Tận Thế Giảm Cân Thật Nhẹ Nhàng - Chương 43

Cập nhật lúc: 2025-10-07 15:48:36
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Giang Hạc Văn gật đầu: “Đồ đạc chuẩn xong hết ?”

 

“Xong , xong !” Tổ Yến đeo chiếc cặp sách nhỏ của lên, tỏ vẻ sẵn sàng lên đường bất cứ lúc nào.

 

“Đi thôi.” Giang Hạc Văn nắm tay Tổ Yến, một cảm giác ấm áp của sự trùng phùng lâu ngày lan tỏa khắp cơ thể, cảm giác đói khát biến mất tăm tích, cả thoải mái như đang ngâm trong suối nước nóng.

 

bây giờ là lúc để hưởng thụ. Giang Hạc Văn dẫn Tổ Yến thang máy xuống.

 

Ngay khoảnh khắc cửa thang máy ở tầng một mở , thầm kêu .

 

Chỉ trong một lát, tình hình kiểm soát. Dù đây cũng là viện nghiên cứu phòng thủ nghiêm ngặt, nhanh định trở .

 

Cổng chính đóng chặt, những lính vũ trang đầy đủ canh gác các cửa khẩu. Dù họ phát hiện Giang Hạc Văn là zombie, cũng sẽ để hai đứa trẻ ngoài.

 

Tổ Yến chút sợ hãi, cô bé cứ thấy s.ú.n.g là nhát gan: “Lớp trưởng ơi, chúng bây giờ?”

 

Giang Hạc Văn cũng . Cậu còn lo lắng hơn là tòa nhà camera theo dõi, sẽ ghi hành vi bỏ trốn của và Tổ Yến. Cứ như , họ sẽ nhiều thời gian.

 

Đang lúc trốn ở góc tường lo lắng, bỗng thấy một lính trong đội ngũ run rẩy ngã xuống đất.

 

Người bên cạnh hoảng hốt, vội vàng chạy đến đỡ . mới đỡ dậy, liền cảm thấy bàn tay đau nhói, đối phương hung hăng c.ắ.n xé một miếng thịt.

 

Zombie!

 

Giang Hạc Văn mở to mắt. Người đó rõ ràng còn bình thường, đột nhiên biến thành zombie?

 

Khi nào thì biến thành zombie mà cần cắn?

 

Khoan … biến thành zombie cần cắn? Lô zombie đầu tiên từng cắn, họ chỉ tự nhiên đột ngột biến dị.

 

Có lô zombie tự nhiên biến dị đầu tiên, nghĩa là sẽ lô thứ hai!

 

Giang Hạc Văn bỗng hiểu tại hôm nay ban ngày trời tối đen như . Đây thể là một dấu hiệu, dấu hiệu cho thấy một nhóm nữa gia nhập hàng ngũ zombie.

 

Đây là ngày thứ 15 của tận thế. Nếu tính mười lăm ngày là một chu kỳ, chờ một năm trôi qua, sẽ còn bao nhiêu may mắn sống sót?

 

Đang suy nghĩ, thứ gì đó ném từ bên cạnh. Đó là một cái bình giữ nhiệt, của Tổ Yến.

 

Nhắm zombie, nhưng ném trúng sàn nhà. Khoảng cách quá xa, trúng.

 

Giang Hạc Văn Tổ Yến, nhỏ giọng hỏi: “Cậu ?”

 

“Tớ…” Tổ Yến giọng điệu chất vấn của lớp trưởng cho hoảng sợ, lí nhí trả lời, “tớ giúp các chú đ.á.n.h quái vật.”

 

Giang Hạc Văn đỡ trán: “Các chú súng, cần giúp . Cậu ngoan ngoãn theo tớ, đừng lộn xộn.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

mà…” Tổ Yến chỉ cảnh hỗn loạn bên ngoài. Sau con zombie đầu tiên, ít biến dị, bùng nổ một cuộc loạn chiến thứ hai.

 

trông họ cần giúp đỡ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-giam-can-that-nhe-nhang/chuong-43.html.]

 

Tổ Yến kéo cặp sách xuống, vẻ định ném cả cái cặp ngoài, liền Giang Hạc Văn ngăn : “Chúng ngoài ngay bây giờ, bên ngoài còn nhiều cần giúp đỡ hơn.”

 

Nói , kéo Tổ Yến lẻn về phía , di chuyển từ góc sảnh đến trốn quầy lễ tân.

 

Giang Hạc Văn chằm chằm động tĩnh bên ngoài, chỉ chờ cơ hội là sẽ đưa Tổ Yến chạy .

 

Mới quan sát tình hình nửa phút, liền thấy tiếng cô bé chuyện bên cạnh.

 

“A lô, chị Nhè Nhẹ, chị đang bận ạ?”

 

Cậu đầu , thấy Tổ Yến đang cầm chiếc điện thoại bàn gọi cho ai.

 

Giang Hạc Văn kinh ngạc, trong tình huống căng thẳng như , tại cô bé còn thể thuận tay gọi điện cho khác?

 

“Chị ạ? Chị thương …” Mặc dù trông Nhè Nhẹ lợi hại, nhưng Tổ Yến vẫn lo lắng một cô gái như chị zombie thương.

 

“Không em ăn trưa no, hôm nay em ăn ngon miệng… Không , đồ ăn ngon… Em chỉ hỏi một chút, chị bận ạ?”

 

“Nếu bận, chị thể đến sảnh tầng một ạ, nhớ mang theo s.ú.n.g nhé.” Tổ Yến đặc biệt nhấn mạnh việc mang theo súng. “Ở đây nhiều zombie, đều thương .”

 

“Dạ, ạ, em , tạm biệt chị Nhè Nhẹ.” Cô bé cúp máy, liền thấy lớp trưởng đang chằm chằm.

 

Tổ Yến cảm thấy lớp trưởng như đang cần giải thích. Cô bé nghĩ một lúc trả lời: “Cậu xem, ở đây cái điện thoại.” Cho nên cô bé gọi một cuộc.

 

Đời như kịch, đạo cụ trong game đều nên kích hoạt một . Trước mặt một cái điện thoại, gọi một cuộc là một hành động bình thường, gì lạ .

 

Giang Hạc Văn định gì đó thôi, một lúc lâu vẫn nuốt những lời định trong, gật đầu: “Chuẩn lao ngoài.”

 

Một, hai, ba!

 

Hai đứa trẻ co giò chạy. Có lính thấy hai đứa, lớn tiếng kêu chúng rời khỏi đây, nhưng Giang Hạc Văn phớt lờ.

 

Cậu đưa Tổ Yến lên thẳng chiếc xe của , nhấn ga, phóng như bay.

 

“Lớp trưởng, đây là xe của ?” Tổ Yến kinh ngạc la lên, “ lái xe ?”

 

Giang Hạc Văn vội vàng rời khỏi nơi , qua loa gật đầu tập trung lái xe. Đối với Tổ Yến, đây là một chuyến phiêu lưu nổi loạn đầy kích thích, nhưng đối với Giang Hạc Văn, đây là chuyện liên quan đến tính mạng, thể một chút sơ suất nào.

 

Xe chạy mười dặm, sự mới lạ của Tổ Yến cũng qua . Cô bé thế giới ngoài cửa sổ, lòng vô cùng chấn động. Trước đây ở trong nhà, viện nghiên cứu xa hoa, cô bé từng nghĩ thế giới bây giờ biến thành thế .

 

Cây cối vẫn còn đó, nhưng cho cảm giác hoang tàn.

 

Không ánh mặt trời, trong thế giới tăm tối chỉ zombie lượn lờ, nhà cửa hư hại, ô tô bỏ , thế giới chỉ còn tiếng gầm gừ và tiếng mưa tí tách.

 

Tổ Yến đối mặt với một con zombie, khuôn mặt kinh hoàng đó, đôi mắt trắng dã đặc biệt đáng sợ. Cô bé dám ngoài nữa, đầu lớp trưởng để lấy thêm can đảm.

 

Nhìn lớp trưởng mà xem, bài tập nào cũng , còn việc nhà, còn lái xe! Mọi đều là bạn học, tại lớp trưởng lợi hại như ? Đời còn khả năng trở thành một ưu tú như lớp trưởng ?

 

 

Loading...