Tận Thế Giảm Cân Thật Nhẹ Nhàng - Chương 115

Cập nhật lúc: 2025-10-10 12:56:05
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

.” Tổ Yến gật đầu.

 

cái gì mà đúng!” Mễ Tiểu Bối đang nổi nóng, chuyện như ăn t.h.u.ố.c súng, “Cô ? Các gì trong suốt thời gian qua?”

 

Não bộ xử lý thông tin của Tổ Yến chậm, Mễ Tiểu Bối hỏi nhiều câu như , cuối cùng cô bé chỉ trả lời một câu: “Em ôm cô .”

 

“Cậu ôm cô ?” Giang Hạc Văn kinh ngạc mở to mắt, từng nghĩ nhiệm vụ thành nhanh như .

 

“Vậy cô biến thành ?”

 

“Chưa .” Tổ Yến lắc đầu.

 

“Tại ?” Mễ Tiểu Bối hỏi.

 

“Cô ?” Giang Hạc Văn hỏi.

 

“Cô ,” Tổ Yến trả lời câu hỏi dễ hơn , “Cô mệt , về ngủ, nếu chúng tìm cô chơi thì cứ nhắn tin bất cứ lúc nào.”

 

Giang Hạc Văn mở điện thoại xem, quả nhiên chấm tím đó rời khỏi công viên giải trí, đang di chuyển chậm rãi về một hướng khác.

 

“Vậy tại biến trở thành ?” Mễ Tiểu Bối sốt ruột hỏi.

 

Đây cũng là điều mà Tổ Yến đang hoang mang.

 

Cô bé nghĩ một lúc, đưa suy đoán của : “Chắc là vì, em đủ yêu cô ?”

 

Câu chỉ điểm mấu chốt. Từ đến nay, hướng nỗ lực của họ đều là “ thế nào để ôm Tịch Dung”, mà bỏ qua một chuyện quan trọng hơn –

 

“Làm thế nào để yêu cô ”.

 

Hôm nay xem khả năng gặp Tịch Dung nữa, ba ngày còn , họ thế nào mới thể “yêu” Tịch Dung?

 

Khi Tổ Yến ôm Giang Hạc Văn, cô bé bạn cùng bàn với hai năm. Khi Mễ Tiểu Bối ôm Lâm Vũ Cầm, cô bé ở chung với chị gần bốn năm.

 

Tình cảm nảy sinh trong một thời gian ngắn, nhiều nhất chỉ thể coi là thích, còn yêu là một thứ dễ dàng như . Để đạt đến mức độ “yêu”, cần sự lắng đọng qua năm tháng.

 

Trừ phi là thánh nhân bác ái, nếu đối với một cô gái xa lạ, họ tuyệt đối thể trong ba ngày mà nảy sinh tình yêu đủ để tiêu diệt virus.

 

Nhiệm vụ gặp rắc rối lớn nhất: họ yêu Tịch Dung, cũng ai yêu Tịch Dung.

 

Khoan , ai yêu Tịch Dung ?

 

Trưa hôm đó, khi trở về khách sạn, Giang Hạc Văn gọi một điện thoại trong danh bạ.

 

“Chuyện gì?” Phía bên truyền đến một giọng lạnh lùng và sắc sảo.

 

“Tiến sĩ Mộ ạ, cháu là Giang Hạc Văn, chúng cháu nhờ cô giúp một việc…”

 

“Ta nghĩ với các cháu , thể tiếp cận Tịch Dung.” Tiến sĩ Mộ xong yêu cầu của Giang Hạc Văn, bình tĩnh từ chối.

 

ngoài cô , chúng cháu thật sự còn cách nào khác.” Giang Hạc Văn kể chuyện hôm nay cho tiến sĩ Mộ , “Hoặc là, còn ai yêu Tịch Dung ạ?”

 

Còn ai yêu Tịch Dung ?

 

Tiến sĩ Mộ suy nghĩ một vòng, nhà của họ bộ đều công tác nghiên cứu khoa học, gần như ai cũng là theo chủ nghĩa hảo điển hình.

 

Trong mắt họ, Tịch Dung là một vết nhơ của cuộc đời. Ngay cả chồng cô, cha ruột của Tịch Dung, cũng từng đề cập với tiến sĩ Mộ về ý định thêm một đứa con nữa.

 

Sau khi lướt qua danh sách những quen Tịch Dung trong đầu, tiến sĩ Mộ trả lời Giang Hạc Văn: “Được, , sẽ đơn xin lên cấp , nhưng chắc duyệt .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-giam-can-that-nhe-nhang/chuong-115.html.]

 

“Cảm ơn cô, tiến sĩ Mộ!”

 

Tiến sĩ Mộ ngẩn . Câu đối với Giang Hạc Văn chỉ là lời lễ phép, nhưng trong tai cô như một sự châm biếm.

 

Một đồng ý cứu con gái , cần một ngoài lời cảm ơn.

 

Thế giới đến tận thế, cũng gì là kỳ lạ.

 

Tiến sĩ Mộ hiếm khi hồi tưởng , cuối cùng cô ôm Tịch Dung là khi nào.

 

Sau khi cô nghỉ thai sản xong, Tịch Dung phần lớn đều do bảo mẫu chăm sóc. Thỉnh thoảng cô về nhà, Tịch Dung cũng ngủ .

 

Sau nữa, khi cô kịp nhận , Tịch Dung nhà trẻ, trở thành một đứa trẻ ngỗ ngược tiếng trong trường và khu phố. Những thông tin cô về con gái , phần lớn là từ miệng của các phụ đến mách tội và các giáo viên khó xử.

 

Trong tình huống như , dĩ nhiên cô thể nào ôm Tịch Dung.

 

Tiến sĩ Mộ cũng từng tin rằng con gái là một hỗn loạn như . Dù thì cả cô và cha của Tịch Dung đều là những nhân tài ưu tú cấp quốc gia. Chuyện nhà trường mời phụ lên uống , cũng chỉ xảy khi họ còn nhỏ, lúc công khai chỉ trích sai trong giảng dạy của giáo viên mà thôi.

 

Cô tin rằng những việc con gái đều nguyên nhân. Tiến sĩ Mộ cho Tịch Dung cơ hội giải thích, nhưng Tịch Dung từ đầu đến cuối đều nhận lấy cơ hội đó.

 

Con bé chỉ như một con quái vật nhỏ đang giận dữ gầm gừ với tiến sĩ Mộ.

 

Điều căn bản thể giao tiếp .

 

Dần dần, tiến sĩ Mộ nghĩ, lẽ đợi Tịch Dung lớn thêm một chút, tự nhiên sẽ hiểu chuyện. ngờ, kịp đợi Tịch Dung lớn lên, thế giới biến thành như .

 

Từ khi nào, ôm con gái một cái khó khăn đến thế…

 

Tiến sĩ Mộ dựa ghế, mắt xa xăm một lúc, như đang suy nghĩ điều gì. Một lát , cô lấy điện thoại , bấm một dãy .

 

 

Mặc dù tiến sĩ Mộ cố gắng xin cấp , nhưng thành công vẫn chắc, bọn trẻ cũng thể trông cậy cô.

 

Những ngày tiếp theo, họ gặp Tịch Dung một nữa.

 

Lấy Tổ Yến cầu nối, Tịch Dung đồng ý gặp mặt. Ngày hôm khi từ công viên giải trí trở về, họ hẹn Tịch Dung.

 

Hẹn gặp đường phố.

 

Lúc đó, Tịch Dung đang dẫn theo đám đàn em của đập vỡ kính con phố .

 

“Các ngươi đang , tay trong tay chơi xuân ?” Cô bé một tay xách rìu, mặt là đầy đất vụn kính.

 

Cô bé bốn đứa trẻ đang nắm tay mặt, vẻ mặt đầy chán ghét.

 

“Xin phiền chị…” Giang Hạc Văn dừng một chút, ánh mắt từ chiếc rìu tay cô bé dời , “… phiền công việc của chị.”

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

 

Tịch Dung liếc mắt Giang Hạc Văn hai cái, tỏ vẻ mấy hứng thú, “Ngươi là ai.”

 

Cô bé cảm nhận Giang Hạc Văn một loại khí chất mà cô bé ghét – khí chất của học sinh giỏi.

 

“Em tên là Giang Hạc Văn, chào chị Tịch Dung.” Giang Hạc Văn lễ phép tự giới thiệu.

 

“Ngươi chính là lớp trưởng đó ?”

 

Giang Hạc Văn về phía Tổ Yến, rõ ràng là Tổ Yến cho Tịch Dung .

 

 

Loading...