Tái Sinh - 44

Cập nhật lúc: 2025-10-16 02:04:23
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhiều quan binh đại thần tản tìm kiếm như , cuối cùng vẫn là một Cố Lưu tìm thấy . Giống như lâu về , lúc chúng sống trong núi, y thể vượt qua trùng trùng điệp điệp núi non, từng bước một, từ Đông sang Tây, cứ tìm, cứ tìm, cuối cùng cũng tìm về nhà muộn. Trên mặt tay y, cỏ lau bên bờ nước phía Đông cắt những vết thương vụn vặt, góc áo treo đầy hạt thương nhĩ nơi đất hoang phía Tây.

 

Chỉ y bao giờ bỏ cuộc, nên y luôn thể tìm thấy . , thể theo y về.

 

Tuyết lớn bay lượn đầy trời, nếu Cố Lưu ký ức kiếp , y sẽ , trận tuyết , cùng trận tuyết lúc y c.h.ế.t kiếp , là cùng một trận.

 

Những bông tuyết lạnh buốt, dường như từ đầu thời gian bay đến đầu , mang theo cái lạnh thể tránh khỏi, quen thuộc đến lạ.

 

Ta ghé sát bên tai Cố Lưu khẽ gọi y: "Cố Lưu, thả xuống."

 

Cố Lưu cứng đờ , chút kinh hỉ, thậm chí nhất thời nên lời. Gió lạnh sộc lồng ngực, y ho khan một hồi lâu mới mở lời: "A Đào, nàng tỉnh ?"

 

Nói một câu thừa thãi. y chịu thả xuống, sợ giở trò gì khác. y quả nhiên hiểu .

 

Ta đổi kế sách, bất đắc dĩ kéo kéo y phục của y, ghé sát in nhẹ một nụ hôn lên má y. Ngay khoảnh khắc y ngẩn , cây ngân châm tẩm độc trong tay liền đ.â.m da thịt y.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-gfxn/44.html.]

Cố Lưu lảo đảo hai bước, kéo theo ngã xuống đất. Ta lấy một viên t.h.u.ố.c buộc y nuốt xuống, đem cây chủy thủ trong tay áo trả cho y, giọng nghẹn ngào: "Xin y, Cố Lưu, thể cùng đến một trăm tuổi nữa , lừa ."

 

Đây là t.h.u.ố.c khiến mất trí nhớ, thử cho Cố Cẩm, còn ở đó quan sát một đoạn thời gian, cải tiến, phiên bản hiện tại , Cố Lưu sẽ chỉ quên yêu thích nhất.

 

Tự ý tước đoạt ký ức của khác là một việc kiêu ngạo, vốn định như , nhưng giờ đây, e rằng cũng còn cách nào hơn.

 

Cố Lưu thể động đậy, cũng nên lời, chỉ một đôi mắt thể cử động, dám chớp mắt . Trong ánh mắt , quá nhiều tâm tư, dám kỹ.

 

Ta cởi hết những y phục dày xuống đắp lên y, đón lấy tuyết rơi hỗn loạn, trong ánh mắt ôn nhu tuyệt vọng của y, bước một vùng trắng xóa.

 

Đó là ánh mắt cuối cùng Cố Lưu thấy . Có những sự ly biệt lặng lẽ nên lời chú thích ngay khoảnh khắc gặp gỡ.

 

Từ đó về , Liễu Thiêm bặt vô âm tín, tìm khắp nơi thấy.

 

Trên đời còn A Đào nữa.

 

Loading...