TÁI SINH NÔNG GIA - TA DỰA VÀO ĐÀO RAU DẠI MÀ PHÁT ĐẠI TÀI - Chương 102: Ngô Nhị Trụ thất tình
Cập nhật lúc: 2025-12-08 01:03:04
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngô Thanh Phong ngẩn , “Ngươi còn yêu cầu gì nữa?”
Lý Nguyệt Nga nhếch mép về phía bà Phương, “Người nhà bà thì cần , sợ bọn họ ủ mưu hại .”
Chuyện đoán .
Ngô Thanh Phong nét mặt bình thường, “Còn gì nữa?”
“Phần cỏ, cây, đá dọn dẹp , đều giữ , ngươi bảo chất thành đống ở một bên, đừng vứt lung tung.”
“Chuyện đó là đương nhiên, cần ngươi phí lời ?”
Ngô Thanh Phong trừng nàng một cái, “Còn gì nữa ?”
“Hết .”
Cuối cùng cũng hết …
Ngô Thanh Phong thở phào nhẹ nhõm, về phía dân làng,
“Mỗi nhà các ngươi cử một đây, một việc cần , mỗi 20 văn…”
Với tư cách lý chính, điều sợ nhất là khác công bằng.
Nếu kéo vài việc riêng, những khác chắc chắn sẽ gây náo loạn.
Vì , chuyện thể che giấu.
Tuy nhiên, cũng hiểu rõ, Ngô gia thôn gần 30 hộ gia đình, nhà nào cũng công việc .
Chẳng hạn như vài hộ lười biếng, ăn .
Đương nhiên cũng Lý Hồng Liên, Tôn Hữu Kim và những khác, họ đường kiếm tiền riêng, thèm đoái hoài đến tiền ít ỏi .
Cho nên, mỗi nhà cử một là đủ chia việc.
Mọi , lập tức mừng rỡ xoa tay, “Lý Chính, tiền công là xong thì trả luôn ?”
Ngô Thanh Phong nhíu mày hừ lạnh, “Đương nhiên, Lý Nguyệt Nga nhà bao giờ thiếu tiền các ngươi ?”
“ , bỏ tiền thật , các ngươi cũng thật , nếu kẻ nào lười biếng, việc qua loa, việc gì đừng trách gọi đến!”
“Lý Chính cứ yên tâm . Dù Lý Chính , chúng cũng sẽ thật , Nguyệt Nga Thẩm dẫn chúng kiếm tiền , chúng loại vô lương tâm đó.”
Ngô Định Thành ở góc, chờ đám đông yên tĩnh , liền vội vàng xòa về phía Ngô Thanh Phong,
“Lý Chính, nhà chúng cũng thể tham gia ?”
Kể từ khi bà vợ nhà tự treo cổ c.h.ế.t, Lý Nguyệt Nga bao giờ thu mua thảo d.ư.ợ.c của và nhà bà Phương nữa.
Hắn từng vì chuyện mà tìm lý chính, kết quả mắng cho một trận té tát.
Ngô Thanh Phong sang Lý Nguyệt Nga, thấy Lý Nguyệt Nga im lặng, liền gật đầu,
“Được, nhưng ngươi đặt hết tâm tư mà , đừng gây chuyện gì khiến khác bực .”
“Lý Chính cứ yên tâm, nhất định sẽ thành thật việc.”
Ngô Định Thành thực sớm nhận , giao đấu với Lý Nguyệt Nga vài , nào mà bọn họ mất cả chì lẫn chài.
Những giao hảo với nàng đều kiếm tiền, lúc còn đối địch với nàng, đó chẳng khác nào ngu xuẩn đến mức thể cứu vãn.
Thực Lý Nguyệt Nga đối với nhà Ngô Định Thành, chẳng khác nào khí.
Mặc dù đây quả thực mâu thuẫn, nhưng c.h.ế.t thì hết nợ, bà Đổng , chỉ cần nhà tiếp tục gây chuyện, nàng cũng lười phí thời gian và công sức để đối phó với những như .
Bà Phương thấy Ngô Định Thành cũng thể tham gia, thì tự nhiên nàng thể bỏ lỡ.
Mặc dù 20 đại tiền nàng thực chút coi thường, nhưng nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, kiếm vài đồng bạc trắng một ngày, chẳng khác nào nhặt của rơi?
Chỉ là nàng còn kịp mở miệng hỏi, Ngô Thanh Phong chặn lời .
“Phương thị, ngươi đừng mà mơ tưởng, chủ thuê đích danh ngươi.”
Sắc mặt bà Phương trắng bệch, nhận thấy ánh mắt trêu chọc của những xung quanh, càng tức giận đến mức trợn mắt.
Nàng hung hăng trừng Lý Nguyệt Nga một cái, đầu bước về.
Lý Chính căn dặn một hồi, kiểm kê , liền bảo Lý Nguyệt Nga về nhà lấy tiền.
Gà Mái Leo Núi
Đợi khi đất đai phân chia xong, Lý Nguyệt Nga giao tiền, là thể trực tiếp động thổ.
Ngô lão nhị theo Lý Nguyệt Nga, cái đầu to chứa đầy nghi hoặc,
“Nương, chúng tại mua mảnh đất đó chứ?”
Quảng chủng bạc thu là đúng, nhưng cũng xem thu hoạch .
Hơn nữa, theo quan sát của con, nương của con hẳn là sẽ chuyện chắc chắn như .
“Đương nhiên là để trồng dưa hấu , đất cát pha như , phù hợp nhất để trồng dưa hấu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-nong-gia-ta-dua-vao-dao-rau-dai-ma-phat-dai-tai/chuong-102-ngo-nhi-tru-that-tinh.html.]
“Dưa hấu là gì?”
Ngô lão nhị ngẩn .
“Chính là dưa phù. Ăn mùa hè, giống như dưa ngọt, thanh mát và ngon miệng.”
“Thật ư?”
Ngô lão nhị nuốt nước bọt, chỉ nghĩ thôi thấy nước miếng ứa .
Y sắc mặt Lý Nguyệt Nga, cẩn thận :
“Nương, tại gây sự với thẩm Phương như ?”
Lý Nguyệt Nga dừng bước, y lạnh,
“Sao , con về lâu như thế , chẳng lẽ từng về ân oán giữa hai nhà chúng ?”
“Con cãi vài …”
Ngô lão nhị gãi đầu, “Nương, thẩm Phương đó lòng hẹp hòi, quả thực đáng ghét, nhưng thể nể mặt con, đừng chấp nhặt nàng nữa ?”
“Mặt mũi của con to lớn ?”
Lý Nguyệt Nga lườm một cái, “Ta chuyển Lạc Sơn Đại Phật để con vững , thế mà bắt đầu hòa giải viên, thật là triển vọng đấy.”
“Không …”
Ngô lão nhị chút sốt ruột, “Nương, và nàng gây sự như , nhi t.ử đây, như Xuân Lan càng gả cho con nữa.”
Lý Nguyệt Nga tức đến bật , “Con vẫn còn tơ tưởng đến nha đầu Xuân Lan đó ? Người từ chối lời cầu hôn của con mà con vẫn bỏ cuộc ?”
“Nương, Xuân Lan nỗi khổ tâm…
Chuyện hôn sự nàng một cô gái đương nhiên thể tự quyết, vả tình yêu chân chính trải qua thử thách, đợi nàng từ nhà dì trở về giải sầu…”
“Tình yêu cái quỷ gì !”
Lý Nguyệt Nga hung hăng nhổ một bãi,
“Người , cứ nhất định kẻ bợ đỡ.
Lão nương cho con , con cưới ai cũng , riêng nha đầu Xuân Lan đó, !”
Ngô lão nhị thấy Lý Nguyệt Nga nổi giận, khỏi rụt cổ , vẫn chịu bỏ cuộc mà hỏi:
“Tại ?
Con mười lượng bạc là nhiều.
Đợi qua năm con ở mỏ đá, tích góp vài lượng, giúp con gom góp thêm chút…”
Lý Nguyệt Nga bỗng cảm thấy bất lực, giống như năm xưa nàng khuyên chị em chia tay gã đàn ông tồi, kết quả một tháng nhận thiệp mời cưới của hai họ, cảm giác bất lực y hệt.
Nàng xua tay, :
“Con về, nhiều chuyện rõ, nhưng con thể tìm Hương Tú mà hỏi thăm, chúng gặp Xuân Lan ở huyện thành , cô nương như nhà chúng thể nào trèo cao nổi.
Ta khuyên con sớm bỏ ý định , c.h.ế.t sớm siêu thoát sớm.”
Ngô lão nhị chân thấp chân cao trở về nhà, nhưng Lý Nguyệt Nga còn tâm trí để ý đến y nữa.
Mảnh đất tổng cộng năm mẫu sáu phân, Lý Nguyệt Nga trả năm lượng bạc, chỉ đợi hai ngày nữa lý chính xong thủ tục là thể nhận địa khế.
Dân làng cầm liềm cuốc bận rộn việc, Lý Nguyệt Nga dặn dò vài câu về nhà.
Vừa cửa, liền thấy Ngô lão nhị mắt đỏ hoe, ngơ ngẩn giữa sân .
Y bĩu môi Lý Nguyệt Nga, “Nương, Hương Tú là thật ? Xuân Lan nàng …”
Hương Tú một bên, như một đứa trẻ sai, nhỏ giọng giải thích với Lý Nguyệt Nga,
“Nương, con chỉ sự thật thôi, hề bừa ạ…”
Lớp lọc thần thánh tan vỡ, nhất thời thể chấp nhận cũng là lẽ thường.
Dù y cũng là một thiếu niên 20 tuổi, giống như nàng “g.i.ế.c cá tám năm ở Đại Nhuận Phát”, lòng lạnh như đao.
Lý Nguyệt Nga bất lực thở dài, tới ôm lấy đầu Ngô lão nhị an ủi:
“Nhi t.ử , kẻ bợ đỡ kẻ bợ đỡ, bợ đỡ đến cuối cùng chẳng còn gì. Biển tình vô biên, đầu là bờ …”
“Oa… Nương, nhi t.ử khó chịu quá… Tại chứ…?”
Ngô lão nhị như một con husky.
Hương Tú liếc Ngô lão nhị như kẻ ngốc, hừ hừ : “Vì loại đó mà còn đáng để rơi nước mắt ?”
“Muội hiểu , Xuân Lan nàng , nàng xinh dịu dàng, khi thì chu đáo khi thì kiều diễm…”
“Thôi con.”