Tận Thế Giảm Cân Thật Nhẹ Nhàng - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-10-09 00:52:12
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong trung tâm thương mại ít zombie lượn lờ. Chúng liếc hai đứa trẻ mới đến một cách “xem thường”, vì chúng đồng tử đen.

 

Giang Hạc Văn cúi đầu, một tay nắm lấy Tổ Yến, một tay đẩy những con zombie cản đường .

 

“Xin , ơn cho qua một chút.” Cậu đẩy như .

 

Vì hành vi lịch sự , các zombie cảm thấy là một tồi, liền nể tình mà nhường một lối .

 

Cửa hàng thời trang trẻ em ở tầng ba. Zombie ở tầng ba ít hơn nhiều so với bên . Đa zombie chủ động khám phá những nơi cao, chỉ cần ở chỗ cho chúng ở, chúng tuyệt đối tốn sức bò lên , dù cho ở chen chúc như một nồi cháo sủi cảo.

 

“Lớp trưởng ơi, ở đó ?” Tổ Yến lên lầu thấy cửa hàng quen thuộc. Màu vàng tươi sáng đó giống hệt như cửa hàng quần áo mà thường đưa cô bé đến.

 

.” Giang Hạc Văn kéo Tổ Yến qua, thấy bên trong là từng hàng quần áo trẻ em, đây là nơi họ tìm.

 

“Cậu thích cái gì?” Cậu đầu hỏi Tổ Yến.

 

Ánh mắt Tổ Yến dừng một lát những chiếc váy xinh , đó sang nơi khác: “Tùy ý.”

 

thì những chiếc váy cô bé thích cũng mặc , thì mặc cái gì cũng cả.

 

Nếu Tổ Yến như , Giang Hạc Văn liền theo sở thích của chọn cho cô bé hai bộ quần áo. Tốc độ chọn quần áo của trái ngược với , đầy hai phút kéo xuống hai cái móc treo bảo Tổ Yến thử.

 

Sau khi xác định Tổ Yến thể mặc , Giang Hạc Văn bỏ quần áo cặp sách của Tổ Yến định rời .

 

Mua quần áo chẳng là như , chọn quần áo vặn, đó rời .

 

Giang Hạc Văn hiểu tại tốn nhiều thời gian việc chọn quần áo như . Trong mắt , quần áo của con gái chia hai loại – váy và váy. Cậu chọn cho Tổ Yến mỗi loại hai bộ, nhanh chóng kết thúc chuyến mua sắm.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Còn về phần Giang Hạc Văn, lấy hai bộ đồ thể thao để giặt, càng nhanh hơn nữa.

 

Vừa định xuống từ thang máy, Tổ Yến bỗng dừng bước, cô bé do dự hỏi: “Lớp trưởng ơi, thấy tiếng gì ?”

 

Nghe cô bé , Giang Hạc Văn cũng dừng nghiêng tai một lúc.

 

Phòng bánh kem đối diện dường như đang chuyện!

 

đang chuyện! Ở đây ?

 

Hai , lập tức chạy về phía đó. Nếu thật sự mắc kẹt ở đây, nhanh chóng cứu họ mới . Bất cứ ai sự giúp đỡ, đều thể thoát khỏi trung tâm thương mại đầy zombie .

 

Cửa phòng bánh kem đóng chặt, đây là lý do tại zombie thể .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-giam-can-that-nhe-nhang/chuong-67.html.]

Xuyên qua cửa kính trong suốt, thể thấy quầy bên trong hai cái đầu xù xù ló một nửa, tiếng chuyện chính là từ đó truyền .

 

ăn , bà cứ vu oan cho !” Giọng một bé vang lên từ đó.

 

“Không thì là ai? Còn nữa, đừng một tiếng ‘bà’, một tiếng ‘bà’, nghĩ như ngầu lắm ?” Tiếp theo vang lên giọng một cô bé.

 

“Chẳng lẽ ngầu ?”

 

thật hiểu tại Giang Hạc Văn chịu bạn với loại như , chỉ là một tên côn đồ.”

 

“Bà mới là côn đồ! Ngày đầu tiên bà còn xem vệ sinh như thế nào, bà là đồ biến thái!”

 

“Cậu, , ! thèm chuyện với nữa! Cậu cút !”

 

Tổ Yến và Giang Hạc Văn ở cửa trợn mắt há mồm. Một lát , Giang Hạc Văn tiến lên gõ cửa kính trong suốt, thử gọi tên hai :

 

“Lục Kình, Mễ Tiểu Bối?”

 

“Có thịt bò hầm tương ? Tớ ăn thịt bò!” Lục Kình khoanh chân đất, bên cạnh vứt hai hộp mì gói rỗng. Tay trái cầm một hộp lẩu tự sôi, tay cầm một đôi đũa dùng một , gõ thành hộp nhựa như một tên ăn mày, phát tiếng "ceng ceng".

 

“Hình như trong xe thịt bò hộp, để tớ lấy cho .” Giang Hạc Văn hổ là bạn nhất của Lục Kình, chịu khó phục vụ ăn uống.

 

Đối diện, Mễ Tiểu Bối cau mày, thu dọn hộp mì gói của , cất giọng mảnh mai ngăn Giang Hạc Văn : “Cậu đừng lấy cho nó, giờ là lúc nào , ăn uống tiết kiệm một chút. Lục Kình, ăn đủ nhiều , hôm nay ăn nữa.”

 

“Mễ Tiểu Bối, bà dựa mà quản .” Lục Kình đẩy Giang Hạc Văn một cái, “đừng lời con mụ , mau lấy cho em chút đồ ăn , nhốt cả tháng , gần một tháng ăn thịt.”

 

“Không !” Mễ Tiểu Bối chống sàn nhà dậy. Cô bé hất cằm lên, khí chất của một ủy viên học tập ập đến. “Chỉ bằng là ủy viên học tập, bây giờ .”

 

Lục Kình cũng dậy, ưỡn cổ, cố gắng dùng mũi để Mễ Tiểu Bối: “ còn là ủy viên thể dục, em của còn là lớp trưởng!”

 

“Cái gì mà em của , Giang Hạc Văn là lớp trưởng thì liên quan gì đến .” Mễ Tiểu Bối một tay kéo Giang Hạc Văn về phía , “năm ngoái học sinh giỏi diện là và Giang Hạc Văn, mấy năm nay dẫn chương trình là và Giang Hạc Văn, đại diện học sinh phát biểu trong buổi họp phụ vẫn là và Giang Hạc Văn, liên quan gì đến chứ? Muốn xếp hàng thì cũng là phe của .”

 

“Bà là con đàn bà xa chia rẽ tình cảm em chúng !” Lục Kình chỉ Mễ Tiểu Bối, phẫn nộ hét lên lời thoại trong phim truyền hình mà từng .

 

“Con đàn bà xa?” Mễ Tiểu Bối chống nạnh, nhướn mày, với Giang Hạc Văn: “Thấy , đây là tố chất của ủy viên thể d.ụ.c lớp đó. Giang Hạc Văn, quản ?”

 

Giang Hạc Văn định mở miệng, Lục Kình nhảy dựng lên, vỗ n.g.ự.c hùng hồn : “Xàm xí, nó mới quản , chính là bố của Giang Hạc Văn!”

 

Giang Hạc Văn: “Cãi cho đàng hoàng, đừng chiếm tiện nghi của tớ.”

 

“Giang Hạc Văn, như , còn dí sát gì?” Mễ Tiểu Bối níu lấy cánh tay trái của Giang Hạc Văn, “qua bên với tớ.”

 

“Không đúng! Qua bên với tớ!” Lục Kình một tay kéo lấy cánh tay của Giang Hạc Văn, mạnh tay giật một cái khiến Giang Hạc Văn suýt nữa ngã.

Loading...