Ban đầu là tiền lương từ công việc của .
 
Sau , vì  Đồng Đồng.
 
Mẹ   vốn  sẽ đến giúp đỡ chúng , nhưng vì bố   đột ngột  gãy xương mà  về.
 
Rồi ở  quê luôn.
 
Còn , vốn là trẻ mồ côi.
 
Vì ,   ai giúp đỡ,  đành bỏ việc, mang con  bán rau kiếm tiền.
 
Thậm chí chiếc xe mua để    oai , hai phần ba  tiền là của .
 
Vậy mà   dám mạnh miệng     xe của ai, còn oán trách rằng bản   thể phân .
 
Nực , thật sự nực .
 
Khi con  tức giận đến cực độ, trong đầu sẽ hiện lên nhiều ký ức vụn vặt.
 
 chợt nhớ đến một câu   mấy hôm .
 
"Chị Ly, thực  đôi khi, chị  cần thiết  vì một chút tình yêu của  khác mà hy sinh hết thảy của .
 
Người , nếu  lương tâm thì    gì; còn nếu , thì chỉ khiến chị rơi  mối quan hệ  bình đẳng, để mặc họ chà đạp."
 
Đây là lời mà  Giang, ông chủ sạp cá mới đến ba tháng ở cửa hàng bên cạnh,   với  cách đây một tuần.
 
Trước khi   câu ,  đang bế con gái và hét lên với Thẩm Gia Minh khi  lái xe qua chợ rau:
 
"Gia Minh, em sắp dọn hàng xong ,  đợi em một chút, chúng  cùng về nhà."
 
Lúc đó, Thẩm Gia Minh chẳng   mà phóng xe  luôn.
 
Khi đó,  còn ngây thơ nghĩ rằng, chắc     thấy.
 
 cũng   nghĩ thêm, chuyện  "  thấy" từ  khi con gái chào đời,   chỉ một hai .
 
Ở chợ rau  cũng ,   chỉ một hai .
 
Chỉ riêng A Giang  thấy   ba .
 
  ngu ngốc.
 
Khi đó  còn tưởng, A Giang  câu đó là vì chuyện của , đang ám chỉ .
 
Nguyên nhân là  ngày Trung Thu, A Giang thấy  chăm con  dễ, nên  tặng  một túi cua giá rẻ  gãy càng, gãy chân.
 
 là  từ nhỏ   nhận  sự yêu thương từ  , nên khi  ai đối  với  dù chỉ một chút,  cũng  dốc hết lòng  để đáp .
 
Với Thẩm Gia Minh,   quan tâm chăm sóc  trong hai năm yêu đương là như thế; với A Giang,   tặng  túi cua  cũng .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tam-biet-moi-quan-he-khong-can-bang/chuong-2.html.]
Ngay lúc đó,   tặng A Giang  nhiều rau tươi, mấy ngày  còn tiếp tục đưa rau và giúp đỡ  bán hàng.
 
3
 
A Giang là một  trai trẻ ,  nhiều cô gái trong chợ để ý đến .
 
Thấy  nhiệt tình như , nhiều   mỉa mai ,  rằng   ăn trong bát  còn  vơ vét trong nồi.
 
Vì , khi A Giang  với  câu , phản ứng đầu tiên của  là  đang nhắc nhở , đừng  ý đồ gì   với , đừng  chuyện vượt quá giới hạn.
 
Giờ nghĩ , A Giang, một  ngoài cuộc,    sự bất bình đẳng giữa  và Thẩm Gia Minh,   can thiệp  việc nhà của , nên mới dùng những lời đó để khuyên nhủ .
 
—--
 
"Gia Minh?"
 
Giang Thanh,   phát hiện  xe chúng , bước đến chào hỏi.
 
Cô  mở cửa xe,  thấy , Giang Thanh  sững .
 
 cô  chào , mà chỉ mỉm   Thẩm Gia Minh:
 
"Thì  chị dâu cũng ở đây , thôi  , em với Linh Linh sẽ gọi xe."
 
Thẩm Gia Minh cuống lên: "Làm  thế ! Đã  là đưa em về thì nhất định  đưa!"
 
Giang Thanh liếc  : " mà, chúng em mua nhiều đồ quá,   đủ chỗ ? Hơn nữa,  đây cũng    từng thất hứa,   quan tâm đến   chứ?"
 
Ban đầu, nét mặt của Thẩm Gia Minh vẫn bình thường, nhưng  xong câu , sắc mặt   bỗng trở nên dữ tợn, mắt đỏ ngầu: "Lần ,  nhất định sẽ  thất hứa nữa!"
 
Sau đó,   đầu  , ánh mắt mang ý cảnh cáo.
 
"Tống Thanh Ly, em đừng  khó . Người  Giang Thanh mới về nước,  quen  ai,  còn mua nhiều đồ như thế, giờ  muộn , hai  con họ bắt xe thật sự  nguy hiểm. Em hiểu cho cô  , dẫn Đồng Đồng  gọi xe ,  lời."
 
Hai chữ " lời",   nhấn giọng  nặng, mỗi khi    theo ý ,  đều như .
 
Trước đây,  sẽ  theo ; nhưng hôm nay,  sẽ    nữa.
 
Từ khi  quyết định dọn sạch  rác rưởi  khỏi cuộc đời ,    còn là   đây nữa.
 
 ngẩng đầu,  thẳng  mắt Thẩm Gia Minh, hỏi ngược :
 
"Vậy em với Đồng Đồng  xe thì an  ?"
 
"Em và Đồng Đồng   thể so với  ? Ai mà  ý đồ với hai …"
 
Dường như  đến lúc để   vạch trần sự thật với .
 
Thấy bản  lỡ lời, Thẩm Gia Minh nhanh chóng ngậm miệng,   tiếp.
 
Giang Thanh lúc  giả vờ như   thấy,  đầu , cúi xuống  chuyện với con gái bên vệ đường.