TÁI SINH NÔNG GIA - TA DỰA VÀO ĐÀO RAU DẠI MÀ PHÁT ĐẠI TÀI - Chương 135: Xuân Gieo Trồng

Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:03:43
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thúy Bình vội vàng gật đầu, “Chủ ý gì ạ?”

Đợi Lý Nguyệt Nga xong, Thúy Bình ngây ,

“Thẩm t.ử chắc chắn cách ?”

“Cứ thử xem ! Được thì thử tính!”

Ngày hôm , Tôn Hữu Kim mang về 7 con heo con.

Để cho Lý Nguyệt Nga năm con.

Mỗi con 400 đại tiền.

Tôn Hữu Kim trả một lượng bạc còn dư cho Lý Nguyệt Nga, hỏi nàng:

“Ta thật sự hiểu, vì nàng nuôi nhiều heo như , kỳ thực tính kỹ , mỗi con chẳng kiếm bao nhiêu tiền, nhanh bằng nàng bánh cá .”

“Muỗi nhỏ đến mấy cũng là thịt mà...”

Lý Nguyệt Nga mấy con heo con trong chuồng, vui đến tít cả mắt.

“Hơn nữa, còn một phương pháp dùng tới.

Đợi vài ngày nữa nếu thử thành công, sẽ dạy ngươi. Nói chừng chúng thể dựa mấy con heo mà phát tài lớn.”

Tôn Hữu Kim hiển nhiên tin, “Heo dù nuôi thế nào nó cũng là heo thôi, thể phát đại tài? Nàng định mạ vàng cho nó ?”

“Hiện tại thể , nhưng đợi hai tháng nữa sẽ câu trả lời. Ngươi cứ để ý một chút, xem nhà ai heo nái còn đang mang thai, chừng lúc đó còn mua thêm.”

“Được , dù nàng gì thì là nấy.”

Ngày mùng bốn tháng hai, trời quang hẳn.

Gà Mái Leo Núi

Một trận mưa xuống, vạn vật sinh sôi.

Bãi cỏ ven đường lờ mờ xanh biếc, thời tiết cũng ấm áp hơn, chính là lúc để gieo trồng.

Rau cải trắng và củ cải sườn đồi phía dọn dẹp sạch sẽ.

Lý Nguyệt Nga dẫn Ngô lão đại, Hương Tú cùng Trần Văn Giang bốn , đào khu đất , đó tưới phân nước.

Ớt, bông và dưa hấu, ba thứ chính là chìa khóa để họ giàu.

Cho nên lúc cần bắt đầu ươm cây con.

Hạt ớt thì , rắc đất phủ rơm là .

Hạt dưa hấu thì ngâm , mới gieo xuống.

Thao tác cũng quá khó.

việc ươm cây bông khác, đây quả là cơn ác mộng thuở ấu thơ của bao .

Mỗi khi đến công đoạn vo viên phân, đều khiến buồn nôn ăn nổi cơm.

Ngô lão đại chạy sang một bên nôn khan nửa ngày, dùng tay áo lau miệng về phía .

“Nương, bông chúng nhất định trồng ?”

“Không trồng thì con lấy gì chăn? Bông đắt đến nhường nào chứ?”

“Con thà đắp bông lau còn hơn.”

Ngô lão đại bĩu môi, hừ : “Cái khác gì chơi với phân ?”

“Ngươi đúng là đồ thích vẻ, giả vờ cái gì chứ? Trước từng gánh phân, thấy ngươi như ...”

Ngô lão đại nhíu mày kháng nghị, “Trước cũng dùng tay mà vo...”

Đang chuyện, Ngô Thanh Phong chắp tay lưng tới.

“Mấy các ngươi đang cãi vã gì ?”

“Không gì, chỉ là nương bảo vo viên phân thôi...”

“Vo viên phân gì? Trồng trọt cần gì kỹ lưỡng đến ?”

Ngô Thanh Phong đẩy nhanh tốc độ tới, rõ ràng thì lông mày giật giật,

“Kiểu dáng thật sự độc đáo, định trồng gì ?”

“Bông.”

Mắt Ngô Thanh Phong sáng lên, “Nàng còn trồng bông ? Ta thứ khó, trồng mấy mẫu đất, cuối cùng chỉ thu một hai quả, đến một cái gối cũng nổi...”

“Ta cũng chỉ thử xem , dù bông bán quá đắt...”

“Cái đó cũng .”

Ngô Thanh Phong gật đầu tỏ vẻ tán thành, “Nguyệt Nga, nếu nàng thật sự trồng bông, bằng dạy cho dân làng , bây giờ đất đai của còn đang bỏ trống...”

Lý Nguyệt Nga trong lòng ít nhiều cũng chút thoải mái, vị lý chính cũng quá nóng vội, sợ bỏ sót dân làng.

mặt hề biểu lộ , Ngô Thanh Phong,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-nong-gia-ta-dua-vao-dao-rau-dai-ma-phat-dai-tai/chuong-135-xuan-gieo-trong.html.]

“Lý chính, lời trong từ đường lúc để qua loa với ngài, đều ghi nhớ cả.

Chỉ là bông cũng là đầu tiên trồng, đều còn rõ.

Đất của dân làng đều là để trồng bắp và khoai lang, nếu trồng bông , thì họ chẳng sẽ đói bụng ?

Trách nhiệm quá lớn, cách nào gánh vác nổi.”

Sắc mặt Ngô Thanh Phong cứng , đó thở dài một .

“Ta lời nàng lý, chỉ là thấy cuộc sống của họ khó khăn, trong lòng sốt ruột thôi, ai da...”

“Ngài đừng nóng vội, đang đưa chủ ý cho ngài đây ?”

Lý Nguyệt Nga nhướng mày, đó cầm lấy túi vải nhỏ, bốc một nắm hạt giống màu vàng đưa cho Ngô Thanh Phong.

“Đây là...”

“Đây là hạt ớt. Ta tìm núi, nắm ngài mang về, như gieo cải trắng mà ươm cây con , đó phát cho dân làng bảo họ tìm cây con núi, mang về trồng.”

Ngô Thanh Phong ngây , “Trồng cái gì? Có thể bán tiền ?”

“Phải, đến khi quả chín, sẽ thu mua.”

“Được .”

Ngô Thanh Phong nắm chặt hạt ớt, liền ngoài.

Lý Nguyệt Nga vội vàng cản .

“Ta còn xong mà, cũng vội lúc chứ?”

“Còn chuyện gì nữa?”

Lý Nguyệt Nga nuốt nước bọt, dò hỏi :

“Ngài với dân làng một tiếng, bảo họ đừng vội trồng khoai lang và bắp vội, hãy xới đất sẵn chờ .”

“Sao ? Nàng giúp trồng ?”

Lý Nguyệt Nga nhịn đảo mắt, “Ngài thấy bụng đến ? Ta một phương pháp, thể tăng sản lượng...”

“Thật ?”

Mặt Ngô Thanh Phong kích động đỏ bừng, nhận giọng quá lớn, liền vội vàng hạ giọng hỏi: “Nàng chắc chắn ?”

Lý Nguyệt Nga gật đầu, “Nếu theo phương pháp của , hẳn là vấn đề gì.”

“Tốt, dù hai ngày nay trời cũng quá ấm, sẽ với họ.”

Vo viên phân xong, ấn hạt bông , đó phủ rơm rạ tưới nước, tiếp theo chỉ còn đợi chúng nảy mầm.

Mà Lý Nguyệt Nga vẫn bận rộn ngừng.

Khu đất hoang ở Hạ Hà Loan, năm ngoái chỉ mới khai hoang sơ bộ.

Hai ngày nay, những thuê khai hoang cả mảnh đất mà Trần Văn Giang mua.

Lý Nguyệt Nga chọn một khoảnh nhỏ, bảo Ngô lão đại chuyển những viên đá dọn sạch sang đó, san bằng mảnh đất , dùng để dựng lều.

Sau đó đốt cháy tất cả cỏ khô và cành cây khô, tro củi là chất dinh dưỡng tự nhiên, hơn nữa còn thể thiêu c.h.ế.t sâu bọ.

Rải tro củi xong, Lý Nguyệt Nga mời dân làng đến giúp xới đất.

Mỗi một ngày 20 văn, ít đều tranh đăng ký.

Điều Ngô lão đại sốt ruột, “Nương, chúng vì mảnh đất mà tốn ít tiền , kiếm ?”

Lý Nguyệt Nga cũng bất đắc dĩ, hai ngày nay Ngô lão đại trở thành kẻ lắm lời, gì cũng hỏi.

Có lẽ là quá lâu mắng .

“Nếu ngươi rảnh rỗi việc gì , thì mượn cái cày của Hồng Liên Thẩm về, cày bốn mẫu đất , vài ngày nữa chúng còn trồng bông đấy.”

Ngô lão đại lập tức trưng vẻ mặt đau khổ, “ con dùng ạ?”

“Không thì ngươi học ? Trên cổ ngươi đội cục phân ?”

Ngô lão đại mắng một trận thì ngoan ngoãn, bắt đầu đấu trí đấu dũng với cái cày.

Khu đất hoang hai xới xáo, cũng coi như thành hình.

Vậy thì, màn trọng yếu đến.

Sáng sớm hôm đó, Lý Nguyệt Nga và cha con Ngô lão đại lên sườn đồi phía .

Sau khi xem xong luống ươm, họ đến gốc cây dương lớn .

Kéo lớp cỏ khô và cành cây khô gốc cây , hai cái chum lớn liền lộ diện.

Ngô lão đại một trận nôn khan, Lý Nguyệt Nga cũng suýt chút nữa nghẹt thở.

“Nương, nương gì bất mãn với cuộc sống , mà thứ để trả thù ?”

Lý Nguyệt Nga tức , “Đây là thứ đấy, dưa hấu trồng đều nhờ nó cả.”

 

Loading...