Tái Sinh - 49

Cập nhật lúc: 2025-10-16 02:06:29
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Lưu cũng thể rõ bản là vì , rốt cuộc y đang gì.

 

Y như một tín đồ thần minh bỏ rơi, lưu lạc khắp nơi chỉ để truy tìm thần tích còn sót của ngày xưa.

 

Lại như một kẻ điên yêu khuất, đáng thương mà thu thập lời vụn vặt của khác, để ghép thành một nàng chỉnh.

 

Nàng khi xóa ký ức của y, tưởng rằng như y thể chút gánh nặng bắt đầu cuộc sống .

 

Không ngờ một nữa, cho dù nhớ gì cả, Cố Lưu vẫn sẽ một nữa thích nàng.

 

Hết đến khác. Tình yêu là bản năng.

 

Từng là dẫn dắt nàng trưởng thành, là lẫn phò trợ, mà hiện tại là bản năng.

 

Mỗi đều đang chạy về tương lai hơn của , chỉ , giống như thời gian bỏ rơi, vẫn còn dừng ở quá khứ, thể bước .

 

Bốn mùa năm qua năm khác đổi, tuổi tác năm qua năm khác tăng lên.

 

Thoáng chốc qua hơn mười năm. Cố Lưu càng thêm tuấn mỹ thâm trầm, hậu cung trống rỗng, vô thiếu nữ xinh chen chúc cung, nhưng hề hứng thú. Các lão thần cũng nhao nhao dâng tấu, lo lắng Hoàng đế con nối dõi.

 

Cố Lưu cũng ý kiến gì cũng , lý thì đều . Cho nên y từ tông hoàng thất chọn một đám hài tử, nuôi dưỡng mấy năm, nổi bật nhất là một tiểu cô nương. Cố Lưu phong công chúa, nàng chính là thừa kế của vương triều.

 

Thế là các lão thần còn ý kiến gì nữa, chuyên tâm bồi dưỡng tiểu Hoàng trữ.

 

Lúc Cố Lưu kiểm tra công khóa của tiểu công chúa, nàng cầm kỳ thư họa thứ đều ưu tú, mấy vị thiếu sư kiêu ngạo khen ngợi. Thái giám bên cạnh y sắc mặt Cố Lưu, đoán ý tứ của y, : "Tiểu điện hạ cùng Liễu đại nhân năm đó, thật là vài phần tương tự."

 

Thế nhưng sắc mặt Cố Lưu hề hơn bao nhiêu, biểu cảm gì, khiến thể thấu. Thái giám nhận khả năng nịnh hót sai chỗ , mồ hôi lạnh chảy , còn nghĩ cách cứu vãn, liền thấy Bệ hạ nhà thấp giọng một câu: "Không giống."

 

Không bất kỳ ai giống nàng, nàng cũng giống bất kỳ ai.

 

Nàng là tồn tại độc nhất vô nhị.

 

Trên đời mỗi đều là độc nhất vô nhị, A Đào là duy nhất y thể thấy trong đó.

 

Cố Lưu ký ức thiếu hụt, nếu như y còn nhớ, y sẽ thể nhớ ngày gặp mẫu , là A Đào bày kế để bà giả c.h.ế.t đưa bà trở về. Sau khi mẫu nghỉ ngơi, y đầu , liền thấy cô gái nhỏ cầu vòm nhỏ, vốc nước trong rửa lớp son phấn màu vàng nâu mặt, lộ dung nhan vướng bụi trần, đung đưa đôi chân trắng nõn trêu chọc cá bơi trong nước, cảm nhận ánh mắt của , ngước mắt lên, rạng rỡ.

 

Nhớ ngày y danh nghĩa trở về kinh thành, trong cung tổ chức yến tiệc long trọng, y ở phía đối phó với những lời lẽ sắc bén. Cô gái nhỏ của y ở một góc bắt mắt, nơi tối tăm, các cung nhân xung quanh quanh nàng.

 

Sự xuất hiện của nàng hề gây chú ý cho khác, nhưng Cố Lưu liếc mắt một cái bắt sự tồn tại của nàng trong đám đông.

 

Đó là cô gái mà y thể thấy ngay từ cái đầu tiên trong đám đông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-gfxn/49.html.]

 

Thỉnh thoảng y mơ những giấc mơ kỳ lạ, tuy tỉnh dậy nhớ nội dung đại khái, nhưng y thể cảm nhận , đó là những chuyện từng xảy .

 

Ví như y mơ thấy là một quân chủ tàn bạo g.i.ế.c gớm tay, suýt chút nữa mất kiểm soát bóp cổ c.h.ế.t A Đào, nàng một đao đ.â.m xuyên lòng bàn tay liền tỉnh táo ngay lập tức.

 

Y cảm thấy áy náy.

 

Lúc đó y hình như còn quen với A Đào lắm, nhưng nàng rốt cuộc là khác biệt. Y đối với đều tràn đầy chán ghét, bao gồm cả chính , duy chỉ cô gái nhỏ , là một vũng nước đầm trong xanh, y đành lòng phá hủy.

 

Y mơ thấy A Đào nuôi một con thỏ, xí, nhưng nàng quý. Sau con thỏ ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t, cô gái nhỏ sắp , trông uất ức, nhưng nhất quyết chịu rơi nước mắt.

 

Nàng nước mắt, chỉ là đó là vũ khí của nàng, lúc giả nước mắt đến là đến, lúc thật sự quen liều mạng nén , dường như cố tỏ kiên cường là thể tổn thương.

 

Mẫu nàng , hề nuôi dưỡng nàng thật .

 

Ngay cả cũng dám , đoán chừng lúc nhỏ chịu ấm ức lóc sẽ chỉ trách mắng.

 

Lúc đó y hẳn là một , nhưng một trái tim, mềm nhũn đến rối tinh rối mù.

 

Y nhịn mà nghĩ đến nàng, thấy nàng ấm ức mất mát, luôn cảm thấy lòng khó chịu. Sau y từng bước một, dẫn dắt nàng trưởng thành, khiến nàng mạnh mẽ. Mỗi khi nàng tự nghi ngờ phủ nhận bản , y liền trịnh trọng với nàng, nàng . Cuối cùng y quả thực nuôi dưỡng cô gái nhỏ .

 

Sau y dần dần hiểu , nàng đối với y ý nghĩa gì.

 

Khi còn niên thiếu ngông cuồng, y tùy tiện để một chút ánh sáng rực rỡ nàng. Thế sự vô thường, y biến thành một kẻ ngược lẽ thường, đối với thế giới chỉ còn ác ý, cũng chỉ cảm nhận ác ý. A Đào là thiện niệm duy nhất ylưu thế gian.

 

Là nơi gửi gắm thiện ý trong nội tâm y. Bề ngoài mà , là y vẫn luôn cứu rỗi A Đào. một ý nghĩa nào đó, nàng cũng là sự cứu chuộc của y, là cái nơi nương tựa, là nơi gửi gắm duy nhất kiêng dè.

 

Sau khi tỉnh , Cố Lưu như cũ nhớ mơ thấy gì, nhưng y vô duyên vô cớ, cho tìm về nhiều thỏ để nuôi. nuôi một thời gian, cảm thấy vô vị nhàm chán.

 

Trong lòng y luôn cảm thấy , một cảm giác trống rỗng thể lấp đầy, mất mát.

 

Rất lâu , một đêm nào đó nửa đêm y tỉnh giấc, y cũng đang nghĩ gì, giữa đêm khuya cầm đèn lồng lảo đảo đến một đống lồng nuôi thỏ, lượt mở thả hết .

 

Tim đập thình thịch, khó chịu vô cùng.

Chàng lẩm bẩm: "Đây tiểu thỏ tử của ."

Thời gian trôi qua cực nhanh. Trong tẩm cung của Cố Lưu, ở nơi đặt nhiều cơ mật quan trọng, còn đặt một chiếc đèn cầu phúc cũ kỹ. Chữ đó yên chao đèn ngả vàng: "Nguyện quân, trường mệnh bách tuế, tuế tuế bình an" (Nguyện , sống lâu trăm tuổi, năm năm bình an).

 

Loading...