TÁI SINH NÔNG GIA - TA DỰA VÀO ĐÀO RAU DẠI MÀ PHÁT ĐẠI TÀI - Chương 119: Đi báo quan! ---

Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:03:26
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phan phu nhân lười biếng trở ghế, chậm rãi :

“Ma ma, ngươi xem, trong phòng Cảnh nhi mất một miếng ngọc bội, ở trong phòng tiện nhân ?”

Lão ma ma đưa mắt hiệu cho mấy bà tử, một nhóm nhanh chóng chui chính sảnh.

Còn bên , Ngô Xuân Lan túm lấy ống quần Ngô Thanh Phong, đầu lắc như trống bỏi,

“Lý chính, trộm đồ... ...”

Lý Nguyệt Nga dù cũng xem quá nhiều phim cung đấu, lúc , bất kể Xuân Lan lấy đồ của Phan gia , cuối cùng cũng sẽ lục từ phòng nàng .

Quả nhiên ngoài dự đoán, chẳng mấy chốc lão ma ma bưng một cái hộp gỗ hồng nhỏ .

“Phu nhân, tìm thấy . Tiện nhân cũng khá thông minh, giấu gầm giường, khiến nô tỳ tìm mãi.”

Phương bà t.ử và những khác đều kinh ngạc ngẩng đầu Ngô Xuân Lan.

Còn Ngô Xuân Lan thì càng sốt ruột đến mức nước mắt rơi lã chã,

“Ta , lấy... Các ngươi đây là vu oan!”

“Có vu oan , hỏi qua huyện lệnh đại nhân tự khắc sẽ rõ.”

Phan phu nhân dậy, lớn tiếng : “Con dạy là của cha, , trói tiện nhân và cha ả , báo quan!”

Cha Ngô Xuân Lan cũng ngờ , tai họa lớn giờ đổ lên đầu .

Nhìn mấy tên tráng hán vạm vỡ về phía , chân mềm nhũn thể dậy, chỉ thể dùng hai tay chống đất mà lùi .

Vào khoảnh khắc bàn tay to lớn của tráng hán bám cánh tay , trợn trắng mắt, ngất lịm .

“Chủ mẫu, ngất ...”

“Ngất ? Thật chẳng ý tứ gì...”

Phan phu nhân bĩu môi, khẩy: “Không cái gan mà còn dám chuyện như , thôi , thôi...”

Những xem náo nhiệt vẫn mắt , tự động nhường đường ở cổng sân.

Phan phu nhân bà t.ử đỡ ngoài, khi sắp khỏi sân , chỉ Ngô Xuân Lan, từng chữ một :

“Để gặp ngươi nữa, g.i.ế.c! Ngươi! Toàn! Gia!”

Ngô Xuân Lan sợ đến run rẩy, khẽ rống một tiếng, lập tức bất tỉnh nhân sự.

Hai chiếc xe ngựa cùng với mấy chục , hùng hổ ngoài thôn.

Chờ xa, trong thôn mới dám mạnh dạn thở dốc.

Ngô Xuân Lan và cha nàng mấy nhi t.ử và tức phụ khiêng nhà, chỉ Phương bà t.ử vẫn cam tâm, kéo Ngô Thanh Phong lóc:

“Lý chính, ông cứ để bọn họ ức h.i.ế.p như ? Chúng dù gì cũng họ Ngô mà!”

“Ngươi còn mặt mũi mà !”

Ngô Thanh Phong tức giận đến mức phất tay áo, “Các ngươi mất hết thể diện của thôn Ngô gia , đuổi các ngươi là rộng lượng lắm !”

Cảnh náo nhiệt hôm nay quả thực kịch tính gay cấn, khiến trong thôn đều mở mang tầm mắt.

Lý Hồng Liên khoác tay Lý Nguyệt Nga, mắt đầy ý ,

“Chủ mẫu nhà đại gia đúng là tầm thường chút nào...

Cái khí phái ! Cái khí thế !

Mỗi một nhíu mày, một nụ đều đang nắm giữ lòng .

Chậc chậc chậc...

Quả nhiên những kẻ tiểu môn tiểu hộ như chúng thể nào sánh bằng...”

Hà thị cũng bên cạnh các nàng, tiếp lời:

“Phải đó, ban đầu khi bà hỏi ai đ.á.n.h Hương Tú, suýt nữa thì chân mềm nhũn quỳ xuống dập đầu, ngờ là ban thưởng tiền bạc.”

Lý Nguyệt Nga vỗ vỗ ngực, “Ai da, trái tim nhỏ bé của đến giờ vẫn còn đập thình thịch đây .

việc đ.á.n.h chỉ một tay , các ngươi cũng phần,

Đi thôi, chúng gọi Tôn Hữu Kim đến, chia bạc thưởng ...”

“Thôi .”

Lý Hồng Liên khẽ đẩy nàng một cái, “Ngươi tưởng thật sự vì ngươi đ.á.n.h mà ban thưởng bạc ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-nong-gia-ta-dua-vao-dao-rau-dai-ma-phat-dai-tai/chuong-119-di-bao-quan.html.]

Đó là vì thấy ngươi lâm nguy sợ hãi, mà từ đáy lòng khen ngợi đó...”

đó, với cái dáng vẻ của Phan phu nhân , còn chẳng dám thừa nhận, nào bạc mà nhận, ngươi cứ cất ...”

“Vậy .”

Lý Nguyệt Nga vỗ vỗ cái túi bên hông, tủm tỉm :

“Vậy hôm nay chủ, gọi cả nhà Thúy Bình qua đây, chúng cùng ăn một bữa cơm, uống một chầu rượu vui vẻ .”

“Được thôi, xem chúng lộc ăn ...”

Mấy ngày tiếp theo, chuyện náo nhiệt nhà Phương bà t.ử cứ hết chuyện đến chuyện khác.

Đầu tiên là Ngô Xuân Lan cưỡng ép đổ miệng hai bát hồng hoa, tổn thương thể, khó mà m.a.n.g t.h.a.i nữa.

Rồi đến cha Ngô Xuân Lan tỉnh thì hóa ngây dại, gặp ai cũng dập đầu.

Mấy cô tức phụ cũng như hẹn , hôm nay đòi phân gia, ngày mai dẫn nhà đẻ đến đòi hòa ly.

Thậm chí hai đứa nhi t.ử út từ lúc nào bỏ nhà , mà ai phát hiện .

Phương bà t.ử thì héo hon trông thấy bằng mắt thường.

Gà Mái Leo Núi

Lý chính cũng như tránh ôn thần mà tránh né bọn họ.

Ban đầu Phương bà t.ử còn đến nhà lý chính gây sự hai , một câu "cút khỏi thôn Ngô gia" mà đáp trả .

Cả nhà Lý Nguyệt Nga mỗi ngày đều ở nhà hóng chuyện, ăn no thì ngoài dạo một vòng, đó mang chuyện mới về tiếp tục hóng.

Mãi đến ngày mười một tháng Giêng, nàng chờ cuối cùng cũng đến.

Người đến chính là lý chính thôn Trần gia, Trần Ấn Tuyền, do Ngô Thanh Phong cùng, cùng đến nhà Lý Nguyệt Nga.

Sau khi cùng Lý Nguyệt Nga và những khác chào hỏi , liền bắt đầu hàn huyên cùng Trần Văn Giang.

“Lão ca ca, từ ngày đến đây, luôn ghi nhớ, nhưng cuối năm tạp sự quá nhiều, vẫn thể thu xếp , mong đừng trách.”

Trần Văn Giang tỏ vẻ cảm kích, đôi mắt hoe đỏ, nắm c.h.ặ.t t.a.y Trần Ấn Tuyền :

“Được nhớ nhung, e rằng giờ đây cả thôn chỉ còn mỗi là nhớ đến …”

Trần Ấn Tuyền ngừng , ôn tồn : “Ôi, lão ca ca đa lo , chúng sống cùng một thôn mấy chục năm, thế nào cũng chút tình cảm. Nhiều vẫn thường nhắc đến đó…”

Trần Văn Giang tiếp lời thế nào, nhớ Lý Nguyệt Nga từng dặn dò y đừng nhiều, thế là y chỉ gật đầu, thêm lời nào.

Cảnh tượng nhất thời trở nên tĩnh lặng, Trần Ấn Tuyền khan hai tiếng, :

“Lão ca ca định khi nào trở về? Hay là hôm nay cùng một chuyến?”

Cuối cùng cũng đợi câu , Lý Nguyệt Nga hề lộ vẻ gì mà khẽ chạm vai Điềm Điềm.

Điềm Điềm hiểu ý, lập tức trượt xuống khỏi đùi Ngô Lão Đại, nhào lòng Trần Văn Giang,

“Ta ông ngoại . Ông ngoại về sẽ ức hiếp.”

Trần Ấn Tuyền càng thêm lúng túng, Điềm Điềm, ôn tồn :

“Ông ngoại con về sẽ ức h.i.ế.p nữa , trừng phạt bọn họ .”

Điềm Điềm lắc đầu, “Ta tin, gạt .”

Lý Nguyệt Nga chớp lấy cơ hội, vội vàng tiếp lời,

“Trần Lý Chính hôm nay đến là đặc biệt mời cha của Bảo Châu về nhà ư?

Người xem, ngay cả đứa nhỏ mấy tuổi cũng , y trở về sẽ chẳng ngày lành gì, cần miễn cưỡng.”

Trần Ấn Tuyền đương nhiên đến đón Trần Văn Giang về, nếu đón thì đến sớm .

Lúc cố tình nhắc đến, chỉ vì y và Lý Nguyệt Nga tình cảm gì, mở lời cầu chút khó , nên mới lấy Trần Văn Giang cầu nối, giả vờ quan tâm.

thì lá bài tình cảm cũng tung , y cũng cần nhắc những chuyện vui nữa.

Thế là, y thở dài một tiếng thật dài, Lý Nguyệt Nga :

“Hôm nay đến đây, thứ nhất là thăm lão ca ca của , ở chỗ sống an nhàn cũng yên lòng.

Thứ hai là một việc bàn bạc với …”

Cuối cùng cũng đến chuyện chính, Lý Nguyệt Nga suýt mất kiên nhẫn, gật đầu hỏi:

“Người chuyện gì?”

 

Loading...