“ nó giống sữa bò quá.”
“Vậy cũng chắc là sữa bò.” Giang Hạc Văn kéo tay cô bé, thấy chất lỏng màu trắng là từ mười đầu ngón tay chảy , bây giờ ngưng một chút, còn chảy nhanh như lúc nãy.
Cậu nhớ tin tức lúc nãy về dị năng, lẽ nào đây chính là dị năng của Tổ Yến? rốt cuộc đây là gì?
“Cậu thể cho nó chảy nữa ?” Giang Hạc Văn hỏi.
Tổ Yến cũng nó cứ chảy mãi, ướt hết cả ghế sofa, “Vậy ?”
Câu hỏi khó Giang Hạc Văn, dị năng, cũng là Tổ Yến, thậm chí thể hiểu tại cơ thể chảy thứ như , chỉ thể một cách mơ hồ, “Cứ nghĩ trong lòng là nó sẽ chảy nữa.”
Không chảy nữa… chảy nữa…
Vèo –
Ngón tay của cô bé bỗng nhiên như vòi nước mở van, mười cột nước màu trắng sữa phun thẳng tường, rơi xuống sàn tạo thành một vũng lớn.
Tổ Yến sợ ngây , cô bé bất lực đưa tay , dám động đậy. Giang Hạc Văn cũng bao giờ thấy chuyện kỳ quái như , mở to mắt, chân sợ đến mức co rúm .
May mà cột nước nhanh dừng . Sau khi ướt cả một bức tường, nó lập tức im bặt, như thể phạm , còn chảy một giọt nào nữa.
Tổ Yến nắm tay , mười ngón tay tròn vo, ngoài việc béo thì trông là một đôi tay bình thường, thể chảy nước trắng nhỉ?
“Tớ, tớ…” Cô bé hoảng sợ về phía Giang Hạc Văn, “Tớ biến thành quái vật ?” Trẻ con loài gì chuyện ngón tay chảy nước, lẽ nào cô bé biến thành quái vật ?
“Không ,” Giang Hạc Văn vội vàng an ủi cô bé, “Không biến thành quái vật, là biến thành thiếu nữ phép thuật, chính là phép thuật.”
Nghĩ cũng Tổ Yến hiểu ba chữ “dị năng giả”, Giang Hạc Văn liền đổi thành từ ngữ mà cô bé thể hiểu, “Bởi vì Tổ Yến ngoan, dũng cảm, nên chọn thiếu nữ phép thuật, đừng sợ, đừng sợ nhé.”
Nước mắt chực trào của Tổ Yến lập tức thu , cô bé ngập ngừng xác nhận với lớp trưởng, “Thiếu nữ phép thuật? tớ gì .”
Nếu chọn một trở thành thiếu nữ phép thuật, thì dù nghĩ thế nào cũng nên là một cô bé như Mễ Tiểu Bối, cô khiêu vũ, thành tích , quan trọng nhất là, cô xinh !
Một cô bé béo ngốc như , thể trở thành thiếu nữ phép thuật , như thật lãng phí phép thuật.
Tổ Yến tiếc cho phép thuật, cảm thấy nó tìm đúng chủ, theo một chủ nhân tồi tệ như .
bây giờ là lúc thương cảm cho khác, trong phòng khách một vũng nước trắng lớn, nhanh chóng xử lý.
Giang Hạc Văn Tổ Yến giỏi việc nhà, lúc tổng vệ sinh lớp, cô bé thể vắt một chiếc khăn, lau bàn của là giỏi lắm . Với những việc dọn dẹp diện tích lớn như thế , Giang Hạc Văn căn bản trông mong cô bé tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-giam-can-that-nhe-nhang/chuong-25.html.]
Cậu bảo Tổ Yến nhà vệ sinh rửa tay, còn thì cầm chổi và ki, hót nước sàn ki đổ , đó lấy giẻ lau lau ghế sofa. May mà là ghế da, nếu còn tháo vỏ giặt.
Tổ Yến trong nhà vệ sinh , trong lòng giúp đỡ, nhưng cũng chỗ nào cho cô bé xen .
Lớp trưởng thật quá giỏi, giống như , cái gì cũng .
Tổ Yến về phía vài bước, ở rìa khu vực cần dọn dẹp, như mặc dù cô bé gì cả, nhưng trông vẻ như cô bé cũng đang tham gia lao động.
Làm , cho cùng là cầu sự an tâm, Tổ Yến cảm thấy ở đây an tâm hơn là trong nhà vệ sinh.
“Lớp trưởng,” cô bé nhỏ giọng gọi, “Tại cái gì cũng ?”
Giang Hạc Văn đang cúi lau ghế sofa, thấy câu hỏi , động tác của dừng một chút, “Bởi vì bố tớ đều dạy tớ.”
Bố của Tổ Yến bao giờ dạy cô bé việc nhà, một cô bé sáu tuổi thì lớn đến chứ, nhỏ như , còn là con gái, ngón tay mềm mại, phụ nào nỡ lòng để một cô con gái đáng yêu như việc? Mỗi ngày cô bé thể tự ngoan ngoãn ăn cơm là mãn nguyện .
“Ồ!” Tổ Yến vỡ lẽ gật đầu, “Bố thật lợi hại, cái gì cũng dạy .”
Đã dạy lớp trưởng thư pháp, dạy lớp trưởng dương cầm, dạy lớp trưởng ca hát, khiêu vũ, ngay cả dọn dẹp vệ sinh cũng dạy lớp trưởng, bố thật quá năng. Đợi của Tổ Yến về, cô bé cũng dạy, để trở thành một lợi hại như lớp trưởng.
Giang Hạc Văn gật đầu tỏ ý kiến, xách theo chiếc giẻ lau đầy nước nhà vệ sinh, giặt sạch vắt khô, lau ghế sofa một nữa.
Sau khi dọn dẹp sơ qua một , Giang Hạc Văn kéo tay Tổ Yến cẩn thận xem xét, “Trong chỗ nào thoải mái ?”
Đột nhiên sản xuất nhiều nước trắng kỳ lạ như , ảnh hưởng đến cơ thể . Giang Hạc Văn gì về dị năng, bây giờ cũng internet để tra cứu tài liệu, thật sự là bước khó khăn.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Tổ Yến lắc đầu, cô bé cảm giác gì cả, chỉ là đói.
“Cái đó là sữa bò ?” Cô bé hỏi, “Tổ Yến biến thành bò sữa !”
Mặc dù trông giống sữa bò, nhưng ai thể đảm bảo đó là sữa bò thể ăn , mà là nọc độc màu trắng.
Giang Hạc Văn do dự, Tổ Yến liền xung phong, vén tay áo đưa một ngón tay miệng, “Tớ thử xem.”
“Không !” Giang Hạc Văn vội vàng kéo ngón tay cô bé , “Lỡ như cho sức khỏe thì ?”
“Không ,” Tổ Yến ngậm ngón tay, đưa vết thương cánh tay cho lớp trưởng xem, “Cậu xem, dù cũng zombie cào , tớ sắp biến thành quái vật, nếu là t.h.u.ố.c độc thì chẳng …”
“Không !” Giang Hạc Văn nghiêm túc , “Cậu bây giờ vẫn là quái vật, thể lấy tính mạng của đùa, nếu bố , sẽ buồn.”
Lớp trưởng nghiêm túc lên, đa trẻ con đều sẽ im lặng, vì lớp trưởng nắm giữ quyền sinh sát của học sinh, là duy nhất ngoài cô giáo thể trừ điểm của các bạn nhỏ.