Tái Sinh - 28
Cập nhật lúc: 2025-10-16 01:55:36
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta với Hoàng đế, đây chính là tiểu tử đáng thương từng cứu ở Lạc Thành. Đầu đây đòn nặng, ảnh hưởng đến thần trí, nên trông vẻ ngây ngô.
Ta , ngờ thể ở nơi xa xôi như nữa gặp , hình như mất trí nhớ.
Ta tiện tay vặn khô khăn, lau sạch mặt cho , chải mái tóc bù xù. Hoàng đế vô tình liếc qua bên , bát t.h.u.ố.c trong tay "choang" một tiếng rơi xuống đất.
Cố Lưu giả ngây giả dại chút sơ hở. Bị âm thanh trong trẻo chói tai dọa sợ, y theo bản năng co trốn.
Y cũng sinh đặc biệt đẽ. Đôi mắt trong veo vô tội của , toát vẻ kinh hoàng cảnh giác, trông thật đáng thương .
Hoàng đế ngày đó là kéo lê thể bệnh tật, lảo đảo bước qua kéo Cố Lưu dậy.
Một chuyện, chỉ cần đến đó là đủ.
Ta là Hoàng đế tin tưởng nhất, y thuật nhất. Ta Cố Lưu ngây ngô thì y ngây ngô, y mất trí nhớ thì đó là mất trí nhớ. Các ngự y khác dù bắt kết quả khác, cũng dám . Nói , y là tự thừa nhận kém hơn , triệu chứng khác đều bắt , chỉ bắt ?
Ngây ngô, mất trí nhớ, thì việc y xuất hiện ở vùng ngoại ô kinh thành cách xa ngàn dặm, cũng là điều thể tha thứ. Có lẽ là lúc chiến loạn, ý thức rõ ràng, mơ mơ màng màng theo đoàn tị nạn lưu lạc đến đây.
Dù ngây ngô, vẫn lương thiện, thể đưa thức ăn duy nhất cho sắp đói đến ngất xỉu.
Dù mất trí nhớ, vẫn hiền lành hiếu thảo, theo bản năng đỡ nhát kiếm đ.â.m tới phụ .
Điều đối lập rõ rệt với sự lương thiện hiền hiếu, là bộ dạng suy sụp chật vật của y, cùng với câu vô tình của , đòn nặng dẫn đến ảnh hưởng thần trí.
Cố Lưu dù cũng là hoàng tử, dù biếm thành thứ dân lưu đày. Thân là huyết mạch hoàng gia, thể diện nên vẫn , vốn dĩ nên bộ dạng .
Hoàng đế sai điều tra những việc y gặp trong thời gian , Cố Lưu từ khi khỏi kinh thành chịu đủ dày vò, đương nhiên cũng nghĩ đến là do Tôn Quý phi bày mưu.
Khi sủng ái nàng thì thể mặc kệ nàng càn, khi sủng ái thì bắt đầu muộn màng cảm thấy chán ghét sự độc ác của nàng , mặc dù sự độc ác cũng là do sự ngầm cho phép và dung túng của ông mà thành.
Lòng hổ thẹn của Hoàng đế lên đến đỉnh điểm, ông vô thức đến bên cạnh Cố Lưu.
Hoàng nhi của ông thương dẫn đến sốt cao hôn mê, dường như gặp ác mộng, lẩm bẩm mớ.
Y : "Mẫu hậu, phụ hoàng cần chúng nữa ? Có nhi thần sai điều gì ..."
Bước chân Hoàng đế khựng . Tiếp đó, ông phun một ngụm m.á.u tươi nhuộm đỏ sàn nhà.
Điều khiến các đại thần trong triều kịp trở tay, là Hoàng đế triệu Thái tử phế trở về kinh thành, khôi phục hoàng tịch.
Cố Lưu bây giờ là Đại Hoàng tử, phong Yến Vương. Đương nhiên chỉ dựa chút lòng hổ thẹn của Hoàng đế mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-gfxn/28.html.]
Thích khách ám sát Hoàng đế một thời gian là do Cố Lưu sắp xếp. Mẫu y cho y thế lực mà ngọc bài đại diện, những tử sĩ ngày hôm đó chính là một phần trong đó.
Tử sĩ một chút cũng che giấu ký hiệu Diệp gia quần áo và binh khí, trắng trợn với khác rằng bọn họ liên quan đến Diệp Hoàng hậu mất.
đế vương đa nghi, tất nhiên sẽ nghĩ nhiều hơn – gì ai ngu đến mức ám sát để lộ phận, đây nhất định là cố ý gài bẫy đổ tội. Nếu ám sát thành, cũng thể đổ cho khác để rũ bỏ liên quan.
Kẻ hiềm nghi duy nhất, đương nhiên là Tôn Quý phi và phe cánh Liễu Thừa tướng.
Hoàng đế tự gần đây ghẻ lạnh Tôn Quý phi, là do bọn họ sợ ngôi vị Hoàng đế sinh biến, g.i.ế.c ông sớm để phò An Vương lên ngôi?
Hơn nữa ông điều tra những hành động của Tôn Quý phi đối với Cố Lưu, trong lòng sớm nảy sinh hiềm khích.
Vị Hoàng đế quá thông minh, nhưng những thủ đoạn răn đe và chế ước cơ bản vẫn rõ.
Thế là ông vung tay lên trực tiếp phong Vương cho Cố Lưu, dùng điều để răn đe Tôn Quý phi và phe cánh, cũng khiến bọn họ thể độc bá triều chính. Hai bên chế ước lẫn , ngôi vị Hoàng đế mới thể vững vàng.
Kiếp Cố Lưu là tự một đường g.i.ế.c về kinh thành, nỗi gian khổ trong đó chỉ y , vô chạm trán với cái c.h.ế.t, vô vết thương.
Đợi y đến kinh thành, còn thời gian để mưu tính nữa, chỉ thể lấy nhanh thắng nhanh, dùng bạo lực chế ngự bạo lực, thể g.i.ế.c hết thì g.i.ế.c. Cuối cùng y mang tiếng g.i.ế.c phụ , g.i.ế.c , ngôi vị Hoàng đế lên cũng vững chắc, phía đủ thế lực chống đỡ, dẫn đến khi sụp đổ thì như chẻ tre, dễ dàng như .
Bây giờ y cần mạo hiểm nhiều đến thế nữa, cần đầy sẹo, cần để tiếng muôn đời, cũng đủ thời gian để vững vàng vững ở trung tâm vòng xoáy quyền lực.
Trong cung tổ chức yến tiệc nghênh đón Đại Hoàng tử trở về. Ta ở một góc nhỏ nơi cung nữ thái giám qua , nơi tối tăm hẻo lánh ai chú ý, từ xa Cố Lưu giữa ánh đèn rực rỡ.
Hoàng quốc thích và triều thần tụ tập bên cạnh y nịnh hót ca tụng, thực chất là dò xét. Một vị Hoàng tử tôn quý khoác áo tử y, dung nhan như ngọc, đôi tay thon dài xinh , đùa nghịch chén rượu, luôn giữ một nụ nhạt, khiến thể thấu sâu cạn.
như bộ dạng từng hy vọng.
Bình an, thuận lợi, rạng rỡ huy hoàng.
Bốn năm thời gian thoáng chốc trôi qua.
Hoàng đế ưu tư quá độ, giờ đây là tướng dầu hết đèn tắt. Người sáng suốt đều thể thấy ông còn sống bao lâu, các thế lực bắt đầu rục rịch.
Những năm Cố Lưu vững gót chân trong triều. Sau lưng y nhiều võ tướng và thế gia nguồn gốc sâu xa với Diệp gia ủng hộ, thế lực ngang bằng với phe Tôn Quý phi An Vương. Đại thần trong triều bắt đầu âm thầm về phe.
Đương nhiên, những chuyện mặt nổi đều liên quan gì đến . Ta nhận một chức vụ ở Thái y viện, bây giờ là Ngự y, chuyên môn chăm sóc bệnh tình của Hoàng đế.
Trên mặt nổi, và Cố Lưu bất kỳ giao thiệp nào.
Ta theo lệ mỗi ngày bắt mạch cho Hoàng đế xong, định khỏi cung, An Vương Cố Cẩm chặn đường.