Tái Sinh - 21
Cập nhật lúc: 2025-10-16 01:51:59
Lượt xem: 24
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người bên chiến bại đều xung nô lệ, nhốt trong lồng chật hẹp, chờ chọn xuống sân đấu đá như dã thú. Xung quanh, các tướng sĩ lập sòng bạc, ồn ào náo nhiệt. Nơi chiến trường sống cảnh sớm còn tối mất, nguy hiểm trùng trùng, áp lực lớn lao, đây là cách xả stress hiếm hoi của họ.
Thấy Bệ hạ đột nhiên tới, bọn họ vô cùng kích động.
Cố Lưu đài cao quan sát hồi lâu, dường như chẳng hề hứng thú với cảnh đ.á.n.h đ.ấ.m nguyên thủy . Y nửa mở mắt, thong thả với viên võ quan theo : “Chẳng qua là sự lặp của cảnh vật lộn, c.h.é.m g.i.ế.c, thật quá vô vị.”
Giọng y lười nhác: “Chi bằng đổi sang thứ gì đó thú vị hơn.”
Thứ thú vị hơn, chính là những nô lệ thấp kém xí sân, bằng những mỹ nhân phận cao quý, cho giao đấu cùng dã thú. Cảnh tượng chắc chắn sẽ thê mỹ đẫm máu, đáng thương tàn bạo.
Thật hôn ám, vô cùng hoang đường, song những tại trường đấu, kỳ thực trong lòng đều đang chờ mong.
Ánh mắt thong dong của Cố Lưu lướt qua đám nữ quyến hậu cung mang đến, các nàng tự chủ mà hoảng sợ biến sắc. Cuối cùng, ánh mắt y dừng một trong đó, nhẹ nhàng nhấc tay, hiệu cho phía đưa nàng sân.
Nữ nhân hoảng loạn kêu cứu, song vẫn ném giữa sân đầy m.á.u thịt. Đối diện nàng, là một con ch.ó cao lớn vạm vỡ, bỏ đói mấy ngày, ánh mắt hung ác.
Ta nhận , đây chính là phi tử dẫn đầu công khai gây khó dễ, chế giễu cách đây lâu. Cũng chính nàng , từng cố ý thả ch.ó c.ắ.n c.h.ế.t con thỏ yêu quý để mua vui, dù nàng rõ con thỏ đó là vật trân trọng.
Con ch.ó , e là do chính tay nàng nuôi dưỡng từ nhỏ.
Ta vô thức liếc Cố Lưu, y lười biếng ở vị trí cao, trông vẻ chán nản. Y nhận ánh mắt của , bèn ngước .
Chốc lát , y sai bày đầy lò lửa ở ban công nửa kín, bảo ở cạnh u tại chỗ ấm áp nhất, khẽ hỏi một câu: "Lạnh ?"
Ta ngập ngừng lắc đầu, nhưng cũng gì thêm.
Phi tử xuất cao quý phía , con ch.ó lớn điên cuồng vì đói c.ắ.n xé khắp , kêu gào t.h.ả.m thiết, mất hết phong thái, trông vô cùng chật vật.
Cố Lưu sai ném một thanh đao , nữ nhân thấy đao liền nhanh chóng nhặt lấy, chút do dự đ.â.m đầu con ch.ó mà nàng từng gọi là yêu khuyển. Đương nhiên nàng tay chẳng chiêu thức gì, cho đến khi con ch.ó tay còn động đậy, nàng vẫn đỏ mắt đâm, lúc kéo , thần sắc hoảng hốt điên cuồng.
Những phía sôi trào kích động, còn một đám cung phi đài cao im lặng như tờ. Họ đều là những chiều chuộng lớn lên trong khuê phòng sâu kín, nào từng thấy cảnh tượng bao giờ, thậm chí còn dọa đến ngất xỉu.
Giữa sự tĩnh lặng , Cố Lưu đột ngột vỗ tay, ánh mắt mang ý hỏi các nàng: "Sao ? Các vị thấy đủ đặc sắc ư?"
Các nàng nhao nhao lắc đầu, vội vàng gượng tán thưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-gfxn/21.html.]
Cố Lưu hỉ nộ vô thường, lúc nụ mặt tan biến, vẻ mặt lạnh nhạt: "Quả thật, cảnh cũng chẳng tính là đặc sắc tuyệt vời."
Ánh mắt y lướt qua một loạt đại thần, dừng Liễu Thanh Thạch: "Màn kịch trộm cột đổi xà của Thừa tướng đại nhân lúc , ngược thể xem là đặc sắc."
Liễu Thanh Thạch mồ hôi lạnh toát .
Cố Lưu nhàn nhã ung dung vẻ mặt đầy sợ hãi của Thừa tướng một hồi, đó thốt lời kinh , rằng chi bằng cứ để ba cô con gái mà ông đưa cung cùng xuống , xem ai thể sống sót miệng dã thú.
Dã thú, chính là con gấu nâu to gần trưởng thành nhốt trong lồng sắt bên cạnh, do tiểu quốc mới hiến tặng.
Ngay bên cạnh, Liễu Tích Dung lâu gặp dẫn đến. Nàng ở lãnh cung suốt thời gian , chắc chắn chịu ít khổ sở, hình gầy gò, cả trông tiều tụy và trắng bệch.
Liễu Hu Nghiên trợn to mắt, ngờ đem nàng so sánh với đám tiện dân phía , nhưng nàng dám thốt lời, chỉ trừng mắt thẳng Liễu Thanh Thạch, ủy khuất phẫn nộ.
Liễu Thanh Thạch lau mồ hôi lạnh, thử khuyên can đôi ba câu, song dĩ nhiên là vô ích.
Ta bình tĩnh chấp nhận sự sắp xếp , Cố Lưu ắt hẳn dụng ý của y. Ta dậy xuống, một cơn gió lạnh thổi qua khẽ hắt , Cố Lưu liền cau mày.
Y vẻ nghiêm trọng, bảo sợ lạnh, lẽ cảm lạnh , chi bằng cứ để cung nữ cận của thế, xuống sân đấu .
Cung nữ cận sợ vỡ mật, run như cầy sấy áp giải xuống.
Ba đẩy trong sân, Liễu Hy Nghiên nhục nhã c.ắ.n chặt môi, rút cây trâm cứng nhất tóc xuống nắm chặt. Liễu Tích Dung im lặng chằm chằm xuống đất, còn cung nữ thì lóc suốt.
Thần sắc Cố Lưu chút kiên nhẫn: "Quá ồn ào."
Cung nhân dâng cung tên mặt Liễu Thanh Thạch, Cố Lưu ông xử lý cung nữ lóc ồn ào .
Liễu Thanh Thạch run rẩy b.ắ.n c.h.ế.t cung nữ đó. Quân cờ bồi dưỡng bao năm, tốn bao công sức sắp đặt cung, cứ thế dễ dàng chính tay hủy , chắc hẳn trong lòng ông cũng tiếc nuối lắm .
Lúc lồng sắt mở, dã thú ngửi thấy mùi m.á.u tanh liền trở nên cuồng loạn, nó lao đến bên cạnh xác c.h.ế.t ngửi ngửi, nhưng mấy hứng thú, ngẩng đầu chằm chằm hai còn , hiển nhiên sống càng kích thích d.ụ.c vọng săn mồi của nó.
Cố Lưu dường như cảm thấy cảnh tượng rốt cuộc cũng chút thú vị, nổi lên hứng thú, thuận tay đưa cho Liễu Thanh Thạch một mũi tên lông vũ: "Thừa tướng, nếu cho ngươi một cơ hội, hai , ngươi sẽ cứu ai?"
"Hay là g.i.ế.c c.h.ế.t con gấu , cứu cả hai?"
Đôi mắt phượng sâu thẳm của Cố Lưu, trong màu mực đậm đặc, ẩn chứa ý tà ác.