TÁI SINH NÔNG GIA - TA DỰA VÀO ĐÀO RAU DẠI MÀ PHÁT ĐẠI TÀI - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-12-10 23:54:27
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nợ Thì Phải Trả

“Lớn!”

Ngưu Tam gia ném xúc xắc bát, chờ nó dừng , quả nhiên là lớn.

Rất nhanh, Đại Hổ liên tiếp thắng sáu ván, đồng bạc mặt càng ngày càng nhiều.

Hai Phương Bình An và Phương Bình Thuận ban đầu chỉ ghế, chẳng từ lúc nào lưng Đại Hổ.

Đại Hổ vui vẻ đầu , “Huynh , chơi ? Theo mua, đảm bảo thắng.”

“Cái …”

Trên mặt Phương Bình An mang theo một tia do dự.

“Không , cho tiền thử vận may .”

Đại Hổ tùy tiện nắm một vốc đồng bạc nhét cho Phương Bình An.

Hai một cái, lén lút chia tiền .

“Nào nào nào, đặt thì buông tay, mau mau xuống tiền nào!”

Ván , Đại Hổ vẫn mua lớn, hai Phương Bình An cũng theo đó mà đặt cược.

“Hai con sáu, báo tử!”

Đại Hổ giật bật dậy, “Mau, trả tiền!”

Hai trận, thắng một ván lớn, miệng ngoác đến mang tai.

Số đồng bạc mặt Đại Hổ càng chồng thành một ngọn núi nhỏ, y đầu Phương Bình An,

“Huynh , tin , nếu chơi thì chơi lớn, tranh thủ lúc tay đang đỏ mà thắng thêm chút nữa. Huynh xem các ngươi mỗi chỉ đặt một đồng bạc, cho dù chơi cả đêm thì thể thắng bao nhiêu tiền chứ?”

Dưới sự khuyến khích của Đại Hổ, lá gan của Phương Bình An cũng lớn dần, đương nhiên, thu hoạch cũng nhiều hơn.

Trong phòng lập tức ồn ào náo nhiệt, khí hỗn độn.

Lý Thu Cúc bước , cảm thấy như trời sập,

“Hai đứa các ngươi, đ.á.n.h bạc? Đây là thứ các ngươi thể chơi ?”

Phương Bình An lúc nếm vị ngọt, cam tâm bỏ cuộc.

Y hất tay Lý Thu Cúc , bực bội : “Nương, vốn khác cho, chúng bỏ tiền túi , nương hoảng sợ gì chứ?”

“Thế cũng ! Nghe thứ dễ nghiện lắm…”

Phương Bình An vội vàng nắm một vốc đồng bạc nhét cho Lý Thu Cúc,

“Nương, nương cứ bận việc của nương , đừng quản nữa.”

Lý Thu Cúc mười mấy đồng bạc lóa mắt, tủm tỉm nhét trong ngực, dặn dò nhỏ giọng:

“Được , con tự tỉnh táo chút, thắng kha khá thì mau rút .”

“Được .”

Phương Bình An vội vàng gật đầu, lao cuộc chiến.

gián đoạn , vận khí của Phương Bình An còn như nữa, thắng thua, nhưng tiền trong túi vẫn từ từ tăng lên.

Lý Thu Cúc yên tâm, đến vài , nhưng đều hai Phương Bình An đuổi .

“Nương, nương đừng đến nữa. Nương đến là vận khí của con kém nhiều.”

Cuối cùng, cả đại sảnh chỉ còn đám đ.á.n.h bạc , những nhi tử, tức phụ khác đều đuổi ngoài.

Trước khi trời tối, bánh bao lò, những chiếc bánh bao lớn bằng nắm tay chất đầy ba chậu lớn.

Thế nhưng đám đ.á.n.h bạc lên cơn, dừng .

Mỗi nhét ba cái bánh bao bàn.

Phương Bình An liên tục thua vài ván, đồng bạc mặt cũng còn bao nhiêu.

Lý Nguyệt Nga , Ngưu Tam đang từ từ siết lưới.

Để tránh Lý Thu Cúc ngăn cản, cô đành kéo nàng chuyện phiếm.

“Cô cô, kỳ thật chuyện với , cẩn thận suy nghĩ một chút, quả thực là thích hợp…”

Chủ đề Lý Thu Cúc vô cùng hứng thú.

Hơn nữa nàng còn trông chừng mấy tức phụ, cho các nàng ăn quá nhiều, từ lúc nào chuyện lâu.

Dần dần, ba chậu bánh bao hết sạch, còn việc ai ăn bao nhiêu, thể đếm xuể nữa .

thì ai nấy cũng đều bụng căng tròn.

Lý Thu Cúc ợ một cái, dậy chuẩn nhà xí, liền thấy tiếng ồn ào trong đại sảnh vang lên.

“Phương Bình An, Phương Minh Phú, các ngươi mỗi mượn ba lượng bạc, trả tiền thì tiếp tục đ.á.n.h bạc ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-nong-gia-ta-dua-vao-dao-rau-dai-ma-phat-dai-tai/chuong-173.html.]

“Ngưu Tam gia, cho mượn thêm chút nữa. Đợi thắng sẽ trả một lượt?”

“Ngươi coi lão t.ử là đồ ngốc ? Cho ngươi mượn tiền để ngươi thắng tiền của trả cho ?”

Ngưu Tam đập bàn rung trời.

“Trời đất ơi, chuyện lớn !”

Lý Thu Cúc vội vàng chạy tới.

Thấy hai Phương Bình An mặt trống rỗng, Lý Thu Cúc cả tim chìm xuống đáy cốc.

“Có chuyện gì ? Bình An, con lúc đó thắng khá nhiều ? Sao thua sạch hết ?”

Ngưu Tam lạnh, “Thẩm , thẩm rõ ràng , y thua sạch, mà còn mượn mấy lượng nữa!”

“Cái gì?”

Lý Thu Cúc lập tức sốt ruột tức giận, xông lên vồ lấy hai Phương Bình An cào cấu,

“Đã bảo các ngươi đừng đ.á.n.h bạc đừng đ.á.n.h bạc, cố tình tin. Bây giờ thì chứ?”

“Nương, con là vận may . Nương cho con chút tiền, để con gỡ vốn.”

“Đồ ngu ngốc vô dụng, còn mong gỡ ?”

Lý Thu Cúc vỗ một cái lên đầu Phương Bình An,

“Người chơi thứ bao lâu , ngươi moi tiền từ tay bọn họ ? Nằm mơ!”

“Thẩm , thẩm giáo huấn nhi t.ử thì thể đợi chúng hãy bắt đầu, vẫn là nên trả tiền .

Trời sắp tối , chúng còn về nhà nữa.”

Lý Thu Cúc mặt tái mét, cứng cổ : “Ta… tiền!”

“Muốn quỵt nợ đúng ?”

Ngưu Tam sầm mặt xuống, gầm lên một tiếng, “Huynh , đánh!”

Bảy tám tên hán t.ử xông lên, áp lực cực lớn.

Lý Thu Cúc lập tức mặt già tái mét, “Các ngươi đ.á.n.h chứ? Đây là nhà !”

“Bất kể nhà ai, nợ thì trả, thiên kinh địa nghĩa! Mau lên!”

Lý Thu Cúc run rẩy từ trong n.g.ự.c móc mấy đồng bạc,

“Đây là tiền của các ngươi bàn lúc đó, trả các ngươi!”

“Lão thái thái, bà đầu óc tỉnh táo? Lúc còn giả ngây giả ngốc gì nữa?”

Ngưu Tam lạnh lùng : “Xem , tay thật thì .”

Lời dứt, Đao Ba đưa con d.a.o thái rau moi từ trong bếp cho Ngưu Tam.

Mấy tên hán t.ử trực tiếp xông lên ấn Phương Bình An lên bàn.

“Huynh , nể mặt thích của bằng hữu , chỉ lấy tay trái của thôi.

Vẫn ảnh hưởng đến việc , thế chu đáo đó…”

Phương Bình An sợ đến run như sàng gạo, liên tục lắc đầu.

Trong phòng lập tức vang lên tiếng của phụ nữ và trẻ con.

Lý Thu Cúc vội vàng kéo tay áo Lý Nguyệt Nga lóc van xin:

“Nguyệt Nga, Nguyệt Nga, ngươi với bọn họ , bảo bọn họ thả biểu ca của ngươi , y còn vợ con nuôi nữa…”

Lý Nguyệt Nga nghiêng , rụt tay áo khỏi tay Lý Thu Cúc,

“Cô cô đùa , bọn họ thả , vẫn là nên trả tiền sớm , cô tìm gì?”

bọn họ là bằng hữu của ngươi…”

Nói đến đây, Lý Thu Cúc sắc mặt bỗng đổi, trở nên hung dữ ngay lập tức,

“Là ngươi! Là ngươi cố ý dẫn đến, đặt bẫy cho nhi t.ử , dụ dỗ bọn chúng đ.á.n.h bạc!”

“Sao của chứ? Ta ý đến thăm cô, còn mang theo nhiều đồ ăn như , cô nghĩ về như thế ?”

Lý Nguyệt Nga ôm ngực, vô cùng đau buồn,

Gà Mái Leo Núi

“Chẳng lẽ biểu ca là do trói y lên bàn, ép y đ.á.n.h bạc ?”

“Lý Nguyệt Nga, ngươi bớt giả bộ giả tịch ở đây . Ta còn tưởng ngươi đột nhiên bụng như , hóa là nhằm việc khiến nhà tan cửa nát nhà!”

“Được , hai đừng cãi vã nữa.”

Ngưu Tam thổi thổi tờ giấy nợ xong để Phương Bình An ấn dấu tay, hờ hững :

“Lão thái thái, nhà bà nợ sáu lượng bạc, thể chối cãi . Mau nghĩ xem để trả .”

 

Loading...