Tận Thế Giảm Cân Thật Nhẹ Nhàng - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-07 14:28:15
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phòng bảo vệ điện thoại, những bạn mà bố kịp đến đón đều sẽ đến đó gọi điện, nhưng cô bé điện thoại của lớp trưởng là bao nhiêu.

 

Cô bé mũm mĩm ghế bên cạnh, c.ắ.n móng tay suy nghĩ. Mẹ của lớp trưởng lái chiếc xe màu đỏ đến đón , lẽ lát nữa sẽ đến.

 

Nghĩ , Tổ Yến chờ, chờ mãi mà thấy lớp trưởng , ngược thấy tiếng của .

 

“Tổ Yến! Tổ Yến!” Giọng phụ nữ dồn dập, gọi to dài, Tổ Yến lập tức dậy chạy ngoài.

 

“Mẹ, ơi!” Cô bé lao lòng , cảm giác an tâm ngay lập tức.

 

Tổ Yến thì an tâm, nhưng của cô bé đầy vẻ hoảng hốt. Bà kéo tay con gái chạy ngoài, “Không thương chứ, mau về với , bố con cũng sắp về nhà .”

 

mà,” Tổ Yến ngẩng đầu, cô bé vẫn còn lo cho Giang Hạc Văn trong phòng y tế, “Mẹ ơi, lớp trưởng còn ở trong phòng y tế, ngất .”

 

“Chúng về .” Mẹ Tổ Yến vội vàng nhét con gái xe, “Lát nữa sẽ gọi cho cô giáo của con, bảo cô gọi của lớp trưởng đến đón bé.”

 

Tổ Yến chớp chớp mắt, cảm thấy cách xử lý như . Cô bé gật đầu, ngoan ngoãn , “Dạ.”

 

Lúc đó, ngoài cửa sổ là một màu xám xịt, ai ngờ rằng trận động đất nhỏ mấy dữ dội sẽ mang đến tai họa gì cho nhân loại.

 

Lúc ở xe, truyền thông bắt đầu đưa tin về trận động đất. Dường như nó lan từ bờ biển bên sang. Chính phủ thông báo dỡ bỏ cảnh báo, dân thể yên tâm về nhà.

 

Về đến nhà, Tổ Yến vẫn còn lo cho Giang Hạc Văn ở phòng y tế, cô bé hỏi , “Lớp trưởng đón về ạ?”

 

“Chắc là đón về .” Mẹ Tổ Yến cũng , “Cô giáo của con thông báo cho gia đình .”

 

“Ồ.” Tổ Yến yên tâm. Cô bé níu tay nũng, “Mẹ ơi con ăn bánh trôi, lâu lắm con ăn.”

 

Mẹ Tổ Yến đành chịu thua, “Vậy để bảo bố con lúc về ghé siêu thị mua nhé.”

 

Nhắc đến bố, bố của Tổ Yến một tiếng từ công ty về, mà đến giờ vẫn thấy tăm .

 

“Lạ thật, bố con vẫn về nhỉ.” Mẹ Tổ Yến lẩm bẩm, cầm điện thoại gọi cho bố cô bé, gọi mấy đều ai máy. Bà suy nghĩ một lát với Tổ Yến, “Mẹ siêu thị mua đồ ăn, con ở nhà một ngoan ngoãn bài tập, lạ gõ cửa thì đừng mở nhé.”

 

Tổ Yến gật đầu, “Con ạ!”

 

Sau khi , Tổ Yến mới nhớ cặp sách của vẫn còn ở lớp, và hôm nay cô giáo cũng giao bài tập.

 

Tuyệt quá! Có thể xem TV !

 

Làm bài tập xong là thể xem phim hoạt hình, đó là lời .

 

Tổ Yến cầm điều khiển từ xa mở TV, kênh đầu tiên hiện luôn là Thời sự. Cô bé hứng thú với cái , định chuyển kênh thì thấy cô dẫn chương trình , “Loại bệnh rõ tên đang lan rộng khắp cả nước, bệnh nhân hôn mê bất tỉnh, nhiệt giảm xuống…”

 

Tổ Yến ngẩn , triệu chứng cô giống lớp trưởng quá.

 

Xem thêm một lúc, cô bé thấy phần hiểu lắm, chỉ đều đưa bệnh viện. Đưa bệnh viện thì , Tổ Yến yên tâm, lớp trưởng cũng sẽ đưa đến bệnh viện.

 

Xem hoạt hình một lúc, đến giờ quảng cáo, Tổ Yến bỗng thấy tiếng gõ cửa. Cô bé nhảy phắt xuống ghế sofa, “Đến đây, đến đây.” Mẹ hôm nay về nhanh thật.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-giam-can-that-nhe-nhang/chuong-3.html.]

Tiếng gõ cửa ngày càng to, đó còn là gõ cửa nữa mà giống như đang phá cửa. Tổ Yến dọa sợ, nhớ nào cũng mang chìa khóa, bao giờ gõ cửa to như .

 

Cô bé bắt đầu thấy sợ, lẽ nào đây là “ lạ” mà và cô giáo ?

 

Tổ Yến kê một chiếc ghế đẩu cửa, cánh cửa vẫn đang rung lên bần bật vì tiếng đập, âm thanh chẳng lịch sự chút nào.

 

Cô bé trèo lên ghế qua mắt mèo, một cái khiến Tổ Yến sợ đến mức ngã nhào xuống đất.

 

Người bên ngoài… bên ngoài!

 

Đôi mắt nhỏ ti hí của cô bé mũm mĩm trợn tròn, cô hoảng sợ bò xa khỏi cửa, run rẩy.

 

Trong cái thoáng qua , cô bé bất ngờ thấy một con quái vật đang bên ngoài.

 

Trông giống , nhưng mặt chảy mủ, mắt trắng dã, da tái xám, miệng há to chảy nước dãi, tứ chi vặn vẹo một cách kỳ dị.

 

Trong gần tám năm cuộc đời của Tổ Yến, cô bé bao giờ thấy thứ gì kinh khủng như !

 

Cô bé lăn gọi điện cho , cũng đầu dây bên bắt máy , cô bé òa lên, “Mẹ ơi, ơi, quái vật, ơi…”

 

Cô bé mũm mĩm nức nở, cả khuôn mặt đẫm nước mắt nước mũi. Khóc một hồi lâu mới phát hiện, căn bản hề máy.

 

Tổ Yến sụt sịt mũi, tự lau mặt , tiếp tục gọi cho .

 

Chưa đợi nhấc máy thì tiếng đập cửa bên ngoài ngừng.

 

Tổ Yến cánh cửa, chiếc điện thoại trong tay, cuối cùng lấy hết can đảm qua mắt mèo một nữa.

 

Hành lang bên ngoài trống , gì cả, như thể chuyện chỉ là một cơn ác mộng đáng sợ.

 

Tổ Yến dụi mắt, lẽ nào nhầm ?

 

Cô bé bệt đất, ngẩn một lúc dậy xem TV tiếp.

 

Chắc là nhầm , quái vật đều là chuyện bịa, thế giới thật quái vật.

 

chờ đến khi Tổ Yến xem TV mỏi cả mắt, vẫn về. Đồng hồ điện tử chỉ 3 giờ rưỡi.

 

Hai con về nhà lúc 11 giờ, bây giờ qua hơn 4 tiếng, của Tổ Yến bao giờ mua đồ ăn lâu như .

 

Tổ Yến ở một chút buồn chán, cô bé xem TV nữa.

 

Chìa khóa nhà ở tủ giày ngay cửa, cô bé kiễng chân lấy chìa khóa mở cửa, khi còn để một mẩu giấy bàn, đó nguệch ngoạc: “Mẹ ơi, con ngoài một lát, sẽ về ngay.”

 

Bên ngoài trời âm u, Tổ Yến cầm chìa khóa và ba đồng xu định mua một que kem. cô bé hai bước cảnh tượng mắt cho kinh hãi.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Bãi đỗ xe ngoài trời nhiều la liệt. Sắc mặt họ tái nhợt, bất động ngã mặt đất, cửa xe còn kịp đóng, đầu đập bậc thềm đá. Tất cả họ đều ngoại lệ, bất động, như thể cả đám say nắng tập thể.

 

Bỗng nhiên, một đàn ông ba mươi tuổi từ đất dậy. Dáng vẻ lảo đảo, bước xiêu vẹo như say rượu.

 

 

Loading...