Tận Thế Giảm Cân Thật Nhẹ Nhàng - Chương 17

Cập nhật lúc: 2025-10-07 14:28:29
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Con đường Giang Hạc Văn quen thuộc, hôm qua và hôm nay đều Tổ Yến kéo qua đây, hình như là đến một nơi gọi là siêu thị…

 

Giang Hạc Văn chớp mắt, lén lút theo đám đó.

 

Giữa trưa, nắng gắt đến mức những bông hoa nhỏ cũng cúi đầu, cố gắng vươn lá che nắng cho . Đám zombie tự nhiên cũng tìm những nơi râm mát để ẩn nấp.

 

Đám vận khí , suốt quãng đường gặp con zombie nào.

 

Họ đến cửa siêu thị, thảo luận một hồi cửa cuốn đóng chặt, đó một đàn ông xổm xuống, loay hoay một lúc mở khóa.

 

Giang Hạc Văn họ , trong lòng chút nghi hoặc.

 

Đây rốt cuộc là nơi nào, tại Tổ Yến và những “món ăn” đều ?

 

Cậu đợi bên ngoài một lúc, lâu , thấy đám đó tay xách những túi nilon lớn vội vã chạy , cuối cùng còn kéo cửa cuốn xuống.

 

Giang Hạc Văn đợi họ khỏi, học theo cách của họ nâng cửa cuốn lên. Vừa bước , cảnh tượng mắt cho kinh ngạc –

 

Đây là nơi nào, sặc sỡ và nhiều thứ kỳ lạ quá!

 

Siêu thị rực rỡ sắc màu khiến Giang Hạc Văn hoa mắt. Cậu về phía hai bước, thấy quầy hàng treo một xấp túi nilon, những lúc nãy chính là dùng những cái túi . Giang Hạc Văn đưa tay, tự nhiên cũng xé một cái xuống.

 

Nơi mang cho một cảm giác quen thuộc, thiết, lẽ khi mất trí nhớ cũng thường đến đây.

 

Giang Hạc Văn theo cảm giác, dừng mỗi kệ hàng, nghiêm túc quét mắt một lượt, tìm kiếm những thứ mang về.

 

Hửm? Cái là gì?

 

Cậu bé nắm lấy chiếc váy voan giá buông tay.

 

Siêu thị trong khu dân cư khu vực bán quần áo, chỉ một hai dãy quần áo trẻ em. Giang Hạc Văn trúng một chiếc váy nhỏ màu hồng.

 

Trên váy đính đầy những mảnh sequin màu hồng, bên là lớp váy tuyn xòe phồng, giống như những chiếc váy rẻ tiền nhất ở hàng rong, nhưng thu hút bởi sự bồng bềnh, lấp lánh.

 

Giang Hạc Văn do dự quá ba giây, trực tiếp kéo chiếc váy xuống nhét túi nilon, đó đến khu thực phẩm lấy một ít đồ mà thấy bao bì , cảm giác tệ.

 

Vừa chuẩn , tủ lạnh bên cạnh thu hút sự chú ý của Giang Hạc Văn.

 

Bể cá kính đậy bằng một tấm ván gỗ, bên một con cá vàng đen to bằng lòng bàn tay, đang ngắc ngoải há miệng.

 

Giang Hạc Văn xổm mặt nó, đối diện với nó một lúc lâu.

 

Một cảm giác khó tả trào dâng từ đáy lòng, như thể lâu lâu đây, cũng giống như con cá vàng , một ở trong bể nước buồn chán mà há miệng phun bong bóng.

 

“Hô hô –” nhẹ nhàng chào hỏi con cá, tuy hai trông giống , cũng đồng loại, nhưng lâu dần thể trở thành bạn bè cũng chừng.

 

Con cá vàng vốn đang hấp hối thấy âm thanh , đột nhiên nhảy dựng lên, như bỏ chảo dầu, nhảy xa khỏi Giang Hạc Văn, bơi đến nơi xa nhất.

 

Không chỉ con , mà cả động vật cũng sợ hãi những thứ như zombie.

 

Giang Hạc Văn kêu một tiếng, chút vui. Nếu con cá bạn với , thì tạm biệt. Cậu về tìm Tổ Yến, Tổ Yến sẽ bạn với .

 

Cậu bé hậm hực khỏi siêu thị. Vừa khỏi cửa, dừng , im một lúc lâu, trở bên bể cá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-giam-can-that-nhe-nhang/chuong-17.html.]

 

Cậu đẩy tấm ván gỗ , vớt con cá lên.

 

Con cá vàng điên cuồng giãy giụa, đuôi quẫy loạn xạ, ướt một mảng lớn chiếc áo mới khô của Giang Hạc Văn.

 

“Gào –” Giang Hạc Văn gầm lên với nó một tiếng, con cá mới yên tĩnh .

 

Cậu bé tay bắt cá, tay trái xách túi nilon đầy ắp, một nữa khỏi siêu thị.

 

Không bạn với , chắc sẽ bạn với cô cá chép đỏ xinh chứ?

 

Dù ở cùng ai, cũng hơn là ở trong bể nước tấm ván gỗ đè nặng, một một cá.

 

Như quá cô đơn.

 

Tổ Yến tắm xong ngoài, thấy lớp trưởng . Nhìn thấy cửa khóa, cô bé lớp trưởng ngoài.

 

Máy giặt quần áo nhét đầy, nếu giặt nữa thì sẽ quần áo mặc. một cô bé sáu tuổi dùng máy giặt.

 

Cô bé xách bột giặt, phòng tìm sách hướng dẫn sử dụng máy giặt. Mẹ thường để sách hướng dẫn và giấy bảo hành của các loại máy móc lớn cùng một chỗ, nên cũng khá dễ tìm.

 

Sách hướng dẫn là một quyển sách nhỏ, đó in đầy chữ li ti. Tổ Yến chỉ tay , từng chữ một.

 

Đọc hết một lượt, một câu cũng hiểu.

 

Cô bé nữa, từng nửa câu một, cẩn thận suy ngẫm, đối chiếu với hình ảnh, do dự thử nghiệm một .

 

Tít –

 

Đèn vàng sáng lên. Dù cũng là máy móc gia dụng thông minh, cách thao tác đơn giản, ngay cả Tổ Yến cũng thể khởi động chiếc máy giặt .

 

Cô bé xổm cửa sổ nhỏ của lồng giặt trong, quần áo tròn bên trong, cảm giác cũng giống như lúc giặt, chắc là vấn đề gì.

 

Cửa nhà đẩy , Tổ Yến đầu , bất ngờ thấy lớp trưởng ướt sũng . Một tay cầm một cái túi nilon lớn, tay bắt một con cá, thẳng bếp, “bịch” một tiếng ném con cá chậu nước.

 

Con cá chép đỏ đang gặm hoa bìm bìm dọa sợ, đuôi quẫy một vòng, nhảy một góc, cẩn thận đ.á.n.h giá vị khách mời mà đến màu đen nhánh .

 

Con cá vàng đen đường đau đớn c.h.ế.t, tay của tiểu quái vật cũng mạnh, véo nó đau điếng. Nó đột nhiên rơi nước, còn chút ngơ ngác, xảy chuyện gì.

 

Đợi nó tỉnh táo , liền đối diện với ánh mắt kinh ngạc của cô cá chép đỏ tiểu thư.

 

Có… con gái?!

 

Con cá vàng đen ngơ ngác phun một bong bóng, vẫy vẫy vây đuôi, chào hỏi cô nàng: Cái … chào ~

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Chào? Cô cá chép đỏ tiểu thư phun một bong bóng, ngươi chào? Ta ghét nhất là kẻ chào hỏi cũng dùng tiếng Anh, ngươi thể thành thật “chào bạn” ?

 

Ồ… chào bạn.

 

Chào bạn? Ngươi thật sự chỉ “chào bạn”? Hừ, ghét nhất là kẻ chào hỏi cũng chép của khác, ngươi thật quá lễ phép.

 

Cô cá chép đỏ tiểu thư vẫy chiếc đuôi xinh của , tỏ thích con cá đen đột nhiên gia nhập .

 

 

Loading...