TÁI SINH NÔNG GIA - TA DỰA VÀO ĐÀO RAU DẠI MÀ PHÁT ĐẠI TÀI - Chương 112
Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:03:14
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đón Tết thôi! (Hai)
" đúng đúng, cho nên nếu chỉ một nhà lên,
Thì sẽ khiến bao nhiêu đỏ mắt đố kỵ,
Ta ngày nào cũng phí thời gian việc đấu đá với khác.
, tiền đề để giúp đỡ khác là tự ăn no, nếu thì chẳng khác gì kẻ ngốc, đúng ?"
Ngô Thanh Phong gật đầu, "Đương nhiên , câu của ngươi an tâm ."
Đột nhiên, Ngô Thanh Phong chuyển đề tài, về phía Ngô Lão Tam,
"Thằng ba nhà ngươi, tiền đồ bất khả hạn lượng, Ngô Gia Thôn chúng e là thật sự sẽ một vị quan đấy!"
Lý Nguyệt Nga ngẩn , hỏi một cách tự tin:
"Lý chính, ý là ?"
Ngô Thanh Phong hừ một tiếng, "Thằng ba nhà ngươi biến mất lâu như , ngoài hỏi ngươi đều công , dáng vẻ của nó, liền công là giả, sách e là thật..."
Lý Nguyệt Nga kinh ngạc, nàng thật ngờ Ngô Thanh Phong ánh mắt sắc bén như , thấu Ngô Lão Tam.
Ngô Thanh Phong đắc ý bĩu môi, trong lòng thầm .
Hắn , mà là khi thành trấn tình cờ thấy Ngô Lão Tam, ôm một cuốn sách , vô cùng chăm chú.
Chỉ là vẫn nín nhịn mà thôi.
"Sao ? Vẫn còn giấu giếm ? Đọc sách là chuyện , mất mặt, đến mức đó ?"
"Đâu mất mặt, chỉ là thằng ba nhà chuẩn Thanh Vân Thư Viện, lo lắng nó thi đỗ sẽ chê , nên mới cố ý ..."
Ngô Thanh Phong , lập tức vui mừng khôn xiết,
"Tốt quá, quá, nếu thật sự thể Thanh Vân Thư Viện, cánh cửa quan lộ coi như bước nửa bước !"
"Tiểu tử, ngươi cố gắng lên, Ngô Gia Thôn chúng sẽ hưởng ké theo ngươi đó."
Ngô Lão Tam ngơ ngác gật đầu, đáp: "Lý chính thúc, chuyện của còn , đừng ngoài..."
"Ngươi yên tâm, nặng nhẹ thế nào vẫn ."
Ngô Thanh Phong xong, nụ cũng theo đó mà nhạt ,
"Tuy nhiên, nếu ngươi sách, cái tên Tam Trụ sẽ ."
Lý Nguyệt Nga ủng hộ, phối hợp hỏi:
"Lý chính đây cũng từng sách, chi bằng giúp nó đặt một cái tên ?"
Ngô Thanh Phong vuốt cằm trầm ngâm hồi lâu, chậm rãi mở miệng, "Hay là, cứ gọi Ngạn Tổ?"
"Cái gì!!!!!"
Lý Nguyệt Nga sợ đến nỗi khản cả giọng, "Người là... thằng ba nhà tên là... Ngô, Ngạn Tổ?"
"Sao, ?"
Ngô Thanh Phong hù dọa trợn mắt Lý Nguyệt Nga,
"Kẻ học thức uyên bác, phẩm hạnh cao thượng gọi là Ngạn, đây là một cái tên ."
Trong mắt Ngô Thanh Phong là sự khinh thường trắng trợn, coi Lý Nguyệt Nga như một kẻ ngốc .
Sớm sẽ bám víu Ngô Ngạn Tổ, nàng mở miệng nhờ lý chính đặt tên .
Lý Nguyệt Nga hận thể tự vả hai cái.
Khẽ gượng hai tiếng, đáp: “Lão Tam nhà giờ vẫn học hành thành tài, gánh nổi cái tên đó , là… chúng bàn nhé?”
Nói , Lý Nguyệt Nga liền vội vàng ngoài.
“Đại Trụ, Nhị Trụ, Tam Trụ, mau về thôi, chúng còn lên núi cúng bái cha các con nữa.”
Thời gian chờ đợi luôn trôi qua thật chậm, cả đám mong ngóng mãi, cuối cùng cũng đến lúc ăn cơm tất niên.
Gà Mái Leo Núi
Trên bàn ăn trong sân nhỏ nhà họ Ngô, đây là đầu tiên thịnh soạn đến .
Thịt kho tàu ai cũng thích, thịt kho hột vịt, sườn hấp bột gạo, cá nấu dưa cải chua, gà kho khoai tây, khoai tây bào sợi, cải trắng xào tóp mỡ, trứng chiên thơm lừng, canh đậu phụ thịt nạc, cùng với thỏ ướp ngâm một đêm hôm qua, chín món một canh bày đầy hai bàn.
Bảo Châu, Hương Tú và Điềm Điềm uống nước đường pha, còn những khác thì rót rượu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-nong-gia-ta-dua-vao-dao-rau-dai-ma-phat-dai-tai/chuong-112.html.]
Dưới sự dẫn dắt của Lý Nguyệt Nga, giơ chén cụng , bữa cơm tất niên chính thức bắt đầu.
Nhân lúc say, Lý Nguyệt Nga lén nhà, lấy những phong bao lì xì chuẩn sẵn, lượt phát cho từng bàn.
Ngô Đại Trụ cầm bao lì xì toe toét, Lý Nguyệt Nga : “Nương, con cũng ạ?”
“Đương nhiên là .”
“ con con nít nữa ạ.”
Lý Nguyệt Nga liếc y một cái, : “Ở chỗ nương, con mãi mãi là con nít.”
Khóe mắt Ngô Nhị Trụ giật giật, chỉ Trần Văn Giang: “Vậy còn thúc thúc?”
Trần Văn Giang cầm cái phong bao lì xì đỏ chót như củ khoai nóng bỏng tay, chuyền từ tay trái sang tay .
Lý Nguyệt Nga ngượng đến đỏ mặt, lườm Ngô Nhị Trụ một cái, :
“Thúc con thì thể ? Đây là để lấy may, bớt nhảm .”
Không từ lúc nào, Y Y về phòng, lấy hai đồng tiền nhét tay Lý Nguyệt Nga, líu lo :
“A Nãi, may mắn.”
Lý Nguyệt Nga lập tức nở nụ : “A Nãi cũng ?”
Y Y gật đầu, nghiêm túc : “Mọi đều .”
“Được, A Nãi nhận nhé?”
Lý Nguyệt Nga cẩn thận cất hai đồng tiền lòng, trái tim nóng đến mức như tan chảy.
Sau khi ăn xong, đến lúc bọn trẻ mong chờ nhất, đó là tắm rửa và quần áo mới.
Bảo Châu và Hương Tú đưa hai đứa bé bếp, một hồi sửa soạn, khi ngoài thì đổi.
Cả hai đều mặc áo bông màu hồng đào, tóc búi hai búi, dùng vải đỏ trang trí, thêm đôi má hồng hào, trông hệt như những đứa trẻ trong tranh chúc Tết.
Lý Nguyệt Nga suýt nữa thì ngây ngẩn cả , “Ôi chao, hai đứa cháu ngoan của hôm nay thật quá.”
Điềm Điềm che miệng thầm, “Là cô cô búi tóc cho chúng con đó, nàng còn thoa cả son phấn cho chúng con nữa.”
Hương Tú lập tức tức buồn , “Vừa nãy còn đồng ý , A Nãi khen một cái là bán …”
Lý Nguyệt Nga xua tay, : “Không , hôm nay là Tết, vui vẻ là .”
Tất cả lượt tắm rửa xong và quần áo mới, ai nấy đều tinh thần phơi phới.
Kể cả Trần Văn Giang, mặc bộ áo bông màu xanh đậm , trông như trẻ mười tuổi.
Hương Tú là cuối cùng từ phòng ngủ , đầu búi tóc gì trang trí, mặc bộ áo bông màu xanh nhạt, thoa chút son phấn, ẩn hiện vài phần thanh tú.
Thấy Lý Nguyệt Nga qua, vành tai Hương Tú đỏ ửng, khẽ gọi một tiếng “Nương”.
Lý Nguyệt Nga gật đầu, “Rất , nhưng mà… còn thiếu chút gì đó.”
“Đi theo .”
Lý Nguyệt Nga gọi Hương Tú bếp, : “Ngồi xuống.”
Trong lòng Hương Tú chút thấp thỏm, quan sát sắc mặt Lý Nguyệt Nga, nép mép ghế.
“Yên tâm, nương sẽ mắng con .”
Lý Nguyệt Nga ôm vai Hương Tú : “Trang điểm là để phóng đại ưu điểm và che khuyết điểm, con ?”
“Lông mày của con nhạt, cách giữa hai mắt rộng, nên tô thêm lông mày.”
“Phấn má hồng là để khuôn mặt hồng hào hơn, nên nên thoa quá đậm…”
Lý Nguyệt Nga tìm một mẩu củi cháy dở trong bếp lò, sửa sang mặt Hương Tú một phen.
Sau đó mở nắp gỗ của chum nước, “Con soi thử xem, giờ hơn nhiều ?”
Hương Tú ghé xuống mặt nước , đó ngẩng đầu với Lý Nguyệt Nga.
“Nương, hình như thật sự là , tay nương khéo thật đấy.”
Đó là đương nhiên , lúc rảnh rỗi nàng xem ít livestream của các blogger trang điểm, trừ việc dán mí mắt kép mỗi đều chọc mù mắt , còn thì ít nhiều cũng học chút bí quyết.
Bỗng nhiên, Lý Nguyệt Nga lóe lên một ý tưởng trong đầu.