Tái Sinh - 2

Cập nhật lúc: 2025-10-16 01:43:40
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi ngẩng đầu lên nữa, mặt biểu cảm về phía đám ăn mày, bọn chúng sợ hãi im bặt, rụt cổ chẳng dám nhúc nhích.

 

Cho đến khi kéo Cố Lưu rời , bọn chúng cũng dám thốt lên một lời.

 

Ta tiện tay ném một chiếc trâm vàng góc, thừa lúc trận mưa lớn tiếp theo đổ xuống thì kéo Cố Lưu về nhà. Ta sắc t.h.u.ố.c đút cho y uống, lấy khăn vải lau sạch bùn đất mặt y, lộ một khuôn mặt tinh xảo.

 

Cố Lưu thực sự , lộng lẫy lạnh nhạt, như tiên nhân trời. Chỉ đáng tiếc, kiếp , chẳng ai nhặt Cố Lưu từ ngôi miếu rách đó về. Y trong góc đó suốt ba ngày, đói rét giao tranh, sốt cao dứt, trọng thương còn hôn mê.

 

Chẳng ai cứu y. Y giãy giụa bên lằn ranh sinh tử suốt ba ngày, ba ngày dài đằng đẵng, ngay cả lũ chuột bụng đói meo cũng bắt đầu gặm nhấm y.

 

Sau , nhờ ý chí quật cường, y kỳ tích vượt qua . từ đó để bệnh căn, khuôn mặt lộ ngoài gặm đến m.á.u thịt lẫn lộn, khi lành cũng để đầy sẹo lồi lõm, trông thật đáng sợ.

 

Cố Lưu là một bạo quân.

 

Danh xứng với thực, là loại tàn độc, biến thái vô cùng. Dung mạo tàn phá chính là nghịch lân của y.

 

Bề một khi lộ vẻ chán ghét hoặc kinh hãi, y thể rút kiếm c.h.é.m đầu ngay tại chỗ, hoặc là xử bằng cực hình, hứng chí lên còn sai lột da mặt công chúng... Tàn bạo quái gở, hỉ nộ vô thường, trong ngoài triều đình nhân tâm hoảng loạn.

 

Bản tính vốn ác liệt, thêm dung mạo tựa quỷ dữ, Cố Lưu trong miệng bá tánh, lời truyền tai lời, trở thành Diêm La ăn thịt , thể dọa trẻ con nín đêm. Ai ai cũng mong bạo quân gặp thiên khiển.

 

Giờ đây, kiếp , y chẳng cần mạng treo sợi tóc, cũng chẳng cần hủy dung nữa .

 

Ngày thứ hai, Cố Lưu vẫn chìm trong hôn mê tỉnh. Lúc ngoài mua thuốc, thấy hàng xóm láng giềng bàn tán: “Ây, ? Hôm nay Huyện lệnh phái một đám bộ khoái, bắt hết đám ăn mày ngoài thành đại lao đó.”

 

“Sao thế?”

 

“Lão tổ tông nhà họ Vương đ.á.n.h mất chiếc trâm truyền gia, mãi vẫn tìm thấy. Hôm qua một tên ăn mày lén lút mang hiệu cầm đồ cầm cố, chưởng quầy nhận , liền báo quan. Đoán chừng là đám ăn mày trộm, thì mang thẳng về nhà họ Vương để lĩnh thưởng?”

 

“Gan thật lớn, nhà họ Vương thể diện, cả đám bắt hết, chắc chắn chẳng kết cục gì.”

 

Bọn họ xong chuyện phiếm liền chuyển sang chuyện khác, chẳng ai coi một đám ăn mày gì.

 

Ta xách túi t.h.u.ố.c đẩy cửa bước , đối diện với một đôi mắt hoa đào đen láy, sâu hun hút.

 

Cố Lưu , tràn đầy cảnh giác: “Ngươi là ai?”

 

Chiếc rìu vớ đại từ nhà tiều phu cạnh bên y dấu vết dời sang chỗ khác, đặt ngay bên tay, sẵn sàng cầm lấy thứ duy nhất miễn cưỡng coi là vũ khí trong căn nhà .

 

Dù thấy là một cô nương trạc tuổi y, y cũng hề buông lỏng cảnh giác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-gfxn/2.html.]

 

Cố Lưu ngày giống như vầng thái dương trời, chói lòa rạng rỡ. Đối đãi với khác, y ấm áp thiện, chẳng như bây giờ, đều là gai nhọn.

 

Ta đáp lời, mà : “Ta cứu ngươi, ngươi cần đề phòng .”

 

Hàm ý là, nếu hại y, sẽ phí công cứu y gì.

 

Cố Lưu rõ là tin , hỏi: “Vì cứu ?”

 

cứu y ư?

 

“Bởi vì.” suy nghĩ khá lâu, mới tìm một lý do miễn cưỡng: “Rất lâu về , ngươi cho một cái màn thầu.”

 

Một cái màn thầu to thơm, bên trong còn giấu vàng vụn. Ta y, thấy y một khoảnh khắc ngẩn ngơ.

 

Y hỏi là ai. Ta đáp.

 

Chẳng trả lời. Chỉ là chính bản , cũng nên diễn tả thế nào.

 

Ta là A Đào, là một cô thôn nữ nghèo khó, tầm thường trong thôn nhỏ, sống nơi khe núi hẻo lánh nhất, ngay cả thôn xóm gần nhất cũng bộ mất hai canh giờ mới tới.

 

Chẳng ai ngờ , nơi Hoàng thành cách đây ngàn dặm, vị Liễu Thừa tướng mà chỉ thể qua miệng kể của kẻ chuyện phiếm, nhân vật lớn một vạn , là phụ của .

 

Người sinh phụ ruột thịt về huyết thống, Liễu Thanh Thạch. Người trong thôn chỉ , mẫu , là một kẻ điên.

 

Kỳ thực, mẫu   mới điên . Rất lâu về , mẫu là con gái nhà phú thương, từ nhỏ cưng chiều mà lớn, kiêu căng, ngu xuẩn, ác độc, tùy hứng... nhưng quả thực xinh .

 

Liễu Thanh Thạch là con trai của một gia đinh và một hầu trong nhà mẫu . Mẫu thích , vì luôn quá đỗi thông minh, nổi bật sự ngu ngốc của bà, khiến bà luôn phụ mẫu so sánh mà chê bai, thế nên bà thường xuyên ức h.i.ế.p .

 

Liễu Thanh Thạch luôn ôm hận trong lòng. Sau một thi đậu công danh, dẫn phụ mẫu rời , từ từ đến chức Huyện lệnh tại địa phương, tìm cớ tịch thu gia sản nhà phú thương nuôi dưỡng từ nhỏ, từ chủ đến tớ mấy chục đều c.h.é.m đầu hết thảy.

 

Thúc bá trường bối lớn lên g.i.ế.c là g.i.ế.c, ngay cả phu thê phú thương từng dốc lòng dốc sức tài trợ ăn học năm xưa cũng tha. Sự độc ác, tàn nhẫn thể thấy rõ.

 

Không rõ xuất phát từ tâm lý gì, giữ mẫu , lén lút giam cầm, kim ốc tàng kiều, khinh nhờn đùa giỡn. Mẫu chỉ trong một đêm phụ mẫu  đều qua đời, tiểu thư khuê các lâm cảnh khốn cùng, kẻ thù mà luôn căm ghét cưỡng ép, liền bức đến phát điên.

 

Sau khi đạt mục đích, Liễu Thanh Thạch dần cảm thấy vô vị. Lúc đó mẫu phát điên nặng, luôn hại khác và chính . Thêm việc thăng quan tiến chức đến nơi khác, nên khi vứt mẫu ở một thôn nhỏ để tự sinh tự diệt.

 

Đó là căn nhà cũ phụ mẫu từng ở, hai gian nhà tranh, ẩn trong khe núi, lâu ai sinh sống.

 

Loading...