Tận Thế Giảm Cân Thật Nhẹ Nhàng - Chương 30

Cập nhật lúc: 2025-10-07 14:36:08
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đó là một con zombie, một con zombie đang ở cạnh một cô bé, thể gây nguy hiểm cho cô bé bất cứ lúc nào. Không một lính nào dám đùa với chuyện .

 

Biết chỉ chậm một giây, cô bé đó sẽ zombie cắn, một sinh mệnh chớm nở sẽ kết thúc.

 

Viên đạn bay thẳng về phía Giang Hạc Văn. Đồng tử co , trong tám năm cuộc đời, bao giờ gần cái c.h.ế.t đến thế.

 

Một ý thức hoang dã mãnh liệt điều khiển cơ thể , khiến lăn sang một bên trong tòa nhà.

 

Đây là phản xạ mà Giang Hạc Văn con thể , nhưng Giang Hạc Văn zombie bây giờ .

 

Tổ Yến vẫn ngơ ngác tại chỗ, cô bé xuống tay ,咦, còn gì hết? Mới nãy còn lớp trưởng nắm tay mà.

 

Cô bé lớp trưởng trốn tòa nhà, những chú bộ đội vũ trang đầy đủ phía , hiểu chuyện gì xảy trong chớp mắt.

 

Giang Hạc Văn cũng hồn, liếc ngoài. Vừa mới ló cái mũi , một loạt đạn b.ắ.n về phía , để mấy lỗ thủng tường.

 

“Đừng bắn, đừng bắn!” Tổ Yến hiểu . Cô bé vung tay hét về phía : “Anh quái vật!”

 

Vừa hét hai câu, một lính mặc đồ rằn ri, đeo kính bảo hộ băng qua vành đai xanh, một tay chĩa s.ú.n.g nhắm bắn, một tay nhanh chóng chạy về phía Tổ Yến.

 

“Mau lên xe.” Anh che chắn cho cô bé lùi , cảnh giác xung quanh, đặc biệt là hướng Giang Hạc Văn biến mất.

 

Tổ Yến chú bộ đội đẩy về phía , loạng choạng mấy bước. Người lớn luôn nên dùng sức bao nhiêu với trẻ con, cũng như họ phân biệt ai là , ai là kẻ , nên cứ mặc định tất cả thế giới đều là .

 

Đây là đầu tiên Tổ Yến gần một chú bộ đội cầm s.ú.n.g đến . Một cô bé vốn sợ cả cô giáo hiền lành, giờ đây nỗi sợ trong lòng thể tưởng tượng .

 

cô bé vẫn nhớ đến lớp trưởng: “Chú ơi, đó là lớp trưởng của lớp cháu, , quái vật . Chú cho cùng ạ?”

 

Những lời như , lính bao nhiêu . Không ai cũng sợ zombie. Mấy ngày qua, họ gặp những bậc cha giấu đứa con biến thành zombie trong nhà, gặp những cặp tình nhân nỡ rời xa yêu hóa thành zombie. Tất cả họ đều cầu xin những lính – đừng g.i.ế.c của họ, xin hãy cứu họ, họ quái vật, họ là .

 

điều đó ích gì chứ? Ai cũng , sứ mệnh của một lính là bảo vệ nhân dân, thể để những dân còn sống ở cùng với zombie .

 

“Đi mau!” Người lính trẻ tuổi xác định xung quanh zombie, liền bế thốc Tổ Yến lên xe, cho cô bé cơ hội phản kháng.

 

mà! mà!” Tổ Yến mở to mắt, chạm ánh của Giang Hạc Văn đang lén lút ló nửa khuôn mặt từ phía .

 

Giang Hạc Văn ngẩn cô bé đưa xa, và chiếc xe quân sự lăn bánh ngay đó.

 

Cậu bỏ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-giam-can-that-nhe-nhang/chuong-30.html.]

 

Tổ Yến nhét một chiếc xe Jeep. Người lính thấy cô bé nhỏ tuổi như một , cũng đoán phần nào sự tình. Trong cảnh , thể yêu cầu Tổ Yến tự lái xe theo họ .

 

Vì thấy Tổ Yến gần zombie, họ chắc cô bé lây nhiễm , nên thể để cô bé cùng những dân thường ở xe tải phía , sẽ nguy cơ nhất định. Vì , đành mang cô bé theo bên . Dù Tổ Yến khá mũm mĩm, nhưng đối với lính, cũng chẳng khác gì ôm một khẩu súng, mang theo bên tốn chút sức lực nào.

 

Tổ Yến cạnh lính cao lớn, xung quanh là những quân nhân đeo kính bảo hộ, tay lăm lăm s.ú.n.g trường. Khung cảnh im lặng như tờ khiến cô bé sợ hãi.

 

Đừng là một đứa trẻ sáu tuổi, ngay cả lớn một đám lính cầm s.ú.n.g vây quanh cũng hồn bay phách lạc.

 

“Chú ơi…” dù sợ đến , những gì cần vẫn . Lớp trưởng vẫn còn ở ngoài !

 

Người lính cúi đầu, "cục bột" nhỏ bên cạnh: “Sao cháu?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Dù năm nay mới hai mươi tuổi, gọi là chú cũng chút chạnh lòng, nhưng lúc vẫn cố gắng năng nhẹ nhàng nhất thể để đứa trẻ sợ.

 

“Lớp trưởng…” hiệu quả lắm. Tổ Yến vẫn sợ đến run rẩy. Cuộc sống quân ngũ nhiều năm tạo nên một khí chất nghiêm nghị chú lính . Dưới bầu khí đó, giọng của Tổ Yến cũng run lên.

 

Nếu vì nghĩ đến Giang Hạc Văn, lẽ cô bé thể biểu diễn một màn nức nở ngay tại chỗ: “Lớp trưởng còn ở ngoài , chúng thể bỏ …”

 

Trong xe là một sự im lặng. Người lái xe phía đưa một tay , chuyền cho cô bé một hộp kẹo bạc hà.

 

Tổ Yến nhét kẹo tay, nhưng ai trả lời câu hỏi của cô bé.

 

Tổ Yến đưa . Ban ngày, cô bé ở sự giám sát của các chú lính. Khi thấy cô bé dấu hiệu zombie hóa, họ liền còn để mắt đến cô bé nữa.

 

Buổi chiều, đoàn xe dừng , cho nghỉ ngơi hai tiếng. Tối đến họ tiếp tục lên đường. Dù thì bây giờ nơi nào cũng cần quân đội bảo vệ, họ một phút nào để lãng phí.

 

Tổ Yến sẽ . Sau khi xuống xe, khung cảnh xung quanh xa lạ đáng sợ. Khắp nơi đều là dấu vết của sự tàn phá, và zombie thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

 

Nếu lớp trưởng ở bên cạnh, cô bé sợ hãi đến . Không chỉ vì ở cùng lớp trưởng thì zombie cắn, mà còn vì lớp trưởng là duy nhất cô bé thể tin tưởng lúc .

 

Tổ Yến về, cô bé đến khu trú ẩn nào cả, cô bé tìm lớp trưởng.

 

ai cũng vẻ bận rộn. Các chú lính nhanh chóng xuống xe, một bộ phận phụ trách cảnh giới, một bộ phận phụ trách trấn an dân. Không ai thời gian để dành cả một ngày đưa một cô bé về nhà.

 

Vậy bây giờ, cô bé và lớp trưởng tách

 

Trong khoảnh khắc, nỗi sợ hãi vô hạn bao trùm lấy Tổ Yến. Khi bố nhà, cô bé ở trong ngôi nhà quen thuộc, môi trường đó mang cho cô bé một chút cảm giác an .

 

 

Loading...