Tái Sinh Thành Khủng Long, Xem Tôi Thăng Cấp Như Thế Nào - Quyển 20: Liên Minh Vượt Giới - Chương 376

Cập nhật lúc: 2025-10-13 11:43:49
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không chuyện quá khứ, chẳng bàn đến tương lai — chỉ chuyên chú hiện tại.

Giờ phút , cô ở ngay bên cạnh .

Biển dâng lên rút xuống, hải âu hạ cánh tung cánh bay, gió biển tụ tan . Âm thanh trắng của thiên nhiên hòa cùng nhịp tim tựa sấm, từng tiếng mạnh mẽ va đập trong lồng n.g.ự.c . Anh dường như bao giờ cảm nhận bản sống rõ rệt và mãnh liệt đến thế — sống trong phản chiếu của đôi con ngươi vàng rực .

Anh từng sử dụng sức mạnh của Châm Ngôn, ngược chính Assath là đưa lời hứa. phản ứng đầu tiên của là vui mừng vì ước nguyện thành hiện thực, mà là sợ hãi — sợ một ngày nào đó cô sẽ phản bội Châm Ngôn và gánh chịu hình phạt, sợ cô sẽ chính mệnh do trói buộc.

Assath ngửi thấy nỗi sợ — mùi hương quen thuộc của con mồi.

“Anh sợ gì ?”

Legolas khẽ mấp máy môi, cụp mắt xuống, nhẹ nắm lấy cổ tay cô, giọng run run: “Em câu ‘Trái tim em sẽ vĩnh viễn tan vỡ’ nghĩa là gì ?”

“Là gì?”

“Nghĩa là chỉ cần còn sống, chỉ cần còn yêu em, thì em sẽ bao giờ thể phản bội lời thề của .” Legolas khẽ thở dài.

“Em vĩnh viễn dài đến chừng nào ? Biết giữ một lời thề vĩnh viễn khó ?”

“Assath, em là tinh linh, thể đ.á.n.h cược rằng em sẽ mãi đổi lòng.”

“Em sinh định sẽ gặp nhiều cám dỗ hơn , thấy nhiều phong cảnh hơn , đến những nơi mà thể tới. Nếu một ngày em gặp sinh linh nào đó hợp với em hơn, thì Châm Ngôn em sẽ ?”

Nhất Tiếu Hồng Trần

Nó sẽ khiến cô dùng chính sức mạnh của để tổn thương bản — thậm chí hủy diệt chính cô.

Nếu thật sự đến bước đó, còn thể gì?

Thế nhưng, dẫu , vẫn để cô một gánh lấy hậu quả .

Legolas khẽ :

“Xưa nay đều là em bảo vệ . Giờ thì… để che chở em một chút .”

“Em chọn , dù là vì chân tâm vì bốc đồng — hoặc cả hai — đều vui.”

Anh lật tay cô , đặt lên mu bàn tay một nụ hôn nhẹ tựa lông vũ, hề do dự mà khởi động sức mạnh Châm Ngôn:

“Anh thà để trái tim tan vỡ mà c.h.ế.t, còn hơn để Châm Ngôn của em khiến em tổn thương.”

Nếu em yêu chúng sẽ mãi mãi ở bên . Nếu em còn yêu nữa — sẽ cho em tự do mà em . Đừng sợ bất kỳ hậu quả nào, vì sẽ cam tâm tình nguyện em gánh chịu.

Tình yêu của tinh linh là thế — một khi yêu là vĩnh hằng, mất tình yêu thì diệt vong. Hiến dâng tất cả, vô tư đòi hỏi là bản năng khi họ yêu. nếu đối phương yêu họ, tình yêu sẽ hóa thành một lời nguyền suốt đời.

Chỉ là… cô gái thể thao nào hiểu cái tâm tư quanh co, ngàn vạn lớp của dân học nghệ thuật chứ.

dùng Châm Ngôn thì là dùng, chẳng sợ, cũng chẳng hối hận vì lựa chọn của . Vì , khi tinh linh cũng sử dụng Châm Ngôn, phản ứng đầu tiên của cô là “Anh yêu đến mức ”, mà là—

Assath tỉnh táo đến đáng sợ:

“Vậy nghĩa là đang… phòng ngừa rủi ro ?”

Cô chắc là dùng đúng từ đấy, nhưng tại nét mặt của Legolas trở nên khó tả thế ?

Tinh linh: “……”

Bầu khí lãng mạn, lời tỏ tình nồng nàn — tất cả tan như bọt biển trong khoảnh khắc đó. Anh suýt bật tiếng thở dài, bật .

Thật , nếu Assath là thẳng như thép, tám quả b.o.m hạt nhân nổ xuống cũng chẳng khai sáng nổi, thì lẽ cô chọn hôm nay sẽ . Dù gì, đầu tiên cô gặp khi biến thành hình — chính là Clark.

Người Krypton quá hảo: từ ngoại hình, sức mạnh đến tuổi thọ, dường như thứ đều phù hợp với “bạn đời của rồng” hơn . Họ từng bên hơn mười năm. Nếu khi đó Assath rung động, lẽ trở thành “kẻ đến ”.

Không, thể nghĩ nữa. Chỉ cần nghĩ đến khả năng đó, lòng sinh thứ ghen tuông xí, sự so bì và mặc cảm. Vì yêu mà sinh hận, vì yêu mà sinh sợ — giờ thấu hiểu sâu sắc hai câu .

“Điều liên quan đến rủi ro , Assath. Đây là tâm ý, là bản năng khi yêu.” Anh dịu dàng .

“Anh sẽ để em gánh chịu bất kỳ rủi ro nào — giống như em từng bảo vệ kẽ hở .”

Assath hỏi: “Đây là tình yêu ?”

“Chẳng lẽ ?”

Assath nghiêm túc đáp:

“Thế thì em ‘yêu’ qua ít đó.”

“……”

“Thôi , đùa nữa. Dù ở điểm , luôn nghiêm túc hơn em — và cũng luôn… suy nghĩ lung tung hơn em.”

Assath thẳng thắn:

“Em còn là con nít, cũng chẳng thiếu niên nổi loạn. Em đang gì, đang gì, và sẽ chịu trách nhiệm vì điều đó.”

“Em ngốc , Legolas. Em cảm nhận sự đặc biệt của dành cho em — và em cũng rõ vị trí đặc biệt của trong lòng em.”

“Dù là vì quen ở bên , là vì bất giác thích , em cũng chẳng bận tâm. Dù tình cảm vốn dĩ phức tạp mà, đúng ?”

, trong đôi mắt xanh phản chiếu chính : “Em chỉ rằng, chỉ cần nghĩ đến việc thể đau tim mà c.h.ế.t, em liền hủy diệt cả địa ngục.”

“Dù linh hồn bước Hoàng Tuyền đến tận cõi Aman, cuối cùng nó cũng sẽ trong tay em. Em sẽ hồi sinh — dù ; em sẽ cho một trái tim thép, dù chấp nhận .”

“Legolas, nghĩ đang yêu ai ?” 

Chọc em, là đá vibranium đấy.

“Trước khi trở thành thần, em là kẻ công nhận là ác ma.”

“Còn tự nguyện hiến dâng chính cho em, từ thể, tâm hồn cho đến linh hồn.”

Assath : “ ác ma bọn em giữ chữ tín — dâng tất cả, để đổi lấy tình yêu vĩnh hằng.

Em nhận hết của , thì ắt giữ trọn lời hứa.”

“Cái gọi là ‘đổi lòng’ mà lo ngại — tồn tại . Em sống gần năm trăm năm , xem, lòng em từng đổi ?”

Cô chỉ là con rồng giỏi biến hóa, chứ con rồng dễ lòng.

“Anh đừng nghĩ linh tinh nữa, lo mà tính xem khi hạ gục Apokolips, chúng nên chơi ở thế giới nào thì hơn.”

“Em định ở đây ? Còn bác Jonathan và cô Martha…”

Assath đáp: “Trong cuộc đời em thể chỉ chia ly. Họ là những bậc cha nhất thế gian, sẽ hiểu lựa chọn của em. Khoan ngửi thấy mùi khét gì ?”

“Mùi khét?”

Rồng và tinh linh cùng đầu — và phát hiện bữa tối hôm nay cháy thành than, hóa thành một “pháp khí ma đạo” đen sì bên ngoài, đỏ rực bên trong, khói đen bốc mù mịt.

“Cá của /em!!”

*

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-thanh-khung-long-xem-toi-thang-cap-nhu-the-nao/quyen-20-lien-minh-vuot-gioi-chuong-376.html.]

Thứ Bảy, Damian bỏ nhà .

Thứ Bảy, Shazam đang ăn kem.

Thứ Bảy, Barry bạn gái càm ràm.

Còn Thứ Bảy, Clark đang đợi trong nhà hàng.

Tóc đen, mắt xanh, dáng thẳng tắp — mặc vest đen, thắt cà vạt đỏ rượu, khẽ vuốt bó hoa hồng cùng món quà trong tay, từ hít thở sâu đến thiền định, cố xoa dịu cảm giác hồi hộp.

Giữa tiếng ồn ào, vẫn rõ từng bước chân nhẹ nhàng đang tiến gần.

Anh chú tâm đến từng chi tiết về cô, cũng nhờ thế mà thể né bản năng “săn mồi” của cô nhiều . cô chẳng cho rằng đó là vì quan tâm quá mức — mà chỉ nghĩ rằng “thiên phú dị bẩm”.

Cô đến . Ánh của cô rơi lên , nặng nề như thực thể — vẫn uy nghi, vẫn áp lực như thường.

Bước chân dừng bên bàn. Assath, cũng đeo một cặp kính cận cũ kỹ, xuống đối diện :

“Đợi lâu , Clark?”

“Anh còn kịp đợi, em đến muộn.”

Cô đến sớm năm phút, còn thì đến sớm năm mươi phút.

“Assath, em… em mặc bộ vest trắng hôm nay thật .”

Vest trắng phối quần ống rộng, mang giày cao gót đỏ, tóc bạc buộc đuôi ngựa — hôm nay Assath toát lên phong thái của một nữ tổng tài đích thực. Dù đeo cặp kính quê mùa, khí chất của cô vẫn rực rỡ đến mức thành tâm điểm cả phòng.

nhà hàng là nơi để ăn, nên dù ánh dồn về cô, cuối cùng tất cả cũng mùi thức ăn cuốn trôi.

Assath cầm thực đơn:

“Làm từ da rồng đấy. Nếu thích, mai tặng một bộ.”

“Phải , chắc cũng nên vài bộ đồ chống cháy. Không thì tiền mua quần áo cũng tốn khối.”

Gọi món xong, cô giao menu cho phục vụ. Trong hỗn hợp mùi hương xung quanh, cô ngửi thấy mùi tường vi dại — mới.

Nước hoa? Không, là hoa thật, đặt bàn.

Anh mang hoa gì? Để chúc mừng trở về? Hay là để mang về tặng Martha?

Từng món ăn bưng lên. Assath dùng đũa thành thạo — ngờ Clark cũng dùng đũa, mà chẳng hề lúng túng.

Assath hỏi:

“Anh thường ăn món Trung ?”

Clark đáp:

“Sau khi em rời , thường đến đây. Ban đầu quen, thành thói quen.”

Nói , còn chào một phục vụ — rõ ràng là khách quen.

Assath nhai nhồm nhoàm:

“Hơi ngọt, đúng vị lắm. Lần để nấu cho ăn. Tám món nổi tiếng Trung Hoa, món nào cũng . Chỉ cần nguyên liệu, nguyên bàn.”

“Thật đáng ngạc nhiên, em đầu bếp ?”

“Thật đấy.”

Cứ thế, câu chuyện mở . Khoảng cách thời gian chẳng khiến họ xa cách, mà trái bao lắng đọng, họ tìm thấy cảm giác của tuổi mười bảy, mười tám.

Clark : “Đêm hôm đó, thấy em đang gặm một con quái vật. Kinh khủng lắm. Khi em như ma cà rồng trong phim, còn thì giống nô lệ của em — vì c.ắ.n một cái mà trung thành, còn cố che giấu giúp em.”

Assath đáp tỉnh rụi: “Con quái vật đó tên là Kraken. Giống tên , nhưng vị của nó ngon bằng .”

“……”

Clark nghiêng về phía cô, kìm mà hỏi nhỏ: “Vậy vị gì… trong miệng em?”

“Cực phẩm.”

Assath tiếc lời khen: “Anh ngon đến mức trời sinh là cao lương mỹ vị.” — Đáng tiếc là ăn .

“Vậy thì…” Clark cô chăm chú, giọng khàn khàn như ma lực: “Em… nếm thử thêm nữa ?”

“Hả?”

Động tác ăn của Assath khựng — cuối cùng cô cũng ngẩng đầu khỏi bàn ăn. Trong khoảnh khắc , trong đầu cô thoáng qua một linh cảm xa lạ mà quen thuộc — một dự cảm mơ hồ rằng...

“Anh nguyện trở thành món ăn của em, trong trò chơi chỉ hai chúng .”

Trái tim Clark hề run rẩy, ánh mắt kiên định và chuyên chú như thể khắc sâu cô.

“Có một câu mà bỏ lỡ tám năm… , là hơn tám năm .”

“Năm mười bảy tuổi, gặp em. Từ đó, em qua tuổi thanh xuân của , mà hiểu nổi trái tim . Đến khi hiểu , em rời . Anh thể học cách quên — quên từng khiến cuộc đời kinh diễm đến .”

“Assath, yêu em.”

Bức ảnh chung trong văn phòng, tấm hình trong ví, chậu lan hương chăm sóc cẩn thận — tất cả đều là những dấu vết của tình yêu từng , thứ tình cảm để lỡ trong im lặng.

Anh hiểu, lẽ thể cứu vãn gì nữa, nhất là khi tinh linh xuất hiện. ít nhất, , lời trong tim.

Anh yêu em. Xin . Người thất hẹn tám năm — thật . Anh đến muộn, quá lâu .

Clark khẽ hỏi, giọng run run nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh: “Anh còn thể… nhận câu trả lời của em ?”

Assath: “…”

Cô c.h.ế.t lặng tại chỗ, như thể thế giới quanh bỗng dừng . Một bức tranh sống đông cứng giữa dòng thời gian.

Mãi một lúc lâu , cô mới từ tốn đặt đũa xuống, nuốt miếng thịt còn trong miệng, não bộ bắt đầu thoát khỏi trạng thái “treo máy”, từng dòng chương trình khởi động , xử lý luồng thông tin mới.

Khoan , để cô tổng hợp cái

Đây là thứ ba . Phải, đúng , ba . Gần đây, ba khác giới lượt tỏ tình với cô — hai con , một , hai trưởng thành, một vị thành niên, hai trường sinh, một chỉ sống trăm năm.

Trong đó, 1 và 3 thành tâm, 2 thì cô “tắt đèn” tại chỗ, còn 1 thì cô … ừm, “dắt ”.

À , cái quan trọng — quan trọng là gần đây cái lịch hoàng đạo quái gì thế , cả đám nối tỏ tình với cô ?

thật sự hoan nghênh đến mức đó ?

Theo cách phong thủy Hồng Kông thì… chẳng đây là “hồng loan tinh động” ?

Loan nào mà nhảy dữ , sống chán hả? Được thôi — bắt về hầm luôn cho !

 

Loading...