Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:22:27
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Sơ thấy lầu vẫn ít đang ngửa mặt hứng tuyết. Một vài lầu lâu, sợ tuyết rơi đủ ướt, họ còn xoay qua xoay để hứng cho đều. Một khác thì là những gương mặt mới tham gia.

Lâm Sơ chăm chú quan sát tình hình bên ngoài, chẳng mấy chốc, tầm mắt cô dừng ở một điểm.

Trước cửa tòa nhà đối diện xuất hiện một đàn ông. Ông giương một chiếc ô để che những bông tuyết đang rơi lả tả, tay cầm một cái chậu, xúc một chậu tuyết đọng cửa.

Sau đó, ông cụp ô , giũ sạch tuyết ô vội vã trong tòa nhà.

Một đang hứng tuyết cũng phát hiện ông như Lâm Sơ, liền cất tiếng gọi.

“Lão Triệu, ông tắm tuyết ?”

Người đàn ông đầu liếc gọi một cái: “ tắm, các thích thì cứ tắm.”

Lâm Sơ thấy đàn ông tên Lão Triệu đó che chắn mặt mũi kỹ bằng khẩu trang và mũ. Ngay cả tai cũng đeo đồ giữ ấm. Chỉ đôi mắt là lộ ngoài. So với những để mặt trần, ngửa đầu đón tuyết, ông tạo thành một sự tương phản rõ rệt.

Có lẽ, thế giới tự động chia thành hai phe. Một phe tin rằng tắm tuyết thể chịu lạnh, phe còn thì tin lý lẽ .

Lão Triệu bưng chậu tuyết đầy, vội vã rời .

Sau lưng ông , những đang hứng tuyết đều khỏi lắc đầu.

“Lão Triệu đúng là cố chấp thật.”

“Người thanh cao mà, giáo viên nhân dân cao cấp, con gái là sinh viên xuất sắc, cho rằng chúng tẩy não đấy.”

“Con trai nhà lão Dương chẳng cũng là sinh viên xuất sắc , hai vợ chồng họ vẫn tắm tuyết còn gì.”

Mọi lầu đang bàn tán thì đột nhiên, cửa sổ tầng 2 của tòa nhà đối diện bật mở.

“Xoảng!”

Một chậu nước nóng bốc trắng xóa từ lầu hắt xuống, dội lên đầu ít lầu.

Nhiều đau đớn ôm đầu.

“Còn dám con gái tao, tao cho chúng mày tay!”

Một giọng chua ngoa của phụ nữ vọng đến, lầu vang lên những tiếng la hét đau tức.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Rất nhanh, những dội nước nóng đều lục tục về nhà. Không họ tiếp tục hứng tuyết, mà là đầu đau quá.

Cảm giác đau đớn đó, Lâm Sơ mới trải qua cách đây lâu.

Tầm mắt cô dán chặt cửa sổ tầng 2 đối diện. Cô thấy, phụ nữ hắt nước, chính là đàn ông trùm kín mít mới nhà, Lão Triệu thì là ai.

Chỉ là… phụ nữ , thật sự vì mà hắt nước ?"

"Lâm Sơ đổ hết nước trong chiếc cốc sứ mà cô bé đưa cho , dùng khăn giấy lau khô, định bụng sẽ tìm cơ hội trả .

thì cô cũng bà dì tóc xoăn hiểu rõ đồ đạc của con gái đến mức nào. Lỡ như bà là kiểu cẩn thận tỉ mỉ, chuyện gì của con gái cũng rõ như lòng bàn tay, một khi phát hiện con thiếu mất chiếc cốc sứ màu hồng, chắc chắn sẽ sinh nghi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-133.html.]

Xong xuôi, Lâm Sơ xuống lò sưởi âm tường trong phòng, ôm một chiếc gối mềm, bên cạnh là ly sữa ấm hâm nóng.

Đây là ngày đầu tiên cô đặt chân đến thế giới băng giá , ngoài trời tuyết vẫn đang rơi trắng xóa.

thể tạm thời co trong nơi trú ẩn, nhưng cô tình trạng sẽ kéo dài bao lâu. Dù cho đồ ăn thức uống đầy đủ, thì điểm tích lũy của cô chẳng còn bao nhiêu.

Thế giới là thế giới cấp A, mà theo cái nết của hệ thống, khi cô đạo cụ đặc biệt nào đó để chỉ định cấp độ thế giới, những thế giới mà cô sắp đối mặt sẽ chỉ càng ngày càng khó hơn mà thôi.

Không tranh thủ tích cóp thêm điểm, trong lòng cô thể nào yên .

Nhiệm vụ hàng ngày chắc chắn vẫn cày.

Chỉ là, dựa theo những thông tin cô lúc , nhất là nên ngoài khi trời đang đổ tuyết. Kể cả ngoài, cũng bọc kín những bộ phận quan trọng cơ thể như ông Triệu . Hơn nữa, nơi trú ẩn của cô đặt ngay ban công nhà bà dì tóc xoăn, ngoài khó tránh khỏi sẽ kinh động đến chủ nhà.

Lâm Sơ nhấp ngụm sữa ấm, cẩn thận suy tính kế hoạch tiếp theo của .

dịch chuyển tới đây lúc mười hai giờ trưa, đến khi sắp xếp xong nơi trú ẩn cũng gần một giờ. Bây giờ đồng hồ nhích thêm một chút, là ba giờ chiều.

thêm thông tin, Lâm Sơ rõ một khi dầm tuyết sẽ sốt bao lâu mới thể đạt tới trạng thái “ sợ lạnh” như lời họ .

Vở kịch , tiếp theo cô diễn thế nào đây?

Trước khi tìm một địa điểm thích hợp khác để đặt nơi trú ẩn, cô vẫn tiếp tục ở đây. Dù việc ngoài nhiều bất tiện, nhưng ở cũng lợi, thể quan sát và tìm hiểu kỹ hơn về tình hình của lũ trùng tuyết. Nếu thể tiếp cận những thông tin sâu hơn, lẽ cô còn kích hoạt nhiệm vụ ẩn của thế giới .

Lâm Sơ chiếc đệm lót mềm trong phòng, lâu dần phần eo chỗ tựa bắt đầu mỏi. nhiệt độ lò sưởi là ấm áp nhất cả căn phòng, cô luyến tiếc nhúc nhích.

Cũng trật tự xã hội của thế giới khi nào sẽ loạn lên, nếu cô thể chờ đến lúc đó, kiểu gì cũng kiếm một cái ghế lười hạt xốp về mới .

Phòng sinh hoạt hiện tại rộng chín mét vuông, so với phòng khách nhỏ nhà bà dì tóc xoăn cũng chỉ hẹp hơn một hai mét vuông. Kệ đựng đồ và mấy chiếc thùng lặt vặt đều xếp gọn sát tường, trống ở giữa vẫn còn rộng rãi, thừa sức đặt một chiếc ghế lười.

Ngay lúc dòng suy nghĩ của Lâm Sơ đang dần trôi xa, bên ngoài động tĩnh.

Cô nhẹ nhàng dịch đến sát cửa, lặng lẽ lắng .

Ngoài cửa vang lên tiếng xoong nồi chén đĩa va loảng xoảng.

Ngay đó, một tràng tiếng bước chân rầm rập giận dữ vang lên, tiếng gõ cửa quen thuộc truyền đến tai Lâm Sơ.

“Dương Thiên Thiên! Con nhóc c.h.ế.t tiệt , chỗ tuyết hôm qua tao với bố mày xúc nhiều như thế, mày hả!”

“Tao còn nấu cơm, nước thì lấy cái gì mà nấu, mau mang tuyết đây cho tao!”

Bà dì tóc xoăn đập cửa gắt gỏng.

Thế nhưng, cô con gái rượu của bà chẳng đáp nửa lời.

tức giận vặn nắm đ.ấ.m cửa, nhưng cửa khóa trái từ bên trong, dù vặn thế nào cũng mở .

Cuối cùng, bà ném một lời đe dọa.

 

Loading...