Cảm xúc của Bạch Vi đối với cô, vì sống sót tên Tiểu An ?
Vậy thì vì cái gì?
Có chuyện gì, mà riêng cô phép quên?
Lâm Sơ xem xét cuộc đời 26 năm ngắn ngủi của ở thế giới gốc.
Tuổi thơ cha bệnh chết, dắt cô tái giá với cha dượng, đó bệnh viện tâm thần, cuối cùng cha dượng vì kích động g.i.ế.c mà tù.
Ngoài những cột mốc quan trọng để ấn tượng sâu sắc đó, cô cho rằng còn chuyện gì đáng để ghi nhớ.
Bạch Vi.
lúc , tiếng thông báo của hệ thống đột ngột vang lên trong đầu, cắt ngang dòng suy nghĩ của Lâm Sơ.
[ Chúc mừng Ký chủ thành nhiệm vụ ẩn của thế giới Hồng Úng, kích hoạt cửa hàng ẩn cấp hiện tại. Ký chủ thể nhấp giao diện để mua sắm. ]
Ngay khi lấy mẫu m.á.u và vảy cá từ 31, Lâm Sơ nộp ngay phần của cho hệ thống. Lúc đó trong đầu cô hiện lên nhiều thông báo, nhưng cô kịp xem kỹ.
Bây giờ thông báo mới.
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lâm Sơ tạm gác chuyện của Bạch Vi sang một bên, tập trung tinh thần xem xét.
Cửa hàng ẩn?
Lâm Sơ nghĩ đến viên t.h.u.ố.c cải tạo cơ thể mà mua từ chỗ Vu Hồng Phi. Lúc đó Vu Hồng Phi loại t.h.u.ố.c ai cũng mua , chẳng lẽ nó trong cửa hàng ẩn ?
Lâm Sơ phấn chấn hẳn lên, lập tức mở trung tâm thương mại của hệ thống và tìm đến giao diện cửa hàng ẩn.
Thế nhưng, điều khiến cô thất vọng là cửa hàng ẩn của cô chỉ ba vật phẩm thể mua.
Lần lượt là: Đường Đao, Nỏ, và kỹ năng [Ý Thức Nguy Cơ].
Cả ba đều giá 100 điểm tích lũy.
Đường Đao và Nỏ thì Lâm Sơ đều . Cả hai đều là chiến lợi phẩm cô thu từ đội của Mã Nham. Có lẽ chúng cũng xuất phát từ cửa hàng ẩn.
Chỉ còn kỹ năng cuối cùng.
Lâm Sơ nhấp phần mô tả vật phẩm.
[ Kỹ năng thường: Ý Thức Nguy Cơ.
Cấp kỹ năng: Có thể nâng cấp.
Hiệu quả kỹ năng: Cảm nhận mức độ nguy hiểm 5 phút khi nó ập đến.
Học kỹ năng: Học đau, chỉ cần 10 phút để học thành công. ]
“Hệ thống, 10 phút học kỹ năng tác dụng phụ gì ?”
[ Ký chủ, kỹ năng là kỹ năng thường thuộc lĩnh vực tinh thần, trong 10 phút học tập, thể sẽ xuất hiện hiện tượng tinh thần trống rỗng. ]
“Chỉ là tinh thần trống rỗng thôi ?”
[ Vâng, Ký chủ. ]
“Kỹ năng sẽ học ngay khi mua?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-112.html.]
[ Vâng, Ký chủ. ]
Sau khi xác nhận với hệ thống, Lâm Sơ ước tính sơ qua điểm cần trong tương lai. Cô nhận 150 điểm khi thành nhiệm vụ ẩn.
100 điểm cô tiêu .
Điểm tích lũy: -100.
Kỹ năng: +1.
Sau khi điểm trừ , Lâm Sơ nhanh chóng cảm thấy đầu óc nặng trĩu, dường như chút buồn ngủ.
Cô lười biếng dựa nửa giường, chờ đợi 10 phút trôi qua.
Mười phút dài, và ngay khi hết giờ, ánh mắt Lâm Sơ lập tức trở nên tỉnh táo.
[ Chúc mừng Ký chủ học thành công kỹ năng [Ý Thức Nguy Cơ], cấp độ 1. ]"
“Trực giác nguy hiểm” giống những kỹ năng khác thể chủ động sử dụng, nó xem như một kỹ năng động. Chỉ khi Lâm Sơ sắp đối mặt với hiểm nguy, nó mới tự động cảnh báo trong đầu cô.
Đến giờ cơm, Hạ Chính Dương, mà Lâm Sơ ngỡ sẽ xuất hiện, gõ cửa phòng cô.
Ở cửa phòng bên cạnh, Bạch Vi khoanh tay chờ sẵn.
“Bác sĩ Lâm, dẫn hai đến nhà ăn.”
Lâm Sơ nhướng mày. Cô nghĩ khi chọc giận giáo sư Trình, bọn họ sẽ chẳng còn cung cấp bữa ăn nào nữa.
Hạ Chính Dương dẫn đường, Bạch Vi và Lâm Sơ lượt theo .
“Tối nay trời sẽ mưa lớn, trực thăng thể cất cánh trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt thế . Hai đợi đến khi mưa tạnh tối mai mới thể về.”
Lâm Sơ liếc bầu trời qua cửa sổ.
Trời sầm sì, âm u, đúng là sắp đổ mưa to thật.
Nếu vì họ vẫn cần m.á.u của trợ lý Ngô, e rằng ngay từ chiều, lúc Bạch Vi chọc giận vị giáo sư , cả ba tống cổ lên trực thăng về . vì chần chừ cả buổi chiều, giờ nếu trực thăng bay một chuyến về, chắc chắn sẽ gặp mưa lớn.
Xem họ chỉ thể ở thêm một ngày.
“Anh Hạ, vách đá ở đây dựng như , nhóm đầu tiên cá hắc ngư c.ắ.n thương xuống nước bằng cách nào?” Lâm Sơ hỏi thắc mắc trong lòng.
Nghe , vẻ mặt Hạ Chính Dương vẫn nhiều biến đổi, chỉ thản nhiên đáp: “Phía đông một đoạn thang trời, vốn khu nghỉ dưỡng thiết kế cho du khách trải nghiệm leo núi.”
“Giờ đây, nửa của chiếc thang nước lũ nhấn chìm. Những kiếm đủ cơm ăn sẽ men theo thang trời trèo xuống, mò mẫm tìm kiếm vật tư nước.”
Mò vật tư nước.
Khi còn ở khu dân cư, Lâm Sơ cũng từng việc . Chỉ là vật tư ở đó tập trung hơn, cộng thêm cô đủ bộ trang từ bình dưỡng khí, mặt nạ cho đến đồ lặn chuyên dụng nên chuyện tương đối dễ dàng.
mò mẫm vật tư ở một vùng núi non thế …
Dường như nhận sự nghi hoặc của cô, Hạ Chính Dương thêm: “Dưới chân núi vốn ít cửa hàng, nhưng nước quá sâu, khó trục vớt. Đội trị an của căn cứ cũng từng thử, nhưng cuối cùng đành bỏ cuộc vì độ khó quá cao.”
“Vậy nhưng một sống sót bữa đói bữa no, tìm việc gì khác trong căn cứ, vì miếng ăn mà đành dùng đến hạ sách .”
Suy cho cùng, tất cả cũng chỉ vì sinh tồn.