Tận Thế Giảm Cân Thật Nhẹ Nhàng - Chương 109

Cập nhật lúc: 2025-10-10 07:22:35
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tổ Yến hít hít mũi, “Thôi .” Giọng run run, pha chút nghẹn ngào.

 

Sau khi bàn bạc, cuối cùng Tổ Yến gửi một tin nhắn thoại với giọng của :

 

“Có thể gọi điện thoại ? Tớ chuyện với một chút.”

 

Tin nhắn gửi như đá chìm đáy biển, mãi hồi âm.

 

“Lạ thật, cô tắt máy nhanh như , chắc chắn điện thoại đang ở bên .” Mễ Tiểu Bối nghi ngờ , “Tại trả lời tin nhắn chậm như ? Ngón tay của tang thi cứng lắm ?”

 

Giang Hạc Văn đưa tay cho Mễ Tiểu Bối xem, “Chúng là tang thi, chứ cương thi, Tịch Dung lợi hại như , chắc đến mức cơ thể cứng đờ.”

 

“Vậy tại trả lời điện thoại?”

 

Lục Kình ngáp một cái, “Cậu quan tâm gì? Biết đang tắm rửa thì .”

 

Giang Hạc Văn đồng hồ, đầu thông báo với : “Hôm nay nghỉ ngơi , ngày mai chúng tìm Tịch Dung một nữa, cố gắng chuyện với cô .”

 

Vốn dĩ hôm nay định trò chuyện với Tịch Dung điện thoại, nhưng với tiến độ xem , vẫn gặp mặt trực tiếp mới .

 

“Ngày mai gặp cô ?” Lục Kình nhảy dựng lên, “Tớ, tớ thể …” Cậu thật sự sợ.

 

“Sao thế, sợ ?” Mễ Tiểu Bối khoanh tay nhạo một tiếng, “Chẳng ai lúc còn khác, ngờ chính cũng là một kẻ nhát gan.”

 

“Cậu mới là kẻ nhát gan!” Lục Kình trợn tròn mắt, “Đi thì ! Ngày mai nhớ mang thêm một cái quần đấy.”

 

Tổ Yến khó hiểu, “Tại mang thêm quần?”

 

“Để lỡ tè còn cái mà .”

 

Mễ Tiểu Bối tức đến nghẹn thở, “Cậu!”

 

“Thôi thôi đừng cãi nữa.” Giang Hạc Văn tách hai , “Ngày mai còn tìm Tịch Dung, chúng nghỉ ngơi sớm , đều là bạn học, các đừng lúc nào cũng như .”

 

“Là cô cãi với tớ, liên quan đến tớ.” Lục Kình cãi .

 

“Cậu đấy, nếu cãi với tớ, tớ việc gì cãi với ?”

 

“Vậy nếu cãi với tớ, tớ việc gì cãi với ?”

 

“Im lặng!” Giang Hạc Văn cao giọng, “Ba ngày trôi qua, chúng chút tiến triển nào. Cứ thế , sẽ thêm nhiều thương, tiến sĩ Mộ cũng sẽ chúng liên lụy, bây giờ là lúc cãi !”

 

Lớp trưởng nổi giận, mặt mày đen sạm, “Các còn hiểu chuyện như , nếu bố và cô Dương thấy , sẽ nghĩ thế nào?”

 

Mễ Tiểu Bối và Lục Kình sững , chút hổ thẹn cúi đầu.

 

“Chỉ còn bốn ngày, ít nhất trong bốn ngày , đừng vì một chút chuyện nhỏ mà cãi ?” Sau khi nghiêm túc, Giang Hạc Văn hạ giọng, “Nhẫn nại một chút, bây giờ chuyện quan trọng hơn là cãi . Hai đều là cán bộ lớp 2-4, là học sinh ưu tú, là những các bạn tin tưởng, từng phiếu một bầu lớp phó học tập và ủy viên thể dục, các nên cái gì là đúng, cái gì là sai.”

 

Nói xong, sắc mặt hai , chủ động cho họ lối thoát, “Tổ Yến, đưa Mễ Tiểu Bối về phòng ngủ. Lục Kình, theo tớ.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tan-the-giam-can-that-nhe-nhang/chuong-109.html.]

sai, nhưng Mễ Tiểu Bối vẫn chịu thua.

 

Cô cùng Tổ Yến về phòng, khi phòng, bĩu môi phàn nàn với Tổ Yến: “Cậu càng ngày càng giống chủ nhiệm lớp.”

 

“Tớ cũng thấy lớp trưởng lợi hại.” Tổ Yến gật đầu.

 

Mễ Tiểu Bối: “…” Mặc dù ở một góc độ nào đó thì cũng vấn đề gì, nhưng ý của cô khen Giang Hạc Văn.

 

“Tổ Yến, thích Giang Hạc Văn ?” Sau một thời gian ở chung, đặc biệt là Tổ Yến một nữa bênh vực Giang Hạc Văn, Mễ Tiểu Bối cuối cùng cũng nhịn mà hỏi.

 

“Sao, thể!” Tổ Yến mở to mắt, cả run lên, thật sự dọa sợ. “Cậu vẻ với , cũng đối xử với .” Nghe đây Tổ Yến thầm thích Giang Hạc Văn, còn tin đồn rằng Tổ Yến gọi điện cho chủ nhiệm lớp, nên Giang Hạc Văn mới luôn để cô bé cùng bàn.

 

Mặc dù Mễ Tiểu Bối hứng thú với những chuyện tầm phào , nhưng cô nhớ biểu cảm tự ti của Tổ Yến khi gọi điện thoại hôm nay, liền động viên vài câu: “Cậu cũng thiếu tay thiếu chân hơn chúng tớ, kể cả khuyết tật cũng quyền theo đuổi tình yêu. Nếu thật sự thích Giang Hạc Văn, thì đừng quan tâm đến ánh mắt của khác.”

 

Tổ Yến đôi khi quá tự ti, chuyện gì cũng tin bản , thực cô bé tệ như tưởng. Mễ Tiểu Bối cũng khá thích Tổ Yến.

 

Tổ Yến đến đỏ bừng mặt, đây là đầu tiên cô bé thẳng thắn về tình yêu, hổ đến năng lộn xộn, “Không, , tớ thích lớp trưởng, tớ thích chút nào.”

 

“Vậy tại luôn lời , còn luôn bênh vực ?” Mễ Tiểu Bối tin.

 

“Vì là lớp trưởng mà.” Tổ Yến .

 

“Nếu lớp trưởng, sẽ lời ? Vậy nếu học kỳ tớ lớp trưởng, cũng sẽ ngày nào cũng theo tớ, chuyện gì cũng tớ ?”

 

“Đương, đương nhiên.”

 

Cốc cốc cốc –

 

Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa. Mễ Tiểu Bối và Tổ Yến mới nhà, cũng đang ngay cửa, cô nghĩ nhiều liền tiện tay mở cửa, hỏi: “Ai ?”

 

Ngoài cửa là Giang Hạc Văn.

 

Cậu đút hai tay túi quần, liếc Tổ Yến, với Mễ Tiểu Bối: “Tớ đến lấy điều khiển điều hòa.”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Mặt Tổ Yến đột nhiên tái mét. Lúc nãy cô bé ngay cửa, cùng Mễ Tiểu Bối lớp trưởng.

 

Lớp trưởng… thấy ?

 

“Nè, cho .” Mễ Tiểu Bối tìm điều khiển đưa cho Giang Hạc Văn. Cậu nhận lấy, cảm ơn rời .

 

Sau khi Mễ Tiểu Bối đóng cửa , mới phát hiện Tổ Yến trông như một con hamster sốc, mặt mày trắng bệch.

 

“Cậu ?” Cô kỳ lạ hỏi, nãy vẫn mà.

 

“Lớp trưởng chắc chắn thấy chúng ,” Tổ Yến thật sự , “Làm bây giờ.”

 

“Làm ,” Mễ Tiểu Bối vẻ mặt khó hiểu, “Nghe thấy thì thấy thôi, chúng .”

 

tớ tớ thích .” Tổ Yến buồn bã, lúc nãy mở cửa liếc , chắc chắn là thấy.

 

 

Loading...