Chính cũng suýt quên, thêu thùa chẳng hề thua kém những tú nương trong cung chút nào, đôi tay của , cầm châm cứu, cầm kim thêu, đều là khéo léo thuần thục.
Ta đương nhiên đồng ý, gật đầu, ngay tối đó liền chuẩn chỉ tơ bắt tay việc. Dẫu chỉ là một đôi mắt rồng nhỏ nhoi, nhưng hao phí thời gian. Cố Lưu bèn dời bàn sang một bên xử lý công việc, cứ thế canh giữ .
Ánh nến chập chờn, yên tĩnh ấm áp. đột nhiên tim đau nhói, đau dữ dội, kim thêu đ.â.m đầu ngón tay, bất ngờ ngất .
Đây đầu đau tới ngất gần đây. Chứng tâm bệnh của phát tác càng ngày càng thường xuyên, cũng càng ngày càng đau. Đã mấy đột nhiên hôn mê, mấy ai phát hiện, nhưng thì ngã ngay mắt Cố Lưu.
Lúc tỉnh , mắt Cố Lưu thức đến đỏ hoe, canh giữ bên giường . y nắm chặt lấy tay , vô ích mà ủ, cố gắng ấm bàn tay lạnh băng của .
Thấy tỉnh, Cố Lưu lập tức ôm chặt , giọng nghèn nghẹn: "A Đào, bấy lâu nay, đều nàng nhiều chuyện giấu , nàng , liền hỏi, nàng khác , liền truy cứu, chờ ngày nào đó nàng tự cho . Những chuyện khác nàng giấu cả đời cũng , nhưng nàng bệnh , chuyện , thật sự thể coi như thấy. Những việc nàng , những lời nàng những ngày , đều quá giống như đang dặn dò hậu sự và di ngôn. Điều khiến thể hoảng sợ..."
Chuyện tâm bệnh , đè ép cho phép truyền ngoài, nhưng Cố Lưu phát giác, nên y mới cố ý để thêu mắt rồng, giữ ở trong cung để tiện bề quan sát. Nào ngờ, ngay tối đó đột nhiên ngất .
Vẻ mặt y đầy vẻ bất an, còn ẩn chứa sự đau lòng, khiến khỏi chột . Cố Lưu hiếm khi để lộ cảm xúc, y của hiện tại thật giống chính .
Ta mặt đổi sắc lừa dối y: "Ta quả thực gần đây tái phát tâm bệnh, nhưng cần lo lắng. Chính là y giả nhất, rõ nên trị liệu cho thế nào, chỉ cần từ từ điều dưỡng là ."
Cố Lưu rũ mắt bàn tay đang nắm chặt lấy tay , rõ là y tin tin.
Khoảng thời gian tiếp theo, y đều kề cận rời nửa bước, tự tay chăm sóc từng bữa bữa cơm của .
Ta chút bất đắc dĩ, thêu xong đôi mắt rồng , tham gia hôn sự của Liễu Hy Nghiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-gfxn/42.html.]
Khi tin Cố Cẩm c.h.ế.t truyền , nàng lóc t.h.ả.m thiết, cả đời gả, sẽ chùa xuất gia. Mẫu nàng dứt khoát chủ, để nàng cưới tiểu thị vệ bên cạnh phu lang. Sau khi xong hôn sự thì ném cả hai tới chi thứ ở Giang Nam mà ở, cốt để nàng chịu mưa nhiều thêm chút cho tỉnh táo.
Liễu Hy Nghiên bây giờ trông bình tĩnh hơn nhiều, còn đau lòng c.h.ế.t nữa. Nàng khoác hồng trang rực rỡ, vẻ vui mừng hớn hở, nhưng thấy , sắc mặt đột ngột đổi.
Lúc ai, nàng cuối cùng cũng hỏi thẳng: "Liễu Thiêm, ngươi, rốt cuộc là kẻ vô tâm ?"
Ta ngước mắt nàng.
"Cố Cẩm yêu thích ngươi bao, nhất kiến chung tình. Hắn c.h.ế.t , ngươi y mảy may phản ứng, dù cho là một con chó, hướng về ngươi vẫy đuôi cầu xin lâu như , ngươi cũng nên tiếc thương chốc lát chứ?"
Ta chút gợn sóng: "Trên đời gì cái gọi là nhất kiến chung tình. Hắn cùng những khác nào khác biệt, chẳng qua chỉ là dung mạo của thu hút mà thôi."
Liễu Hy Nghiên càng thêm bất bình: "Có lẽ lúc đầu vẻ của ngươi mê hoặc, nhưng thật sự thích, thích ngươi. Hắn thường lẩm bẩm mặt , rằng thấy ngươi nhiều điểm sáng, thích là con ngươi, chứ khuôn mặt ."
Trên ... nhiều điểm sáng ư?
Ta nhớ tới lâu về , cái sống trong núi mười mấy năm, đột nhiên ném hoàng cung thế khác cung phi, mang phận của khác, ngay cả tên chính thức cũng , bàng hoàng bối rối giữa một đám quý nữ, hiểu lời họ, hợp chút nào, tự nhiên. Rồi đó liền đẩy , chính cha ruột tính kế diệt khẩu.
Lùi thêm chút nữa, là một tiểu ăn mày, dơ bẩn gầy gò, phố sắp c.h.ế.t đói, đều ghét bỏ bịt mũi tránh xa . Còn ở chỗ khác chịu ấm ức liền đá đ.ấ.m để trút giận. Ta va chạm kiệu xe của quý nhân, đờ đẫn chờ đ.á.n.h c.h.ế.t ném bãi tha ma ngoài thành mà sinh giòi bốc mùi.
Mà của hiện tại, lễ nhạc xạ nghệ, cầm kì thư họa, y thuật nữ công, thứ đều tinh thông. Tâm tư kín đáo, sát phạt quả quyết, ung dung đoan trang, cần che giấu dung mạo của nữa, cũng thể tự bảo vệ bản .