảo hộ màu lam, khiến họ ngã gục ngay tại chỗ.
Lâm Sơ lập tức nâng súng, ngắm b.ắ.n siết cò. Tiếng s.ú.n.g vang lên, cổ tay của một tên ký sinh giả cầm s.ú.n.g liền tóe một vệt m.á.u đỏ thẫm.
Cùng lúc đó, một khung cảnh chợt hiện lên trong đầu Lâm Sơ. Trong viễn cảnh , cả đội đang đường rút lui thì đột nhiên vô lưỡi d.a.o băng sắc lẹm tấn công, ai nấy đều thương tích đầy . Ngay cả cô và Từ Hướng Thần cũng thể thoát khỏi tấm lưới băng c.h.ế.t chóc đó. Cuối cùng, mặt đất tuyết trắng đột ngột nổ tung, lớp tuyết dày mái nhà cũng đổ ập xuống một dấu hiệu, chôn vùi tất cả .
Lâm Sơ giật bừng tỉnh, đây là giác quan thứ sáu đang cảnh báo cô về nguy hiểm sẽ ập đến trong vòng năm phút nữa.
Ngay lúc , Khương Đàn chẳng áp sát từ khi nào, vươn tay kéo mạnh cô. Gần như ngay lập tức, một tiếng “bụp” vang lên, chỗ cô tuyết bay tung tóe cao đến nửa .
“Giờ phút quan trọng, đừng ngẩn !” Sắc mặt Khương Đàn vô cùng nghiêm túc, nổ s.ú.n.g b.ắ.n gục một tên ký sinh giả cầm d.a.o đang đuổi theo đồng đội phía .
“Cảm ơn, sẽ lơ là nữa.”
Sau khi cảm ơn Khương Đàn, Lâm Sơ giơ s.ú.n.g lên b.ắ.n trả, đồng thời bắt đầu cẩn thận quan sát động tĩnh của kẻ địch.
Phía đối diện một tên ký sinh giả điều khiển băng giá đang ẩn nấp. Vậy tại trơ mắt đồng bọn họ b.ắ.n hạ mà tay?
Lâm Sơ tìm tên đó trong vòng năm phút, nếu cả đội sẽ gặp đại họa.
lúc , những đồng đội rút lui kịp thời về đến bên cạnh họ, cũng rút s.ú.n.g yểm trợ cho những còn đang kẹt .
nhanh đó, kinh hãi phát hiện đạn của họ b.ắ.n tên đầu vô dụng.
Viên đạn hề tóe máu, cứ như thể va một tấm thép cứng rắn nảy , rơi lả tả xuống đất.
“Hắn sợ đạn!” Một bên cạnh hoảng hốt kêu lên.
“Quái vật gì thế !” Người đó xả hết năm viên đạn còn tên ký sinh giả đang ngày một áp sát.
“Đó là ký sinh giả cao cấp, loại hình cường hóa da thịt. Đừng lãng phí đạn !” Lâm Sơ dứt lời, Từ Hướng Thần hét lên ngay đó.
“Tất cả rút về xe!”
Nghe lệnh của Từ Hướng Thần, b.ắ.n trả lùi , chỉ riêng Lâm Sơ vẫn dán chặt mắt những tên ký sinh giả đuổi theo ở bên sông.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
“Lâm Sơ, mau rút lui!”
Giọng giục giã của Khương Đàn vang lên từ phía . Đôi mắt và bộ não của Lâm Sơ vận hành hết tốc lực. Cuối cùng, ngay khi Khương Đàn thúc giục thứ hai, tầm mắt cô dừng ở một bóng lấp ló đám ký sinh giả đối diện.
Bóng đó vẫn dây thừng trói chặt, lưng về phía cô và quỳ mặt đất.
Trong khi tất cả đồng bọn đều dậy phản công, một bóng quỳ gối im lìm như trông vô cùng quỷ dị. Chỉ là sự chú ý của đều đổ dồn những tên đang truy đuổi nên vô tình bỏ qua bóng chúng che chắn ở phía .
Lâm Sơ nhanh tay băng đạn mới, xử lý hai tên cầm d.a.o nhào tới chĩa họng s.ú.n.g về phía tên thứ ba.
Tên đó lập tức né sang một bên.
Mắt Lâm Sơ sáng rực lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-198.html.]
Cô chỉ chờ thế!
Họng s.ú.n.g đen ngòm đuổi theo tên thứ ba mà vẫn nhắm thẳng vị trí ban đầu của , cô dứt khoát bóp cò.
“Không!”
Khi kẻ địch nhận lừa, viên đạn của Lâm Sơ găm thẳng giữa lưng bóng đang quỳ. Bóng đó mềm nhũn ngã ngửa , cùng lúc đó, đôi mắt vốn nhắm nghiền của nó đột ngột mở , để lộ một cặp con ngươi trắng đục lạnh lẽo.
Khoảnh khắc đối diện với đôi mắt đó, Lâm Sơ cảm thấy m.á.u trong như đông cứng .
Tiếng d.a.o xé gió vút đến từ phía , Lâm Sơ lập tức thu hồi tầm mắt, nhảy lùi để tránh đòn tấn công.
Băng đạn còn năm viên, Lâm Sơ chút do dự xả hết tên ký sinh giả đang vung d.a.o mặt, xoay lao nhanh về hướng rút lui.
Khương Đàn vẫn luôn để mắt đến sự an nguy của Lâm Sơ, thấy cô an đuổi kịp thì mới thở phào nhẹ nhõm.
Cả đội đ.á.n.h lui, nhanh chóng trở về xe.
Lúc chẳng ai còn quan tâm đến đội hình ai chỉ huy nữa, ai khởi động xe thì đó .
Tiểu đội bốn của Lâm Sơ về đến đầu tiên, nhưng cũng chính vì thế mà xe của họ kẹt ở trong cùng, chỉ thể chờ các xe khác mới thể rời khỏi.
đạn trong băng đạn dự phòng của cả bốn cũng sắp cạn kiệt.
“Hôm nay chắc bỏ mạng ở đây ,” Lưu Minh b.ắ.n xong viên đạn cuối cùng, con đường phía vẫn chặn cứng mà khỏi lẩm bẩm.
lúc , Từ Hướng Thần đột nhiên rời khỏi ghế lái, chạy ghế lục lọi vài cái lôi hai khẩu s.ú.n.g tự động, ném cho Lâm Sơ và Giang Thành.
“Trước khi xuất phát hôm nay đặc biệt xin cấp . Chỗ vật tư đều do nhóm quân nhân mang đến, chỉ dùng trong trường hợp bất đắc dĩ thôi.”
Lời của Từ Hướng Thần rõ ràng là để giải thích tại đến bây giờ mới lôi hai khẩu s.ú.n.g .
Giang Thành chẳng hề bận tâm, tóm khẩu súng, mắt liền sáng rực lên: “Này, Lưu Minh, đừng gở! Chúng nhất định sẽ sống sót trở về!”
Nói xong, liền giơ khẩu s.ú.n.g tự động nhắm đám ký sinh giả đang xông tới phía .
Lâm Sơ cũng đồng thời giương s.ú.n.g lên."
"Sau một loạt đạn vang lên rền rĩ, đám ký sinh giả phía ngã rạp xuống đất. Chỉ còn sót một gã ký sinh giả cao cấp với lớp da cường hóa vẫn sừng sững đó, điên cuồng lao về phía họ.
“Chết tiệt, tên khốn đó sợ đạn!”
Giang Thành rủa một tiếng, siết cò b.ắ.n thêm một băng đạn nữa. Thế nhưng, những viên đạn chỉ tóe lên một chuỗi tia lửa đối phương, cùng lắm cũng chỉ khiến bộ quần áo của gã thủng thêm vô lỗ.
Ngay lúc Giang Thành định c.h.ử.i thề thêm câu nữa thì Lưu Minh đột nhiên hét lên, tay chỉ về phía con quái vật: “Nhìn kìa, đạn của găm thịt nó !”
Mấy căng mắt , lúc mới phát hiện một viên đạn ghim thẳng lỗ rốn của gã.