Nghe xong lời của Triệu Thư Nhiễm, Lâm Sơ càng thêm chắc chắn suy đoán của .
Trước khi t.h.ả.m họa băng giá ập đến, vị tiến sĩ Kiều hề chút danh tiếng nào, thậm chí còn từng công bố một bài luận văn. Một như đột ngột xuất hiện khi tận thế bắt đầu, kiểu gì cũng giống một thực thi nhiệm vụ.
Chỉ là…
“Vậy đây vị tiến sĩ nào họ Kiều, chuyên ngành liên quan mà tương đối nổi tiếng ?”
Triệu Thư Nhiễm tuy thắc mắc tại cô hỏi , nhưng vẫn thành thật trả lời.
“Không ai đặc biệt nổi tiếng, đều chỉ là những nhà nghiên cứu bình thường. Nói giấu cô, khi đến đây, các thành viên trong phòng nghiên cứu của chúng cũng điều tra về việc . Mọi đều nghi ngờ vị tiến sĩ Kiều đột nhiên xuất hiện thể là một nhân vật lớn nào đó tiết lộ danh tính.”
“ chúng tra , cũng tìm cách liên lạc với vài nhà nghiên cứu họ Kiều , họ đều .”
Lâm Sơ hỏi họ điều tra bằng cách nào, viện nghiên cứu của chính phủ tự nhiên sẽ cách thức và kênh thông tin riêng.
Chỉ là nếu thế giới một “tiến sĩ Kiều” nào khả nghi, mục tiêu trong nhiệm vụ ẩn của cô rốt cuộc là ai?
Chẳng lẽ chính là vị tiến sĩ Kiều hiện tại?
theo lý mà , ban ngày hôm nay cô giúp cứu về nhiều sống sót để cung cấp cho bà vật thí nghiệm, tiến độ nhiệm vụ đáng lẽ chút đổi chứ.
Vậy mà cho đến giờ, giao diện nhiệm vụ của cô vẫn im lìm một chút động tĩnh. Lẽ nào… cô tự cho là thông minh mà hóa dại dột?
“Những nhà nghiên cứu họ Kiều mà cô , ai ở Duyên Thành ?”
Câu hỏi của Lâm Sơ khiến Triệu Thư Nhiễm sững , nhưng cô lập tức nhớ , ban đầu đối phương vốn định đến Duyên Thành tìm tiến sĩ Kiều, nhưng vì họ bà tới Hải Thành nên cô mới đến đây.
Chẳng lẽ là một sự nhầm lẫn tai hại?
Triệu Thư Nhiễm nhất thời ngây , cô cố gắng nhớ thông tin về mấy vị tiến sĩ Kiều mà từng tiếp xúc, cuối cùng nhẹ nhàng lắc đầu: “Nếu nhớ lầm thì ở Duyên Thành chỉ vị tiến sĩ Kiều hiện tại thôi.”
cô sợ nhớ nhầm lỡ việc của Lâm Sơ, bèn bối rối vò tay: “Lát nữa sẽ tìm Chi Hành xác nhận . Anh phụ trách nhiều liệu thí nghiệm hơn , giờ chắc vẫn xong việc.”
Cũng chỉ thể như .
Lâm Sơ gật đầu, dậy chào tạm biệt Triệu Thư Nhiễm.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Ở bên cạnh, Dương Thiên Thiên và Chu Nhược Tình đang nghiên cứu kế hoạch huấn luyện mà Lâm Sơ cho họ thấy cũng vội vàng lên.
“Chị Lâm Sơ, để em tiễn chị.”
Dương Thiên Thiên chủ động tới mở cửa cho Lâm Sơ.
Từ đây đến ký túc xá của Lâm Sơ chỉ vài bước chân, thấy Dương Thiên Thiên nhiệt tình như , cô cũng từ chối.
Ra khỏi cửa, Dương Thiên Thiên sánh bước bên cạnh Lâm Sơ, vẻ mặt ngập ngừng thôi.
Lâm Sơ ngay cô bé chắc chắn chuyện , nhưng thấy cô bé cứ ấp úng mãi, cô bất giác thấy buồn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-185.html.]
“Chị Lâm Sơ, chị… chị đang em ?” Dương Thiên Thiên bĩu môi, vẻ mặt chút ngượng ngùng.
Lâm Sơ khẽ lắc đầu: “Em gì thì cứ .”
“Em…” Dương Thiên Thiên ngập ngừng một lát lấy hết can đảm hỏi: “Chị Lâm Sơ, nếu chị ký sinh, lúc chị thể chịu trời lạnh như thế mà chỉ mặc độc một bộ quần áo mỏng manh ?”
Đây chính là căn cứ quan trọng khiến cô bé lúc lầm tưởng Lâm Sơ ký sinh.
khi gặp Lâm Sơ đường, cô mặc một chiếc áo phao dày cộm.
Hai ngày nay, vì chuyện từng hiểu lầm Lâm Sơ, cô bé cảm thấy mất mặt mặt bạn bè, trai, chị gái và các cô chú.
Không họ nhạo cô bé, mà là tự cô bé cảm thấy hổ.
Thấy Dương Thiên Thiên để tâm chuyện đến , Lâm Sơ khỏi thấy buồn . Cô giả vờ lục lọi trong túi áo một lúc, cuối cùng lấy một thứ huơ huơ mặt Dương Thiên Thiên.
“Bởi vì chị cái .”
Nói xong, thấy Dương Thiên Thiên ngẩn , cô cong cong mắt thẳng về phía .
“Được , em tiễn đến đây thôi, về các chị lo lắng. Chị đây.”
Lâm Sơ sải bước rời , để một Dương Thiên Thiên ngơ ngác tại chỗ, lặng lẽ cảm thán sự ngốc nghếch của .
, cô bé nghĩ nhỉ, đời còn một thứ gọi là miếng dán giữ nhiệt, chỉ cần dán trong quần áo là thể ấm lên.
Như dù mặc ít đồ, nhưng bên trong vẫn ấm mà!
Lâm Sơ sớm nghĩ đến việc nếu cứ tiếp tục tiếp xúc với nhóm Dương Thiên Thiên, sớm muộn gì cô bé cũng sẽ hỏi cô về lý do mặc ít đồ lúc .
Vì thế cô chuẩn sẵn miếng dán giữ nhiệt để lời giải thích.
Chuyện của Dương Thiên Thiên xem như giải quyết xong, nhưng nhiệm vụ ẩn của cô rốt cuộc là thế nào?
“Hệ thống, cho hỏi mục tiêu nhiệm vụ khả năng là thực thi nhiệm vụ ?”
[Mọi thứ đều khả năng.]
Câu trả lời của hệ thống khiến Lâm Sơ càng thêm rối rắm.
Nếu thực thi nhiệm vụ cũng thể là mục tiêu nhiệm vụ, thì suy đoán về vạch xuất phát.
Vị tiến sĩ Kiều , rốt cuộc là mục tiêu nhiệm vụ của cô ?"
"Khương Đàn nhận ca trực, Lâm Sơ cũng bắt đầu buổi tập luyện buổi tối như thường lệ. Cô lấy từ trong gian chiếc bao cát chuyên dụng để rèn luyện thể lực.
Tập luyện xong, mồ hôi nhễ nhại, cô lấy lều tắm di động khỏi gian để gột rửa sạch sẽ. Tắm táp xong xuôi, cô cất thứ , trả vẻ gọn gàng vốn cho phòng ký túc xá.
Vì ngoài nhiệm vụ đặc biệt và còn trực ca ngày, cả hôm nay Lâm Sơ chỉ lót bằng bánh quy nén trong suất ăn công tác của Đội An ninh, kèm theo một hộp cơm chỉ độc một ít giăm bông trộn cơm và dưa muối.