Tận Thế Giảm Cân Thật Nhẹ Nhàng - Chương 19

Cập nhật lúc: 2025-10-07 14:28:31
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thật kỳ lạ, cô giáo và bố đều tin lạ, nhưng chú Lý lạ, một ngày khi virus zombie bùng phát, chú còn mang sô cô la cho cô bé.

 

Không chuyện với lạ, là đẩy nhiều xa, nếu ngay cả quen cũng thể tin tưởng, thế giới chẳng chỉ còn một .

 

Nghĩ , thật buồn.

 

Thôi nghĩ nữa, dù cô bé cũng nghĩ .

 

Những thứ lớp trưởng mang về, một tuýp kem đ.á.n.h răng, một cục xà phòng, hai gói mì ăn liền, ba túi khoai tây chiên, một lọ bánh quy ngón tay, ba gói bánh mì, một túi thạch rau câu, hai hộp sữa, một cây cải thảo.

 

Ồ đúng , còn một con cá, nhưng cái đó thể tính là đồ dùng sinh hoạt.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Hôm nay ăn hết một gói khoai tây chiên, xé một lá cải thảo cho cá ăn, đồ còn cảm giác còn thể ăn mấy ngày.

 

Tổ Yến quá lo lắng về vấn đề ăn uống, cô bé lo lắng hơn về vấn đề của .

 

Trong lòng mơ hồ những dự cảm , nhưng khi tận mắt thấy, ai tin.

 

Có lẽ bố đến nơi trú ẩn cũng chừng, điện thoại của họ rơi đường, nên vẫn thể gọi cho .

 

Suy đoán hợp lý…

 

Chắc chắn hợp lý.

 

Tổ Yến lật giường, nhắm mắt đưa tay lên che mắt.

 

Ngày mai còn nhiều việc , thu quần áo – Tổ Yến buổi chiều phơi quần áo giặt xong ngoài, đổ rác, quét nhà, lau nhà, còn theo thường lệ gọi điện cho bố và chú cảnh sát, sắp đến kỳ thi cuối kỳ , còn ôn tập…

 

Bận quá, hôm nay vẫn nên ngủ sớm.

 

 

Sau khi zombie xuất hiện, buổi sáng ít khi tiếng chim hót. Khi Tổ Yến tỉnh , mặt trời mùa hè lên cao. Cô bé tắt điều hòa, mở cửa , thấy Giang Hạc Văn đang ở cửa.

 

Cậu bé ôm gối, dựa cửa cả đêm, đôi mắt tròng ngơ ngác về phía đối diện.

 

Khi cửa mở , đầu ngay lập tức. Mặc dù Giang Hạc Văn nhanh chóng, mặt cũng vẻ tha thiết, nhưng khiến cảm giác, cả đêm nay, đều là để chờ đợi khoảnh khắc .

 

Tổ Yến bỗng cảm thấy áy náy, lẽ nên để lớp trưởng ngủ một , như quá tàn nhẫn.

 

Cô bé kéo Giang Hạc Văn dậy, hỏi, “Lớp trưởng, ở đây ?”

 

Giang Hạc Văn trả lời cô bé, chỉ bóp nhẹ tay cô bé, “ăn” bữa sáng hôm nay.

 

Bóp xong, Giang Hạc Văn bỗng cảm thấy đúng. Cảm giác giống như đầu tiên bóp!

 

Chỉ cách đầy hai ngày, tại bàn tay xẹp ! Vốn dĩ nên tròn trịa, mềm mại hơn, bây giờ thậm chí thể sờ thấy từng đốt xương bên trong.

 

Sắp c.h.ế.t đói !

 

Cậu lập tức hoảng sợ, lấy những thứ hôm qua chất đống mặt Tổ Yến, cô bé ăn hết ngay lập tức.

 

Sáng sớm nuốt trôi nhiều đồ ăn vặt như , Tổ Yến xé một cái bánh mì xong, liền ăn gì nữa.

 

Giang Hạc Văn xổm bên cạnh cô bé, thấy cô bé ăn xong bánh mì, vội vàng đưa thạch rau câu lên, đó là bánh quy, mì ăn liền…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-giam-can-that-nhe-nhang/chuong-19.html.]

 

“Tớ thật sự ăn nổi.” Tổ Yến khó xử, đây là đầu tiên cô bé phiền não vì ăn nổi. “Lớp trưởng thật sự ăn một chút nào ?”

 

Chỉ một cô bé ăn, thật vui.

 

Giang Hạc Văn lắc đầu, miệng xám xịt lúc đóng lúc mở, phát vài âm tiết run rẩy, “ăn… .”

 

“Ăn tớ!” Tổ Yến mở to mắt, “Cậu ăn tớ?”

 

“Không …” Giang Hạc Văn rành, trực tiếp dùng hành động để thể hiện, nắm lấy tay cô bé, giơ lên hiệu cho cô bé xem, “Ăn, ăn.”

 

“Tớ ăn tay,” Tổ Yến lắc đầu, “Lớp trưởng cũng ăn tay, trẻ con mẫu giáo mới ăn tay.” Nói xong liền buông tay hai , cho lớp trưởng ăn tay.

 

Thật là càng giải thích càng rối, Giang Hạc Văn trong cổ họng phát tiếng “cộc cộc”, vòng quanh một viên gạch hai vòng, suy nghĩ thế nào để giao tiếp với Tổ Yến.

 

Hôm qua ở cửa, luyện tập cả đêm cách phát âm, những từ đơn giản thể , câu phức tạp thì vẫn . Suy nghĩ một lúc, tìm trong đầu những từ ngắn gọn nhất, giải thích với Tổ Yến.

 

“Cầm tay, sẽ no.”

 

Tổ Yến nghiêng đầu, “Tại ?” Làm gì chuyện cầm tay là sẽ no.

 

Câu hỏi khó trả lời. Giang Hạc Văn lắc đầu, tỏ vẻ .

 

“Ồ!” Mắt Tổ Yến sáng lên, đầu óc cô bé bây giờ lẽ nhanh nhạy hơn lớp trưởng-quái vật một chút, lập tức tìm câu trả lời cho lớp trưởng, “Giống như tớ thể ăn cơm cũng thể dùng bữa, bọn quái vật ngoài việc ăn thịt , còn cách khác để đói ?”

 

Cầm tay là một cách khác để bọn quái vật đỡ đói?

 

Trời ơi, đây thật sự là một phát hiện vĩ đại từng !

 

Nếu bọn quái vật thể dựa việc cầm tay mà ăn thịt , thì đều thể cứu.

 

Giang Hạc Văn cảm thấy Tổ Yến sai, dù chính là nhờ cầm tay Tổ Yến mà no bụng, nên zombie thật sự thể dựa việc cầm tay để ăn no?

 

Hai đứa trẻ ríu rít, hô hô thì thầm thương lượng một hồi, quyết định thử nghiệm một chút.

 

Trong mấy năm tiểu học, bọn trẻ thực còn xa lạ với từ “ thí nghiệm”. Dù là ý tưởng, kế hoạch giấy, tự thực hiện, cùng với việc báo cáo tổng kết cuối cùng, họ đều thử qua chỉ một .

 

Thí nghiệm cầm tay zombie , đối với những đứa trẻ sắp lên lớp ba, quả thực dễ như trở bàn tay, quá nhẹ nhàng.

 

Đầu tiên, chuẩn một tờ giấy, lên đó mục tiêu – cùng quái vật cầm tay.

 

Ngoài , còn đưa các giả thuyết khác càng nhiều càng , giả thuyết là gì…

 

Tổ Yến c.ắ.n bút, nhất thời nhớ cô giáo thế nào, đại khái là nghĩ cái gì thì cái đó.

 

Nếu cầm tay quái vật, quái vật sẽ đói, thì con sẽ thế nào?

 

Càng đói hơn? Hay là cùng no?

 

Tổ Yến cầm tay lớp trưởng cảm giác gì.

 

Tay trái cầm tay , tay trái cầm tay trái, tay cầm tay trái và tay cầm tay trái sẽ gì khác ?

 

Họ đất, bốn tay chạm như chơi trò vỗ tay, hai cẩn thận cảm nhận một lúc, cảm thấy gì khác biệt.

 

 

Loading...