Tâm Can Của Đại Gian Thần - Chương 48:
Cập nhật lúc: 2025-11-16 03:35:46
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60JnnZZw9t
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đại sảnh, những tiếng bàn tán náo nhiệt lúc nãy lập tức biến mất còn một dấu vết, tất cả đều ngây .
Vậy, thiếu nữ mặt chính là vị tiểu thư ngốc nghếch của phủ Ung Quốc Công ư?
Vậy, lúc nãy bọn họ bàn tán chuyện của nhà họ ngay mặt nhà Ung Quốc Công ?
Vệ Lâm Lang là phản ứng đầu tiên, nàng tiến lên che chở Tô Viên Viên lưng, cao giọng với gã nốt ruồi:
“Hoàn là lời bậy bạ! Ngươi mặt ở hiện trường, căn bản sự tình thế nào, thể ở đây đổi trắng đen?”
“Nếu xá thật sự cầm bát canh nóng thể bỏng , khi va chạm thể nào chỉ một ảnh hưởng. Thế nhưng Nguyên Bảo nhà hề hấn gì, lời của ngươi căn bản vững ! Mọi xem, cái lý ?”
Cuối cùng, nàng còn thông minh sang hỏi xung quanh.
Dần dần tỉnh từ cơn kinh ngạc, nhao nhao gật đầu, đàn ông áo xám còn :
“Không sai, nếu ngốc… nếu Tô tứ tiểu thư cầm canh nóng, khi va chạm, hai tay của chính chắc chắn cũng sẽ bỏng. hai tay của Tô tứ tiểu thư gì, quả thật thể chuyện như .”
Người đàn ông mặc áo vải màu nâu : “Nói cũng , ở Thiên Thu Yến của Hoàng hậu nương nương, thể để tiểu thư của một phủ thế gia hầu tước tự bưng canh nóng lung tung chứ?”
Vệ Lâm Lang hừ lạnh một tiếng, bổ sung:
“Hơn nữa từ đại điện yến tiệc của Thanh Y Viên đến hồ Bộc Dương, nhanh nhất cũng mất một khắc. Lúc đang là mùa đông, một khắc đủ để canh nóng nguội , căn bản thể chuyện xá bỏng Tô Thanh Vũ !”
Những dân ở Trân Tu Lâu mà từng đến Thanh Y Viên, càng trong đó gì nhưng Vệ Lâm Lang lý cứ, cũng nhao nhao hùa theo.
“ , bây giờ là mùa đông mà, canh nóng mấy thì ngoài trời một lát là nguội hết!”
Vệ Lâm Lang lạnh với gã nốt ruồi: “Thế nào, ngươi giải thích những điểm đáng ngờ đây?”
Tô Viên Viên ở bên cạnh suýt nữa vỗ tay khen ngợi tẩu tẩu . Không ngờ Vệ Lâm Lang tranh luận cũng hề thua kém ai, rõ ràng rành mạch từng điểm đáng ngờ!
Gã nốt ruồi rõ ràng cũng câu hỏi của Vệ Lâm Lang cho bí lời, đối mặt với những tiếng chất vấn từ bốn phía, gã lo lắng đến toát cả mồ hôi:
“Ta… …”
Phản ứng của gã, còn gì hiểu? Lập tức sang c.h.ử.i mắng gã:
“Tên vô , bằng chứng mà dám ở đây tùy tiện bịa đặt dối trá, bôi nhọ danh dự của phủ Ung Quốc Công, thật là lòng lang sói!”
Cứ như , đột nhiên nhận , hôm nay hai phe định ở Trân Tu Lâu vu khống phủ Ung Quốc Công!
“Tô Đại tướng quân ở Mạc Bắc vì Đại Sở mà giữ gìn quốc môn, khó khăn lắm mới bệ hạ thấy công lao, đích phong Ung Quốc Công, ngờ đến Thịnh Kinh đối xử như ! là thế thái nhân tình, lòng bạc bẽo!”
Lúc Mặc thị và Tô Hoài Thầm cũng dậy đến bên cạnh Vệ Lâm Lang. Tô Hoài Thầm nghiêm mặt với gã nốt ruồi:
“Ngươi bất chấp sự thật, ở đây ác ý tung tin đồn gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của phủ Ung Quốc Công và xá , mời ngươi lập tức theo đến phủ nha gặp quan. Chuyện , phủ Ung Quốc Công tuyệt đối sẽ bỏ qua!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tam-can-cua-dai-gian-than/chuong-48.html.]
Đến phủ nha? Gặp quan!
Mặt gã còn một giọt máu, trán vã mồ hôi lạnh, còn dám bừa nữa: “phịch” một tiếng quỳ xuống mặt Tô Hoài Thầm, vội :
“Cầu xin đại nhân đừng bắt đến phủ nha! Ta, thừa nhận! Ta thừa nhận những lời lúc nãy đều là giả là hai nữ t.ử ăn mặc như nha cho một nén bạc, bảo đến Trân Tu Lâu rêu rao chuyện Tô tứ tiểu thư bỏng đại tiểu thư phủ Hầu là Tô Thanh Vũ. Những lời lúc nãy đều là do đó dạy! Ta, gì cả!”
Lời , cả sảnh đường xôn xao!
Trên tầng bốn của Trân Tu Lâu, hai nữ t.ử ăn mặc như nha đến cửa phòng riêng hạng Thiên tên là “Quan Phù Sinh” đưa lệnh bài trong tay cho hai thị vệ đang canh gác.
Thị vệ lệnh bài, xác nhận phận của hai mở cửa.
Hai nha bước trong, giữa phòng. Nữ t.ử đầu tháo chiếc nón che mặt xuống, lộ dung mạo thật, chính là đích trưởng nữ của phủ Bình Dương Hầu - Tô Thanh Vũ.
Sau khi tháo nón, ánh mắt của Tô Thanh Vũ dừng bóng dáng thoát tục đang bên cửa sổ phía , khẽ gọi:
“T.ử Thăng biểu ca, Vũ nhi đến .”
Cửa sổ mở toang, từng cơn gió nhẹ từ bên ngoài thổi , tung bay mái tóc đen như mực của đàn ông bên cửa sổ.
Một tay chống cằm, tay cầm một chén ngọc trắng, những ngón tay thon dài trắng nhợt và chén ngọc ấm áp như hòa một khiến rõ.
Nghe thấy giọng của Tô Thanh Vũ, mở mắt , uống cạn rượu trong chén về phía nàng .
Dung mạo đàn ông tuấn mỹ vô song nhưng sắc mặt một vẻ trắng bệch bệnh tật, ánh mắt u uất khiến cũng bất giác cảm thấy tâm trạng sa sút.
Hắn chính là tam hoàng t.ử đương triều, Tấn Vương Tiêu T.ử Thăng, cũng là biểu ca của Tô Trạch Khiêm, Tô Thanh Vũ và cả Tô Nguyên Nguyên mất.
Thấy trang phục của Tô Thanh Vũ và Lục Y bên cạnh khác gì , Tiêu T.ử Thăng khẽ nhíu mày: “Hôm nay ăn mặc thế ? Với , hôm nay đến muộn ?”
Hôm nay Tô Thanh Vũ cố ý mặc bộ đồ nha ngoài là để đến cầu cứu Tiêu T.ử Thăng.
Hai ngày nay, nàng vẫn luôn cặm cụi chép “Nữ Giới” trong phòng. Đừng thấy nàng chép đến mỏi nhừ cổ tay, run rẩy ngón tay mà thực mới chỉ chép năm bản thôi.
Vừa nghĩ đến còn hơn hai trăm bản nữa, trong lòng nàng dâng lên một nỗi sợ hãi.
Nàng đặt hy vọng Đồng thị, mong bà thể cửa Đồng phi, để Đồng phi cho vài câu mặt Hoàng hậu, hủy bỏ hình phạt .
Đồng thị và Vương thị tuy cùng một phe nhưng Đồng thị là một trong tứ tiểu gia tộc, Vương thị dù cũng sẽ nể mặt một chút chứ?
Thế nhưng hai ngày nay Đồng thị , cứ viện cớ khỏe, trốn trong phòng gặp ai khiến nàng vô cùng bực bội.
Không nàng từng nghĩ đến việc tìm Bình Dương Hầu nhưng tính cách ông cực kỳ nghiêm khắc, cổ hủ và coi trọng quy củ, dù thương yêu nàng đến , ông cũng thể mặt vì nàng mà chống Hoàng hậu khiến Hoàng hậu đổi ý định.
Còn Tô Trạch Khiêm thì khỏi , giáng chức xuống Hình bộ lang trung, còn khó giữ, còn sức lực mà giúp nàng ?
Suy tính , Tô Thanh Vũ đành đặt hy vọng Tấn Vương.