Chiếc xe vẫn khởi động nên màn hình trung tâm vẫn còn tối đen.
Bên vô lăng cắm sẵn một chiếc chìa khóa màu xám bạc. Chỉ cần nhấn nút mở khóa, màn hình trung tâm sẽ lập tức sáng lên.
Lâm Sơ ngó nghiêng nghiên cứu các chức năng trong buồng lái một lúc. Sau khi chắc chắn rằng chúng khác mấy so với những gì từng ở thế giới cũ, cô đạp phanh nhấn nút khởi động.
Chiếc xe nhà di động khởi động trơn tru đến bất ngờ.
Hoàn dấu hiệu c.h.ế.t máy do nhiệt độ ngoài trời quá thấp.
Xe khởi động xong, màn hình trung tâm cũng sáng lên. Lâm Sơ mày mò tìm hiểu các tính năng của nó.
Thông qua màn hình , cô thể điều khiển bộ chức năng của xe, bao gồm hệ thống đèn, điều hòa, camera giám sát và cả công tắc của chế độ “tắc kè hoa”.
Điều khiến cô ngạc nhiên xen lẫn vui mừng là chiếc xe trang bản đồ vệ tinh thời gian thực của thế giới hiện tại!
Bản đồ vệ tinh cần mạng mà hoạt động dựa tín hiệu do vệ tinh phát .
Điều nghĩa là cô thể dùng bản đồ để định vị đường đến Duyên Thành mà cần hỏi thăm dân bản xứ.
Lâm Sơ lập tức tìm kiếm vị trí của Duyên Thành bản đồ.
Rất nhanh, cô phát hiện vị trí hiện tại của cách Duyên Thành quá xa, chỉ cần thẳng một mạch về phía nam chừng bảy trăm cây .
Sau khi đ.á.n.h dấu vị trí của Duyên Thành, Lâm Sơ điều khiển chiếc xe, chạy thử vài vòng đơn giản đất trống phía xưởng phế liệu để cảm nhận độ bám của bánh xe.
Quả hổ là xe chế độ tuyết, chạy mặt tuyết mà êm ru như đất bằng, trơn trượt.
Thử nghiệm xong hiệu suất của xe, Lâm Sơ bật chế độ “tắc kè hoa” màn hình trung tâm, đó xuống xe, xa đầu .
là thể đùa , dù cô rõ chiếc xe đang ở , nhưng nếu cố tình kỹ thì nó gần như hòa một với cảnh vật xung quanh.
Mãi đến khi cô tiến gần trong phạm vi mười mét, cô mới thể thấy đường nét của chiếc xe một cách tương đối rõ ràng.
Lâm Sơ hài lòng .
Cô thử thu chiếc xe ô chứa phương tiện mới thêm trong gian. Giây tiếp theo, chiếc xe mặt xuất hiện trong ô chứa của cô.
Hiện tại, gian của cô mở rộng đến ba trăm mét khối, thể chứa nhiều đồ hơn hẳn. Lâm Sơ bèn tiện tay chọn thêm một chiếc xe việt dã trông chẳng khác gì đống sắt vụn trong xưởng phế liệu.
Kỹ năng “biến phế thành bảo” vẫn đang trong thời gian hồi chiêu nên cô dùng nó ngay mà thu luôn chiếc xe gian.
Tuy chiếc xe việt dã ép bẹp dí nhưng vẫn chiếm một gian nhỏ.
Lâm Sơ chọn thêm một chiếc xe điện ba bánh cũ kỹ trông mấy bắt mắt, cũng thu nó gian.
Dù chúng cũng ép bẹp, tiết kiệm khá nhiều diện tích so với hình dạng ban đầu, hai chiếc xe hỏng còn thể xếp chồng lên , coi như tận dụng gian hợp lý.
Cô chuẩn thêm hai chiếc xe để phòng trường hợp xe nhà di động quá nổi bật, khi cần che mắt thiên hạ thể đổi xe mà .
Ngay cạnh xưởng thu mua phế liệu một gara sửa chữa ô tô. Dù Lâm Sơ thể trực tiếp “biến phế thành bảo” đối với xe hỏng, nhưng cô vẫn cần những dụng cụ bảo dưỡng cần thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-154.html.]
Ví dụ như dầu máy, nước rửa kính và quan trọng nhất là nhiên liệu.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lúc nãy cô xem qua, chiếc xe nhà di động chạy bằng dầu diesel, bình chứa một trăm lít. Sau khi “biến phế thành bảo”, bình dầu của nó đổ đầy.
Một trăm lít dầu diesel lẽ đủ cho cô chạy một nghìn hai trăm cây .
Trong gian của cô còn hai thùng dầu diesel, là chiến lợi phẩm lấy từ gian của Mã Nham. Một thùng một trăm năm mươi lít, hai thùng đủ cho cô đổ đầy thêm ba nữa.
Tạm thời thì nhiên liệu quá đủ để dùng trong thế giới hiện tại, nhưng Lâm Sơ sẽ đối mặt với thế giới như thế nào. Có thể tích trữ thêm chút nào chút đó, những vật phẩm tiêu hao thế bao giờ là thừa.
Thông thường các gara sửa chữa ô tô đều sẽ dự trữ một ít nhiên liệu để dùng trong quá trình sửa xe, nhưng lượng nhiều.
Chỗ nhiên liệu sẽ bán ngoài mà chỉ dành cho thợ sửa chữa sử dụng.
Lâm Sơ lẻn trong gara, phá hủy camera giám sát tường như thường lệ, đó thu một thùng xăng tìm gian.
Xăng là để dự phòng cho xe việt dã và xe điện ba bánh.
Cuối cùng, cô lấy một ít dầu máy, nước rửa kính cùng một bộ dụng cụ sửa chữa cần thiết, đó khóa kỹ cửa mới rời .
Đi đến một con hẻm cụt, Lâm Sơ dùng ngũ giác của để cảm nhận xung quanh. Sau khi chắc chắn ai, cô mới lấy chiếc xe nhà di động khỏi gian.
Lâm Sơ lên xe từ khoang , khóa trái cửa , đó đến cửa nhà vệ sinh, lấy chiếc chìa khóa của Nơi Trú Ẩn.
[Phát hiện một cánh cửa chức năng hảo, thể đóng mở bình thường. Bạn dùng 100 điểm để thiết lập vị trí Nơi Trú Ẩn tại đây ?]
Lần , Lâm Sơ xác nhận chiếc xe thể chạy tuyết và cũng thể thu gian. Ngay khi cô định chọn “Có”, một vấn đề khác đột nhiên nảy trong đầu.
“Hệ thống, nếu đặt Nơi Trú Ẩn cửa nhà vệ sinh của chiếc xe , nó còn thể thu gian nữa ?”
Lâm Sơ chút hồi hộp khi hỏi câu .
May mắn là hệ thống nhanh chóng trả lời.
[Thưa ký chủ, thể.]
Nói cách khác, cô thể tạo một gian lồng trong gian.
Nhận câu trả lời , Lâm Sơ chút do dự, lập tức chọn “Có”.
Cùng lúc 100 điểm biến mất khỏi tài khoản, thể Lâm Sơ nhẹ bẫng . Khi mở mắt nữa, cô trở về bên trong cánh cửa ở sân nhỏ của Nơi Trú Ẩn.
Tiểu Nhị trong bộ đồ bệnh nhân rộng thùng thình lướt về phía cô. Bộ quần áo khoác hờ khung xương khô, dáng vẻ lúc di chuyển trông vật vờ, chẳng khác nào một bộ đồ đang tự trôi trong khí.
Tuy cảnh tượng phần kỳ quái, nhưng Lâm Sơ cảm thấy an tâm một cách khó tả, cảm giác ấm áp như trở về nhà.
“Chủ nhân, mừng trở về! Người xem , cà chua Tiểu Nhị trồng lớn và đỏ !”
Vừa về đến nơi, Tiểu Nhị vội vã kéo cô xem cà chua.