Tận Thế Nhặt Rác – Ta Dựa Vào Biến Đồ Phế Thành Bảo Một Đường Xưng Bá - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-10-02 11:21:32
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giáo sư Trình lạnh lùng liếc một cái. “Tốt nhất nên cầu nguyện cho đừng mọc vảy cá nhanh quá, nếu sẽ rút nhiều m.á.u hơn đấy.”

Nói , ông chẳng thèm để ý đến sắc mặt trắng bệch trong nháy mắt của Ngô Hướng Minh, chỉ sang Lâm Sơ.

“Cô . Lâm Sơ, cô đây. Lúc đó cô xử lý vết thương cho thế nào, bây giờ y như .”

Lâm Sơ đây chính là mục đích họ đưa tới đây. Trước khi , Hạ Chính Dương hứa hẹn chuyến sẽ bao ăn ở và đưa đón. Nếu căn cứ 1 hài lòng với biểu hiện của họ, họ sẽ còn nhận thù lao vật tư tương ứng.

Lâm Sơ đồng ý đến đây, tức là chuẩn sẵn tâm lý. Cô xòe tay : “Không vấn đề gì, nhưng cần dụng cụ.”

Giáo sư Trình lập tức lệnh cho Hạ Chính Dương: “Lấy dụng cụ cho cô .”

Một hộp dụng cụ y tế chỉnh đưa đến tay Lâm Sơ.

Cô rửa tay, về phía Bạch Vi đang lưng, định mở miệng thì chợt nhận tấm rèm sập bên tay khẽ rung lên vài cái. Bên tai cô vang lên vài tiếng gào thét đè nén.

Âm thanh như vọng từ phòng bên cạnh. nhanh, miệng của đang gào thét dường như thứ gì đó nhét , chỉ còn những tiếng rên rỉ ư ử.

Khi cô định kỹ hơn động tĩnh bên đó, Hạ Chính Dương giơ tay kéo rèm sập bên xuống, che khuất tầm của cô.

Lâm Sơ , nhưng chỉ thấy vẻ mặt vẫn thản nhiên như .

Bạch Vi, vốn đang đẩy xe lăn cho Ngô Hướng Minh, cũng rửa tay sạch sẽ và bước đến bên cạnh Lâm Sơ.

đưa dụng cụ cho cô, bắt đầu .”

Lâm Sơ sâu mắt cô một cái, nhận lấy con d.a.o mổ từ tay cô , bắt đầu tháo băng cho đàn ông giường.

Vết thương của sưng đỏ và mưng mủ còn nặng hơn cả Ngô Hướng Minh. Mảng da màu xám chì cũng lan rộng hơn nhiều.

Lâm Sơ bất giác cau mày. Trên ít nhất mười mấy vết thương lớn nhỏ, e rằng cô còn xử lý xong thì chịu nổi nữa.

Sau khi cô nêu suy nghĩ của , giáo sư Trình chỉ hờ hững liếc đàn ông giường: “Mấy chuyện đó cô cần bận tâm, cứ việc của .”

Bạch Vi bên cạnh mấy nhíu mày, nhưng cuối cùng vẫn nén .

Lâm Sơ thêm gì nữa, d.a.o mổ trong tay cô dứt khoát, nhanh gọn và chuẩn xác rạch xuống.

Trong phòng thí nghiệm im phăng phắc. Chỉ Hạ Chính Dương theo lệnh của giáo sư Trình, lấy một thiết ghi hình đến quá trình việc của Lâm Sơ. Những còn đều cách đó xa, chăm chú quan sát từng động tác của cô.

Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!

Cửa phòng thí nghiệm vẫn để mở. Thỉnh thoảng vài nghiên cứu viên vội vã ngang qua, nhưng một ai tò mò ngoái đầu trong.

Thao tác của Lâm Sơ nhanh. Việc mổ ba xác c.h.ế.t một ngày trong thế giới zombie rèn cho cô tốc độ đáng kinh ngạc. Người giường bệnh đám giáo sư Trình trì hoãn quá lâu. Nếu giành thời gian, cũng chẳng khác gì một cái xác.

Lâm Sơ dứt khoát coi như một chết. Cách ngược giúp cô tiết kiệm ít thời gian.

Khi Lâm Sơ xử lý xong vết thương thứ năm, cô kiểm tra mức độ chuyển biến của các vết thương còn . Mảng da màu xám chì lan khá nhiều, nhưng vẫn mọc vảy cá.

Vẫn còn cứu .

Lâm Sơ nhận lấy kẹp cầm m.á.u từ tay Bạch Vi, nữa cúi đầu tiếp tục công việc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-109.html.]

Ngay lúc cô đang tập trung cao độ để cắt bỏ phần da nhiễm độc cho thương, cô thấy tiếng gào thét lúc nãy. Có lẽ thể gọi là gào thét, mà là tiếng rên rỉ vì đau đớn thể chịu nổi.

Tay Lâm Sơ ngừng , nhưng tai cô vẫn ngừng lắng động tĩnh. Người phát tiếng rên rỉ dường như đang giãy giụa chạy ngoài. Tiếng bước chân chút hỗn loạn, nhưng chỉ động tĩnh của một .

Người canh giữ ?

Trong lòng Lâm Sơ một suy đoán, nhưng động tác tay vẫn nhanh như gió.

Chưa đầy vài giây, tiếng bước chân loạng choạng xuất hiện ở cửa.

“Anh cái gì ?”

Ngô Hướng Minh, Bạch Vi đẩy một góc, nhanh chóng phát hiện điều bất thường và lập tức lên tiếng.

Trước mắt , một “” với khuôn mặt phủ đầy vảy cá màu đen, đang lảo đảo bước .

Thế nhưng, giáo sư Trình cách đó xa hề nhúc nhích, cũng lệnh cho ai ngăn cản. Hạ Chính Dương đang cầm máy tuy ngoảnh , nhưng thấy giáo sư Trình động, cũng yên.

Người vảy cá cứ thế lao thẳng về phía Lâm Sơ đang lưng với .

“Này, các mau cản !”

“Bác sĩ Lâm, cẩn thận!”

"Thật cần Ngô Hướng Minh nhắc, Lâm Sơ sớm thấy tiếng bước chân đang tới gần và đoán gã đang thẳng về phía .

vội tay, bởi vì cô còn thấy một tiếng động khe khẽ ngay bên cạnh.

Ngay khoảnh khắc kẻ đó sắp lao cô, Bạch Vi tay.

Chỉ hai giây , phía lưng Lâm Sơ vang lên một tiếng “rầm” nặng nề.

“Y tá Bạch, lắm!” Ngô Hướng Minh vỗ tay đ.á.n.h đét, là đầu tiên lên tiếng khi kẻ tấn công ngã gục.

“Cô cái gì ?” Giọng giáo sư Trình lộ rõ vẻ bực bội và tức giận.

Hạ Chính Dương đang một bên cũng hạ máy ảnh xuống bước tới.

Lâm Sơ khẽ vẩy con d.a.o mổ trong tay hai cho sạch, lúc mới đặt dụng cụ xuống .

Chỉ thấy một đàn ông với khuôn mặt phủ kín vảy đen đang sõng soài mặt đất.

Sở dĩ là đàn ông, vì Lâm Sơ chỉ thể đoán qua kiểu đầu đinh của gã, chứ cũng chắc chắn lắm. Những phần da thịt lộ gã, trừ đôi mắt , tất cả đều vảy đen bao phủ chi chít.

Trông khác mấy so với tấm ảnh Lâm Sơ từng xem.

Chẳng qua, một kẻ như ngã vật ngay bên cạnh , cú sốc thị giác mạnh hơn qua ảnh nhiều.

Lúc , gã nhắm nghiền hai mắt, dường như rơi hôn mê.

Còn Bạch Vi ở bên cạnh thì ném ống tiêm dùng xong thùng rác y tế.

 

Loading...