Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 114

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:21:46
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Sơ liếc mắt , tay cô là một ống tiêm!

Lại là ống tiêm quen thuộc.

Ống tiêm chỉ giống hệt cái châm gáy cô, mà còn giống cái dùng để chích cá vảy ban ngày.

Lâm Sơ nhanh như chớp dùng tay lật , siết chặt lấy cổ tay đang cầm ống tiêm của Bạch Vi.

Chẳng để Bạch Vi kịp hành động tiếp theo, Lâm Sơ vặn mạnh cả hai tay cô cùng lúc.

“Rắc! Rắc!”

Hai tiếng xương gãy giòn tan vang lên trong phòng.

Cả hai cổ tay của Bạch Vi đều bẻ trật khớp.

Dao găm và ống tiêm đồng thời rơi xuống tấm t.h.ả.m trải sàn.

“Ưm…”

Tiếng kêu đau của Bạch Vi Lâm Sơ lường mà bịt chặt miệng , chỉ thể phát những tiếng rên rỉ trong cổ họng.

cố gắng giãy giụa, nhưng cơ thể như gông cùm bằng thép kẹp chặt, sức mạnh tuyệt đối khiến cô thể nhúc nhích.

Lâm Sơ đè Bạch Vi, phế cả hai tay, xuống đất. Động tác nhanh gọn như nước chảy mây trôi, cô lấy từ trong túi một cuộn băng keo, dán chặt miệng cô .

Ngay đó, cô lôi từ gầm giường cuộn dây thừng chuẩn sẵn từ năm phút , trói chặt cả tay chân Bạch Vi.

Suốt quá trình đó, Bạch Vi gườm gườm Lâm Sơ, đáy mắt ngập tràn vẻ cam lòng và hận thù sâu sắc.

tài nào ngờ , thể chất của Lâm Sơ mạnh đến mức cô sức chống cự.

Kỹ năng thiên phú của dùng Lâm Sơ tác dụng.

Còn so về sức lực, cô thậm chí còn chẳng lấy một cơ hội phản kháng đối phương dễ dàng khuất phục.

Lâm Sơ Bạch Vi đang nghĩ gì, cô ném cô xuống đất, vỗ vỗ lên má.

“Đừng trừng mắt như thế. Nếu thấy cô lời xin khi tay, thì giờ cô xuống gặp Diêm Vương .”

Bạch Vi rõ ràng vẫn chết.

Nghe Lâm Sơ , cô nhắm mắt .

Khi mở mắt nữa, sự thù hận giấu , đáy mắt ngoài vẻ cam lòng còn ngập tràn nghi hoặc.

Lâm Sơ thấy , nhướng mày hỏi.

“Muốn chuyện?”

Bạch Vi gật đầu.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Lâm Sơ bèn bước xuống giường, nhặt con d.a.o găm đất lên, tung hứng trong tay.

“Băng keo miệng, thể gỡ giúp cô, nhưng nếu cô hét to quá thì nhiều kiên nhẫn .”

Bạch Vi liếc con dao, ngoan ngoãn gật đầu lia lịa.

Lâm Sơ lúc mới xé miếng băng keo miệng cô .

Bạch Vi há miệng thở dốc mấy , đó về phía Lâm Sơ, mím môi hỏi: “Ban nãy cô ngất ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-114.html.]

Lâm Sơ , mặt biểu cảm.

Bạch Vi nghẹn họng.

là đầu óc vấn đề, tại nghĩ Lâm Sơ sẽ thành thật trả lời chứ.

Ngay lúc cô đang cúi đầu thở dài, một giọng lạnh lẽo chợt vang lên đỉnh đầu.

“Cô và Lâm Phong Phú thù oán gì?”

Nhắc tới ba chữ , sợi dây lý trí trong đầu Bạch Vi gần như đứt phựt, ánh lửa hận thù bùng lên trong mắt.

, cô cũng để ý thấy, lúc Lâm Sơ nhắc đến cái tên , giọng cô cũng lạnh như băng.

Bạch Vi nghiến răng nghiến lợi phun từng chữ.

“Lâm Phong Phú, là kẻ thù g.i.ế.c cha của !”

“Hắn g.i.ế.c ba .”

“Còn cô, là đồng lõa của !”

Nghe , Lâm Sơ lờ mờ hiểu .

“Cô là con gái của Bạch Chính Đức.”

Đây một câu hỏi, mà là một câu khẳng định.

Lâm Sơ nhớ dòng suy nghĩ hệ thống cắt ngang lúc .

Năm đó, cô từng xem hồ sơ của Lâm Phong Phú ở chỗ đồng nghiệp. Hắn khi say rượu đột nhiên nổi điên, xông bếp cầm d.a.o phay, c.h.é.m bay đầu ông chủ quán ngay tại chỗ.

Vị chủ quán đó, tên là Bạch Chính Đức.

Nghe thấy tên cha thốt từ miệng Lâm Sơ, Bạch Vi cuối cùng cũng ngẩng đầu lên cô, khóe miệng nhếch lên thành một nụ như như .

“Cuối cùng cô cũng nhớ , còn tưởng những chuyện , chỉ còn nhà của nạn nhân như đây canh cánh trong lòng.”

“Còn cô thì sớm quên sạch .”

Bạch Vi dường như cảm thấy rơi ngõ cụt, dù lúc đang Lâm Sơ trói chặt, mặt treo một nụ chế giễu đậm đặc.

Lâm Sơ co ngón trỏ , gõ gõ lên bức tường trắng bên cạnh, đáp lời ngay.

Bạch Vi cũng chẳng quan tâm cô trả lời , tự tiếp.

“Ba gì sai chứ? Ngày hôm đó, ông chỉ đóng cửa quán sớm một chút để về nhà nấu mì mừng sinh nhật thôi.”

“Lâm Phong Phú uống say quá, chịu về. Hắn cho ba , ba vẫn , thế là g.i.ế.c ông .”

Nói đến đây, vẻ mặt Bạch Vi đằng đằng sát khí, hận đến nỗi như thể nếu Lâm Phong Phú đang ở mặt, cô sẽ lập tức ăn tươi nuốt sống .

Cảm xúc đột nhiên bùng nổ, Bạch Vi chút mất kiểm soát, hai vai bắt đầu run lên nhè nhẹ.

“Rõ ràng đón sinh nhật cũng , tại chứ…”

“Tách.”

“Tách.”

Từng giọt, từng giọt nước mắt rơi xuống tấm thảm.

 

Loading...