Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 189

Cập nhật lúc: 2025-10-03 08:07:16
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong khi đó, Lâm Sơ đang chăm chú quan sát cánh cửa giam giữ vật thí nghiệm và hành động của đám vệ sĩ .

Bọn họ vẫn như buổi sáng, đuổi nhân viên giao cơm lén lút giấu mấy hộp thịt và một ít cơm.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Cảm nhận ba luồng ánh mắt đang dán chặt , Lâm Sơ khẽ nhếch môi, nở một nụ đầy ẩn ý.

“Nhìn gì?”

“Lâm Sơ , cô là phụ nữ, chắc ăn hết nhiều thế nhỉ?”

đó, khẩu phần ăn ở đây hợp lý lắm, già trẻ trai gái gì cũng chia như , ăn hết thì lãng phí quá.”

“Phải , vợ ở nhà ngày nào cũng ăn hết, để phần cho thôi.”

Ba kẻ tung hứng, nhưng ánh mắt thì một giây cũng rời khỏi khay đồ ăn mặt Lâm Sơ.

Lâm Sơ giả vờ khó chịu, nhíu mày: “ ăn hết , liên quan đến các ?”

“Ăn hết chẳng là lãng phí ? Thời buổi mà lãng phí lương thực là tội đấy, chúng thể chia sẻ bớt gánh nặng giúp cô mà.”

Một gã năng hùng hồn, đầy vẻ trượng nghĩa.

Vừa dứt lời, một bàn tay thò tới định gắp cơm trong bát Lâm Sơ.

Lâm Sơ vội ôm bát lùi , vô tình rơi chiếc bánh ngô bên cạnh.

Ba lập tức chộp lấy cả cái bánh. “Ha ha, vẫn là cô Lâm Sơ hào phóng, sẵn lòng chia cả cái bánh cho bọn .”

Bọn họ một miếng, chia sạch bách cái bánh trong nháy mắt.

Chia xong bánh của Lâm Sơ, thấy còn vớt vát gì nữa, ba liền một góc, hí hửng ăn phần cơm của .

Cách đó xa, hai tên vệ sĩ mặc đồ xám tro chứng kiến cảnh đó khỏi bật .

Lâm Sơ vẫn yên tại chỗ, cúi đầu gắp cơm, che tia sáng sắc lẻm lóe lên trong mắt.

Đồ của cô, dễ nuốt như .

Đã ăn đồ của cô , thì xảy chuyện gì, cũng đừng trách cô độc ác.

Sau khi tan ca, Lâm Sơ cố tình đến khu vực tập trung của đội an ninh để xem bảng phân công ca trực.

Thấy những ca tiếp theo vẫn xếp chung với ba hôm nay, cô mới yên tâm phần nào.

Ngày hôm , Lâm Sơ phân công gác ở cửa . Đã hơn một ngày trời tuyết, cô luôn chuẩn tinh thần cho những chuyện bất thường sắp xảy .

Quả nhiên, cô ăn trưa xong bao lâu, bên ngoài cửa sổ tuyết bắt đầu rơi dày như lông ngỗng.

Tào Tường, trực cùng ca, vội vàng kéo còi báo động hối hả giục Lâm Sơ: “Cô còn ngẩn đó gì? Mau trang , chậm chạp tiến sĩ Kiều phạt bây giờ.”

Nếu là chuyện, lẽ sẽ nghĩ Tào Tường đang thật lòng quan tâm đến Lâm Sơ.

Thế nhưng, Lâm Sơ, Tào Tường và hai kẻ còn cướp mất hơn nửa suất cơm trưa, khỏi bật trong lòng.

Quan tâm cái nỗi gì, bọn họ chẳng qua chỉ lo nếu cô phạt, khác sẽ điều tới thế, và họ sẽ mất một nguồn cung cấp đồ ăn thừa mà thôi."

"Lần ngoài nhiệm vụ, Lâm Sơ vẫn xếp chung đội với huấn luyện viên Từ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-189.html.]

Cô vốn tưởng rằng nhiệm vụ thu thập Tuyết Trùng e là đợi đến lúc huấn luyện viên Từ lái xe, chẳng phần gì, thế mà tình hình thực tế hơn dự đoán của cô nhiều.

Cứ mỗi đợt hai sống sót xuất hiện, Lâm Sơ sẽ thu một con Tuyết Trùng. Kể cả khi đến phiên cô lái xe, lúc trở về cô vẫn tìm hai con Tuyết Trùng bên tai của bốn sống sót la liệt mặt đất.

Phát hiện quy luật , mỗi khi đến lượt huấn luyện viên Từ cầm lái, Lâm Sơ cũng hào phóng chừa cho một nửa Tuyết Trùng.

Trận tuyết hôm nay kéo dài, chỉ gần bốn tiếng đồng hồ là tạnh hẳn.

Cuối cùng, Lâm Sơ kết thúc trận chiến và nhận 240 điểm tích lũy.

Thấy nhiệm vụ Tuyết Trùng sắp thành, tâm trạng của Lâm Sơ cũng thoải mái hơn hẳn.

thì cũng 1000 điểm lót đáy , nhiệm vụ ẩn thành thì , mà xong thì cô cũng chẳng thấy áp lực gì.

Ngay khi ý nghĩ lóe lên trong đầu, Lâm Sơ đột nhiên thấy âm báo quen thuộc của hệ thống.

[[Nhiệm vụ ẩn] của bạn đổi mới, vui lòng giao diện nhiệm vụ để xem chi tiết.]

Nhiệm vụ ẩn đổi?

Lâm Sơ vội mở giao diện nhiệm vụ, mấy dòng mô tả nhiệm vụ ẩn nhưng chẳng thấy gì khác. Mấy ngày nay, gần như ngày nào cô cũng nghiền ngẫm từng chữ trong nhiệm vụ, chỉ sợ bỏ lỡ mất manh mối quan trọng nào đó. Cô thuộc làu làu từng câu chữ, mà vẫn tài nào cái gọi là “ đổi”.

Mãi cho đến khi cô liếc mắt đến phần thưởng nhiệm vụ ở góc màn hình.

[Phần thưởng nhiệm vụ: 600 điểm tích lũy]

Hả?

Sự đổi ở phần thưởng nhiệm vụ!

Phần thưởng 500 điểm ban đầu, giờ biến thành 600 điểm.

Bên phần thưởng còn một dòng chữ nhỏ xíu.

[Phát hiện độ khó nhiệm vụ tăng lên, phần thưởng nhiệm vụ cũng điều chỉnh thích hợp. Xin ký chủ hãy cố gắng, đừng nản lòng, sớm ngày thành nhiệm vụ để nhận thưởng.]

Lâm Sơ chằm chằm dòng chữ , nhất thời cạn lời.

Chẳng lẽ hệ thống tiếng lòng của cô, cô bắt đầu buông lỏng nên cố tình tăng phần thưởng lên để khích lệ cô ?

Chuyện thì khác gì treo một củ cà rốt mặt con lừa chứ.

Lâm Sơ thể thừa nhận.

khích lệ thật.

Thêm 100 điểm, tương đương với 2/3 cái cửa chống trộm còn gì.

Lâm Sơ thầm nghĩ, vì phần thưởng , trâu ngựa một chút cũng đáng.

Chỉ là điểm thưởng vẫn ít, thể tăng thêm chút nào nữa ?

Thế nhưng, một lúc lâu , cho đến tận khi Lâm Sơ về phòng trang để trả s.ú.n.g ống và mặt nạ, cô cũng nhận thêm thông báo đổi nhiệm vụ nào nữa.

, thể nhận thêm 100 điểm là niềm vui ngoài ý , Lâm Sơ vô cùng hài lòng.

 

Loading...