TÁI SINH NÔNG GIA - TA DỰA VÀO ĐÀO RAU DẠI MÀ PHÁT ĐẠI TÀI - Chương 162: Dọn Tiệc ---

Cập nhật lúc: 2025-12-09 19:03:50
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Là Triệu lão bá bán hàng rong đó ư? Trông ông thành thật chất phác như , mà đứa ngoại tôn thế ?"

Vừa , tiếng Hương Tú vang lên, "Thẩm ơi, bánh ngọt gói xong hết ạ."

Có hai lò nướng, tốc độ nhanh hơn nhiều.

Ngày hôm , Lý Nguyệt Nga mang theo 150 hộp bánh ngọt cùng chiếc quạt thóc đến thành, bán hết và giao hàng suôn sẻ, sáng sớm ngày tiếp theo vội vã trở về.

Lại bận rộn thêm hai ba ngày, việc buôn bán mới dừng , đến mùa gặt lúa mì.

Lần , ngoài việc trả tiền công và tiền hoa hồng cho Lý Hồng Liên cùng vài khác, trừ chi phí, kiếm gần 15 lạng bạc.

Tiền xây nhà coi như tạm đủ, tảng đá đè nặng trong lòng mấy cũng coi như dời .

Ngày thứ hai gặt lúa mì, căn nhà đầu tiên cũng thành.

hai ngày nay thực sự quá bận, Lý Nguyệt Nga thời gian chuyển nhà, đành bàn với Hoàng sư phụ hai ngày nữa hãy đến xây căn thứ hai, đồng thời trả cho ông 25 lạng bạc để ông mua vật liệu.

Lúa mì thu hoạch xong phơi khô, binh lính thu thuế lương thực đến.

Mọi dường như quen với chuyện , ai tỏ vẻ bất mãn.

Lại thêm năm nay cảnh tượng lành, coi như là một năm bội thu, ai nấy đều hân hoan.

Nộp thuế lương thực xong, cuối tháng cũng đến, chỉ còn ba ngày nữa là đến ngày cưới của nhi t.ử Lý Hồng Liên.

Lý Nguyệt Nga dẫn Hương Tú đến nhà Lý Chính thôn Nhậm gia.

Tiểu nữ nhi của Lý Chính là Xuân Đào đợi sẵn trong phòng.

Ngay khoảnh khắc bước , Hương Tú đột nhiên dừng bước, kéo tay áo Lý Nguyệt Nga thì thầm:

"Nương, lòng con thấy hoảng quá."

Lý Nguyệt Nga nắm lấy tay nàng, ôn tồn : "Đừng sợ, việc gì cũng đầu. Vả con ở nhà cũng luyện tập nhiều , ."

"Đây thi cử, nếu con thấy chỗ nào ý thì vẽ cũng , đừng hoảng."

Lý Nguyệt Nga theo đợi ở chính sảnh.

Gà Mái Leo Núi

Chờ chừng gần nửa canh giờ, hai bước .

Xuân Đào là đầu tiên lên tiếng, "Cha, nương, con thấy tay nghề của Hương Tú thực sự , ngày thành cứ để nàng trang điểm cho con ."

Hôm nay Xuân Đào mặc một chiếc áo ngắn màu xanh, khi Hương Tú sửa soạn, nàng trông như một đóa sen e ấp giữa hạ, quả vài phần dáng vẻ thanh thủy xuất phù dung.

Mẫu của Xuân Đào chằm chằm một lúc lâu, thăm dò hỏi: "Đẹp thì đấy, nhưng đơn giản quá ?"

Hương Tú sắc mặt tái nhợt, vội vàng giải thích: "Thẩm ơi, trang điểm hôm nay là để hợp với bộ y phục của Xuân Đào. Đợi hai ngày nữa nàng mặc hỉ phục, con cũng sẽ trang điểm rực rỡ hơn."

"Nương, những khác trang điểm trông cứ như m.ô.n.g khỉ , gì mà chứ? Dù con vẫn thấy tay nghề của Hương Tú khá."

"Được , dù cũng chẳng hiểu, cứ tùy con ."

Hương Tú xong, mặt đỏ bừng vì phấn khích, khẽ gọi một tiếng "nương".

Lý Nguyệt Nga khẽ gật đầu, cùng Lý Chính bàn bạc chuyện tiệc cưới.

"Bữa tiệc xuất giá bên , long trọng bằng hôn lễ, nên mâm cỗ cũng cần quá cầu kỳ."

"Đó là lẽ tự nhiên, thực , tẩu t.ử quản việc bếp núc, các thể ước lượng xem bao nhiêu sẽ đến, xem định chi bao nhiêu tiền, thể cho các vài lời khuyên."

Hai vợ chồng , ai gì.

Một lát , Lý Chính thăm dò hỏi: "Nghe ... món lòng heo mà nàng đây vô cùng thơm ngon, món đó thể..."

"Được chứ, món đó là sở trường của !"

Lý Nguyệt Nga gật đầu, "Tuy nhiên, tim, gan, lá lách, phổi khó mua, lẽ các mua , nếu đến lúc đó đủ dùng thì . Còn nữa... món cho thêm gia vị bí truyền, thứ đó đắt, lẽ các cần trả thêm 100 văn..."

"Cái đó gì đáng ngại, ngon mà tốn thêm 100 văn cũng đáng giá."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-nong-gia-ta-dua-vao-dao-rau-dai-ma-phat-dai-tai/chuong-162-don-tiec.html.]

"Được, các xem còn chuẩn thêm món nào khác ?"

Mấy bàn bạc hơn nửa canh giờ mới quyết định vài món mâm cỗ.

Sau đó, vợ chồng Lý Chính bắt đầu sắp xếp mua thức ăn và vật dụng, Lý Nguyệt Nga dắt Hương Tú về nhà.

"Nương, tay con nãy ướt đẫm mồ hôi, may mà Xuân Đào dễ tính, nếu con sợ sẽ run tay mà chẳng việc gì."

"Ban đầu ai mà chẳng thế. Nương con đây đầu bày hàng bán bánh rán, chẳng cũng , hoảng đến nỗi chẳng gì."

Hương Tú nghi hoặc nàng một cái, khô khốc: "Thật ? Sao con chẳng chút nào?"

"Vậy mặt các ngươi thể lộ vẻ nhút nhát ? Ta cần thể diện ?"

Lý Nguyệt Nga liếc nàng một cái, dừng đỡ lấy vai nàng, ôn tồn :

"Hương Tú, con tự tin. Hôm nay con trang điểm , thật đó."

Hương Tú má đỏ ửng, gật đầu đáp: "Nương, thực hôm nay con vui, con dường như cảm thấy cuối cùng cũng ích ..."

"Ai con vô dụng? Nửa năm nay con hiểu chuyện hơn nhiều, bất kể việc gì giao cho con, con đều im lặng , chỉ là giờ đây con càng giỏi giang hơn thôi!"

Hương Tú mắt sáng long lanh, Lý Nguyệt Nga toe toét .

Hai nhanh chóng đến nhà Lý Hồng Liên, nàng đang bận rộn dọn dẹp nhà cửa và chuẩn đồ đạc, đến gần thấy tiếng Lý Hồng Liên gọi.

"Ngươi đừng bận rộn nữa, chúng cùng bàn xem nên món gì."

"Cái đó gì mà bàn bạc chứ, ngươi cứ liệu mà ."

"Ta rõ, cũng con giun trong bụng ngươi."

Lý Nguyệt Nga kéo nàng xuống ghế, bắt đầu bàn bạc kỹ lưỡng nên mấy món gì.

Việc xong, chạy tìm Hà thị, nhờ nàng cùng hai nàng dâu giúp, vẫn trả tiền công cho họ.

Mấy xong đều vô cùng vui mừng.

Ngày tháng nhanh chóng đến tiệc xuất giá của Xuân Đào.

Lý Nguyệt Nga thật sự gà gáy ba tiếng dậy, cùng Hà thị mấy đến nhà Xuân Đào.

Tim gan lá lách phổi gì đó, tối qua mới mang về.

Bởi Lý Nguyệt Nga đành hôm nay mới bắt đầu rửa sạch cho nồi hầm.

Rồi còn cá nấu dưa chua, thịt nạc và đậu phụ vo viên nấu canh...

Lý Nguyệt Nga bận rộn từ tối đến sáng, bắt đầu nấu bữa sáng cho những đến giúp đỡ hoặc chủ nhà.

vì tiệc chính buổi trưa, nên buổi sáng chỉ cơm gạo lứt, nấu canh trứng hành.

Ăn vội xong bữa sáng, mấy tiếp tục bận rộn căng thẳng, rửa rau thái rau ngừng nghỉ.

Dần dần tiếng pháo nổ truyền đến, khách bắt đầu đến .

Con dâu lớn của Hà thị là Quế Hoa cũng căng thẳng rõ rệt, thậm chí suýt nữa cắt tay.

"Con bé , nấu ăn nhiều vẫn bất cẩn thế?"

Quế Hoa sắc mặt tái, đáp: "Nương, con lo kịp món ăn, hoặc khác chê chúng nấu ngon..."

"Vậy thì con đúng là suy nghĩ quá nhiều ."

Lý Nguyệt Nga liếc nàng một cái, : "Có tay, ai dám chê cơm nấu ngon chứ?"

" đó, đúng đó." Hà thị ha hả đẩy Quế Hoa một cái, "Trời sập xuống cũng Nguyệt Nga Thẩm con chống đỡ mà, vả nếu nấu ngon thì khác cũng chỉ mắng thẩm thôi, chúng chỉ là tạp, liên quan gì đến chúng chứ?"

Lý Nguyệt Nga tức buồn : "Tẩu tử, lời thất đức ? Chẳng lẽ mắng thì ?"

 

Loading...