Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:21:47
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Tại với ba là ăn mì trường thọ ba nấu…”

Bạch Vi thể giữ tư thế ngẩng đầu Lâm Sơ ban nãy.

ngã vật đất, cơ thể run lên kiểm soát, nước mắt giàn giụa mặt.

Đợi cô một lúc, Lâm Sơ mới chậm rãi tới, xổm xuống, mày nhíu .

Nhìn thấy cô, đôi mắt thất thần của Bạch Vi dần tiêu cự.

Lâm Sơ, mấp máy môi, sự mỉa mai trong đáy mắt hóa thành một tiếng khẩy.

“Hắn g.i.ế.c , đáng lẽ đền mạng, nhưng khốn nỗi một đứa con gái như cô, thể giúp hết đến khác trì hoãn án tử hình.”

Nghe những lời , đáy mắt Lâm Sơ lóe lên một tia sáng rõ.

“Cô hận vì chuyện ?”

Bạch Vi như thấy câu hỏi của cô, tự tiếp.

“Cô đừng tưởng là cô giúp . Lúc khi bắt, chính miệng với chúng .”

“Hắn , một đứa con gái pháp y, am hiểu đủ loại phương pháp và thủ đoạn, sẽ cách giúp giảm án, sẽ c.h.ế.t .”

Lâm Sơ hận thù che mờ mắt dễ sa định kiến, nhưng cô vẫn nhịn hỏi.

“Hắn mà cô cũng tin?”

“Vốn dĩ tin.” Bạch Vi lạnh lùng liếc cô một cái. “ đó thấy cô.”

sẽ bao giờ quên, cái ngày mất cha , cô ở đồn cảnh sát nhận dạng t.h.i t.h.ể xong, đến hành lang liền thấy tên hung thủ đó gào thét.

Ban đầu cô cho rằng, pháp luật sẽ để cho loại thách thức công lý, nhất định sẽ trả cho cô sự công bằng.

thấy con gái của kẻ g.i.ế.c , mặc đồng phục đến thăm !

Tuy chỉ là thăm từ xa, hề bất kỳ tiếp xúc nào, nhưng cô đôi bàn tay bình thường, chút quyền lực của .

sợ rằng công lý sẽ bao giờ đến với .

Sau đó, ngày tử hình của Lâm Phong Phú ấn định.

vui mừng, nghĩ rằng đứa con gái pháp y của cũng chỉ đến thế mà thôi.

Nào ngờ, ngay ngày thi hành án hai hôm, Lâm Phong Phú đột nhiên khai báo rằng thông tin về một vụ án trọng đại cần tố giác.

Ngày tử hình, hoãn .

, nhất định là đứa con gái pháp y của tay.

Nghe Bạch Vi xong, Lâm Sơ gõ gõ ngón trỏ.

bao giờ giúp , cũng thể nào giúp .”

“Sao thể!” Hàng mi Bạch Vi còn đọng những giọt nước mắt trong veo, đôi mắt hung hăng trừng trừng Lâm Sơ.

“Án tử hình của Lâm Phong Phú trì hoãn, cuối cùng cũng chết, cô giúp thì còn thể là ai!”

“Huống hồ, cô là con gái của , chỉ phận mới khiến một dốc lòng dốc sức giúp một tên sát nhân cả thế giới phỉ nhổ!”

Lâm Sơ nhàn nhạt một cái, dậy đến bên cửa sổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-115.html.]

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Bầu trời ngoài cửa sổ như thủng một lỗ, mưa trút xuống như thác đổ.

Thật , những lời Lâm Sơ qua từ lâu.

Sau khi Lâm Phong Phú gây án, ít cư dân mạng đào mối quan hệ của họ.

Hơn nữa, khi giam, Lâm Phong Phú nhiều tuyên bố tòa rằng sẽ cả.

Không ít cư dân mạng khi án tử hình của hoãn đều đoán rằng chính cô bày mưu cho .

Mặc dù cục cảnh sát công bố kết quả điều tra cho công chúng, thông báo rằng cô bao giờ trại giam thăm Lâm Phong Phú, nhưng vẫn đồn đoán cô thông qua luật sư để tuồn tin tức trong.

Chuyện thể tự chứng minh, cũng dễ rơi vòng lặp luẩn quẩn tự chứng minh.

Thậm chí vì chuyện mà cô suýt mất công việc thực tập ở cục.

May mắn , các thầy cô và tiền bối trong cục đều tin tưởng cô.

Khi sóng gió dư luận lên đến đỉnh điểm, họ cho cô nghỉ phép để tạm lánh, đợi đến khi chuyện lắng xuống mới để cô trở việc.

trong lòng những khác, lẽ cô chính là đồng lõa của tên sát nhân Lâm Phong Phú.

Một lúc lâu , Lâm Sơ mới tìm giọng của .

con gái của .”

cũng hận .”

“Hắn là cha dượng của .”

“Cha dượng? Vậy tại cả hai đều họ Lâm?”

Ánh mắt Bạch Vi tràn ngập vẻ đề phòng, rõ ràng là cô vẫn tin lắm.

Lâm Sơ cong môi, khóe miệng nhếch lên một nụ mỉa mai đầy bất đắc dĩ.

Nếu vì bố đều họ Lâm, thì ai mang chung họ với kẻ thù cũng là cha dượng của chứ.

Ngôi làng nơi cô sinh là một ngôi làng của dòng họ Lâm.

Tất cả dân bản xứ trong làng, nhà nào nhà nấy đều mang họ .

Mẹ dắt cô bước nữa với Lâm Phong Phú năm cô lên bảy.

Trước khi bố qua đời, tiền t.h.u.ố.c men tiêu sạch của cải tích cóp trong nhà, thậm chí còn mang một món nợ nhỏ.

Món nợ đó trả hết nhờ tiền sính lễ của Lâm Phong Phú.

Lâm Phong Phú là một gã đồ tể.

cao to, thô kệch, cũng là mới góa vợ.

Nhờ tay nghề mổ lợn giỏi, gã bao giờ thiếu việc, tiền kiếm cũng thuộc hàng của ăn của để trong làng.

Mẹ chính vì trúng điểm , nghĩ rằng gã thể nuôi sống hai con, nên mới đồng ý lấy.

Đáng tiếc, Lâm Phong Phú tiền thật, nhưng cho con cô tiêu một đồng nào.

Năm Lâm Sơ lên bảy, cũng là đến tuổi học.

Giáo d.ụ.c bắt buộc tuy thu học phí, nhưng vẫn mua sách vở và đồng phục.

 

Loading...