Tái Sinh - 1

Cập nhật lúc: 2025-10-16 01:43:18
Lượt xem: 56

Việc đầu tiên khi sống chính là đến ngôi miếu rách nát ngoài thành nhặt Cố Lưu về.

 

Mưa tạnh, trong góc miếu rách nước đang rỉ xuống tí tách, đất một , áo quần tả tơi, tóc tai xõa tung, dơ dáy đến nỗi còn thấy dung mạo.

 

Khắp y đều là máu, hai mắt nhắm nghiền, rõ ràng là khí nhiều hơn khí .

 

Cách đó xa một đám ăn mày đang vây quanh đống lửa, ồn ào cá cược, đ.á.n.h cuộc xem lúc nào y tắt thở. Trên đất bày mấy cái màn thầu cứng ngắc.

 

Chẳng ai màng đến việc y sống c.h.ế.t , chỉ coi như trò hề để mua vui. Dù cho bộ dạng nửa sống nửa c.h.ế.t của Cố Lưu hôm nay, kỳ thực là do bọn chúng gây .

 

Chỉ một ngày thôi, một nhóm đang ăn xin bên đường, thấy ác bá vũ nhục cô nương nhà lành, bọn chúng phẫn nộ hô hoán Cố Lưu cùng lên can ngăn. Nào ngờ Cố Lưu tiến lên, đám ăn mày phía lập tức tan tác, bỏ mặc y một .

 

Chỉ Cố Lưu bắt , đ.á.n.h cho nửa sống nửa c.h.ế.t. Đám ăn mày chỉ lừa y chịu c.h.ế.t, kiếm trò vui để xem mà thôi.

 

Cố Lưu mẩy m.á.u me bên đường nửa ngày, nha dịch tuần tra chê y bộ mặt phố phường, liền ném y ngoài thành.

 

Hôm đó trời đổ mưa xối xả, trong cơn mê man, Cố Lưu gắng gượng chút tàn cuối cùng, tự từng chút từng chút bò về ngôi miếu rách . Rồi đó sốt cao thêm trọng thương, cứ thế hôn mê bất tỉnh cho đến nay.

 

Y rách nát trong góc ẩm ướt âm u, mấy con chuột đang chờ y c.h.ế.t để gặm nhấm thi thể, đám ăn mày hôi hám tụm một chỗ, lạnh lùng ngoài cuộc.

 

Ai mà ngờ , cách đây lâu y vẫn là thiên chi kiêu tử rực rỡ nhất Đế Kinh, từng là thiếu niên lang xiêm y lộng lẫy, cưỡi ngựa truy phong.

 

Nếu y ngã từ nơi cao xuống, cả đời y sẽ chẳng cần đặt chân đến trấn nhỏ hẻo lánh nghèo nàn .

 

Cố Lưu vốn là Thái tử tôn quý vô cùng trong Hoàng thành.

 

Phụ hoàng của y từng chỉ là một hoàng tử hề nổi bật, nhờ sự giúp đỡ của Diệp Hoàng hậu – khi là con gái của Đại tướng quân, mới thể lên ngai vàng, trở thành vua một nước.

 

Diệp Hoàng hậu khi trẻ vì Hoàng đế mà đích khoác chiến bào trận, cùng lão phụ lập công tích cho . Đao thương vô tình, tổn thương thể, kiếp chỉ một Cố Lưu.

 

Hoàng đế cảm kích ân tình của Hoàng hậu, hậu cung luôn phi tần. Chuyện một thời dân gian truyền tụng thành giai thoại.

 

Cố Lưu từ nhỏ lập Thái tử, là con cháu duy nhất của Hoàng đế, là độc nhất trong cung, dĩ nhiên lớn lên trong sự sủng ái ngàn vạn. Bản y cũng phấn đấu, văn võ song , mặt đều xuất sắc chỗ chê trách, bá tánh và triều thần yêu mến.

 

Ngay cả , ở nơi thôn dã biên trấn hẻo lánh , cũng từng về vị Thái tử điện hạ hảo tì vết tại Hoàng thành.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-gfxn/1.html.]

 

Thiếu niên xiêm y lộng lẫy, cưỡi ngựa truy phong, kiếm báu 'Chiếu Sương' lấp loáng. Tiếng vó ngựa qua, lầu đầy áo đỏ vẫy gọi.

 

Hoa gấm tô điểm, lửa dầu đang nấu.

 

Một nhân vật quần tinh vây quanh.

 

Cho đến vài tháng , Hoàng thượng tra Diệp gia ý đồ mưu phản. Thế gia trăm năm Diệp gia tịch thu tài sản và tiêu diệt ngay đêm đó. Diệp Hoàng hậu sủng ái suốt mười mấy năm đày lãnh cung tự vẫn, nuốt vàng mà c.h.ế.t.

 

Ngôi vị Thái tử của Cố Lưu phế, giáng thứ dân, lưu đày ngàn dặm.

 

Người đời đều than thở Đại tướng quân hồ đồ, mưu phản thành g.i.ế.c, còn họa lây đến con gái và cháu ngoại.

 

, Diệp gia từng ý mưu phản. Đó chẳng qua là cái cớ "qua cầu rút ván" của đế vương. Hoàng đế rốt cuộc là sợ Diệp gia công cao chấn chủ.

 

Huống hồ, chẳng hề yêu Diệp Hoàng hậu. Bao nhiêu năm độc sủng , đều là giả dối.

 

Hắn một thanh mai trúc mã từ thuở niên thiếu, giấu giếm che đậy, nhẫn nhịn hơn mười năm, cho đến khi vững gót chân trong ngoài triều đình, cuối cùng thể kéo Diệp gia xuống, đường đường chính chính rước nữ nhân thực lòng yêu về.

Diệp gia sụp đổ lâu, Hoàng đế liền đưa về một nữ nhân và một đứa trẻ, phong Quý phi và An Vương. Trong kinh thành còn ai nhắc đến Diệp gia từng phong quang một thời, cũng chẳng ai nhắc đến vị Thái tử từng quần tinh vây quanh.

 

Tôn Quý phi ghen ghét Diệp Hoàng hậu mười mấy năm. Nay c.h.ế.t, hận ý đều trút hết lên Cố Lưu. Dưới sự dung túng ngầm của Hoàng đế, nàng ngầm sai quan viên áp giải "chăm sóc" tội dân họ Cố thật chu đáo.

 

Suốt chặng đường gió sương mưa tuyết, chẳng ai Cố Lưu trải qua những gì. Đến khi y tới Lương Thành hẻo lánh , thiếu niên phong hoa lộng lẫy ngày xưa trở thành một bộ dạng khác.

 

Bị đ.á.n.h gãy một chân, rách rưới què quặt, đầu bù mặt bẩn, thường xuyên ép bò rạp như ch.ó để xin ăn, chẳng còn chút tôn nghiêm nào. Kẻ ngốc ai ai cũng ghét bỏ.

 

Trong một đêm từ thái tử tôn quý biến thành tội dân, mẫu , tổ phụ, tộc nhân đều qua đời, trở thành ch.ó c.h.ế.t đuối mà ai cũng thể đạp một cước. Sự khác biệt quá lớn đủ sức đ.á.n.h gục bất kỳ ai.

 

Ai mà ngờ , Cố Lưu sa cơ lỡ vận t.h.ả.m hại như thế , còn thể đông sơn tái khởi, về kinh thành, diệt sạch Tôn gia, bức bách cựu hoàng thoái vị, trở thành Tân Đế của nước Triệu.

 

Chỉ đáng tiếc ...Lại là một bạo quân.

 

Ta bước qua ngưỡng cửa mục nát của ngôi miếu rách, trong tay xách một chiếc rìu nặng trịch. Khoảnh khắc bước , đám ăn mày đồng loạt ngoái . Thấy chỉ là một cô gái đơn độc, bọn chúng hô hố đầy ác ý.

 

Ta chẳng thèm liếc bọn chúng lấy một cái, thẳng đến bên Cố Lưu, dẫm trúng đuôi một con chuột. Ta mặt chút cảm xúc, vung rìu c.h.é.m nát mấy con chuột thành bốn năm mảnh. Thịt vụn vương vãi khắp nơi, cảnh tượng m.á.u tanh khiến buồn nôn.

 

Loading...