Tái Sinh - 47

Cập nhật lúc: 2025-10-16 02:05:46
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi tỉnh , mộng cảnh vỡ tan, dường như chỉ thoáng qua một khoảnh khắc, liền nhớ rõ mơ thấy gì. tiếng tim đập lớn còn sót , lâu lắm thể bình .

 

Cố Lưu sải bước khỏi tẩm điện, khỏi cửa cung, một mạch khỏi kinh thành, đến một trường huấn luyện bí mật, tìm thấy Thập Ngũ đang bồi dưỡng mới.

 

Y rốt cuộc thể nhịn nữa, tìm hiểu. Y hỏi Thập Ngũ: "A Đào là ai? Liễu Thiêm là ai?"

 

Thập Ngũ theo y nhiều năm như , chuyện khác , tất nhiên .

 

Thập Ngũ khựng , thành thật : "A Đào chính là Liễu Thiêm, đó là tên nàng dùng khi ngoài. Lúc ngài lưu đày đến Lạc Thành thì gặp cô nương A Đào. Khi thuộc hạ hội hợp với ngài, hai sớm quen , cụ thể thuộc hạ cũng rõ. Sau nàng theo ngài kinh, cứu Diệp Phu nhân, kiếm một chức Ngự y bên cạnh Tiên Hoàng, một đường giúp ngài đoạt đích, ngài đăng cơ, nàng liền mất tích."

 

Thập Ngũ bắt đầu dẫn đồ , các đồ vây quanh góc tường thò từng cái đầu, hiếu kỳ quan sát vị Đế vương hiếm khi thấy , cũng là chủ tử mà tương lai họ tận trung.

 

Cứ chen lấn mãi, một đám ngã lăn , cắt ngang lời Thập Ngũ. Thập Ngũ mặt đen tới đá cho mỗi đứa một cước. Một đám trẻ con còn đủ chững chạc, la ầm ĩ "ai da ai da", ôm m.ô.n.g lết , xếp hàng quỳ xuống thỉnh tội.

 

Cố Lưu đương nhiên sẽ so đo với một đám trẻ con. Có câu trả lời , y liền rời tới một nơi khác.

 

Mẫu hậu của y về hoàng cung, vẫn luôn ở trong một tiểu trạch viện thanh tĩnh, cùng với một nữ nhân điên khác.

 

Trước đây y để ý đến nữ nhân điên , mẫu hậu cho tiếp xúc với nàng , Cố Lưu liền để tâm. Bây giờ y , nữ nhân điên , chính là mẫu của A Đào.

 

Mẫu hậu của y vốn là thích khắp nơi, ở trong cung cũng chịu nổi. Sau giam cầm ở trang viên lâu, trở nên thích ngoài, mỗi ngày ở trong tiểu trạch viện luyện chữ ngây , một ngày cứ thế trôi qua.

 

Y hỏi mẫu hậu còn nhớ Liễu Thiêm . Cây bút trong tay bà khựng , một nét rối, liền hỏng cả bức chữ. Bà vò tờ giấy ném , : "Đó là một cô nương thông minh, hai đứa cùng cứu khỏi tay ."

 

Cố Lưu cầm chìa khóa mẫu hậu đưa, mở cửa lớn Tây Viện của tiểu trạch viện, thấy nữ nhân điên mà ai nấy thấy đều tránh xa.

 

Mẫu hậu với y, là đột nhiên phát điên một buổi sáng yên bình.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-gfxn/47.html.]

Sau khi Liễu Thiêm mất tích, đều đồn nàng hẳn là c.h.ế.t ở một nơi tìm thấy. Sau khi tin tức chậm chạp truyền đến tai mẫu nàng, sinh mẫu bao giờ quan tâm đến con gái , đột nhiên phát điên.

 

Nàng chịu tin, thất hồn lạc phách lẩm bẩm: "C.h.ế.t ư? Sao thể? Sao thể? Không thể nào! Không thể nào..."

 

Nàng ngay cả cũng nhận , thần sắc như quỷ ám: "Người như nó, thể c.h.ế.t ? Ta đẩy nó xuống sông, ném nó núi sâu sói, dùng đá đập đầu nó, cho cơm ăn chờ nó c.h.ế.t đói... Hết đến khác nó c.h.ế.t, nó đều lớn lên khỏe mạnh, cái mạng tiện đó của nó, ngoan cường như , thể c.h.ế.t chứ?"

 

Tự tự , lẽ là nhớ tới quá nhiều chuyện cũ, lẽ là sự đau lòng và áy náy đến muộn. Nhớ là mẫu , nàng từng dùng roi trúc đánh, dùng móng tay cào, giật tóc con gái ruột, bao giờ đối xử tử tế với A Đào nhỏ bé , nữ nhân gào tại chỗ.

 

Từ đó về , trong phố phường thêm một nữ nhân điên.

 

Nàng luôn trộm cướp con cái nhà khác, hát những bài đồng d.a.o dịu dàng dỗ dành; thấy con nhà khác mắng đánh, nàng xông đến điên cuồng bảo vệ, c.ắ.n xé c.h.ử.i bới cha đứa trẻ; nàng sẽ vác một hòn đá đưa cho đứa trẻ gặp bên đường, bảo đối phương đập c.h.ế.t , hoặc bên bờ sông bờ hồ, gọi con nít đẩy xuống c.h.ế.t đuối... khiến những gia đình gần đó sợ hãi, căn bản dám dẫn con khỏi nhà, chỉ sợ gặp mụ điên .

 

Phu nhân Diệp sợ nàng gây chuyện, bèn khóa nàng ở Tây Viện.

 

Lúc Cố Lưu đẩy cửa , bên trong cỏ dại mọc um tùm. Nữ nhân điên ôm một túi vải rỗng đung đưa qua , hát đồng dao, hát xong đột nhiên sụp đổ lớn: "Xin , xin , nên ném một đứa bé sinh xuống đất suốt một đêm. Suốt một đêm đó, nó lạnh lẽo bao."

 

Nếu A Đào thấy cảnh , sẽ nghĩ gì.

 

Oái oăm , khi đến gặp mùa xuân, khi xuân sắc đầy vườn.

 

Cố Lưu vi hành, đến Giang Nam đang mưa.

 

Tiểu thiếu gia Lục gia là Lục Cẩm là một công tử bột nổi danh trong thành, nhưng hơn ở chỗ tướng mạo tuấn lãng. Hắn cùng một đám thúc ngựa chạy qua đường lớn, khiến các cô nương trong lầu xanh nhao nhao tựa bên cửa sổ vẫy khăn hô hoán, các nàng dâu nhỏ bên đường cũng lén lút đỏ mặt ngước .

 

Sau đó liền thấy Cố Lưu ngoài đám đông khi đoàn ngựa phi qua, lập tức im lặng. Quá đỗi kinh diễm, ngược dám lên tiếng kinh động.

 

Vị công tử như ngọc một bạch y, cách màn mưa lất phất, cùng tiểu thiếu gia Lục gia đối diện ánh mắt.

 

Loading...