Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 220: Ý Tưởng Của Mèo Con

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:39:52
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhóc con thèm thuồng đến mức nước dãi sắp chảy .

Kiều Hòa bất đắc dĩ đỡ trán, cô thật sự hiểu Kiều Cúc hứng thú với đồ ăn của loài đến thế.

Có lẽ đây chính là sức mạnh của “đồ ăn ngon” chăng.

 

mèo con tuyệt đối thể ăn đa các món ngọt của con , vì thi thoảng chỉ cần thấy khác ăn ngon lành, Kiều Cúc cũng nếm thử. mỗi như đều Kiều Hòa kiên quyết từ chối.

Thế là nhóc mèo càng thèm khát những món ăn hơn.

 

Nghe Kiều Cúc xong, Kiều Ẩn bất đắc dĩ :

“Cậu đúng là ngốc hết t.h.u.ố.c chữa , A Cúc . Suốt ngày chỉ nghĩ đến ăn với uống thôi hả? Nếu chịu dùng cái đầu đó để suy nghĩ, chắc là chẳng ngốc như bây giờ.”

 

“Bức tường qua là bằng đá, sôcôla mà ăn . Dù giống kẹo thật nữa thì cũng chẳng ăn nổi .”

Kiều Ẩn chống nạnh, trông cứ như một ông cụ non, còn lấy tay gõ lên đầu Kiều Cúc.

 

Từ khi biến thành nhóc loài , Kiều Ẩn thường xuyên xuống đám mèo con, cảm giác đó thật sự khiến nhóc thích thú.

Hơn nữa, thừa nhận rằng, khi là , chạm bộ lông mềm mại của mấy bé mèo con thật sự tuyệt vời.

 

Vì thế, những lúc Kiều Hòa ôm vuốt, Kiều Ẩn liền thích hóa thành .

Và còn một lý do khác nữa, đó là khi , nhóc thể ăn thức ăn của loài .

thật, thức ăn của loài ngon hơn thức ăn mèo gấp trăm !

 

Cũng bởi , thỉnh thoảng Kiều Ẩn biến thành chỉ để ăn ngon, khiến Kiều Cúc tức giận đến mức chuyện với nhóc nữa.

 

Lúc , Kiều Ẩn hí hửng:

, ăn thì để ăn cho. Nếu thật sự tòa nhà bằng đồ ngọt, sẽ giúp ăn hết sạch!”

 

Kiều Cúc: “……!”

 

[Meo! Quá đáng! Ẩn Ẩn là đồ xa! Hừ, thèm chơi với nữa!]

Mắng xong, mèo con tức giận m.ô.n.g về phía Kiều Ẩn.

 

Kiều Ẩn lộ vẻ mặt đắc thắng.

 

Kiều Cẩn suy nghĩ một lúc, đó khe khẽ :

[Ma ma, chúng con thể đào một cái… lỗ ch.ó ? Có thể chui qua đó để trong.]

 

Kiều Hòa: “……?”

Cái gì cơ? Lỗ chó?

 

Cô dở dở , mấy nhóc mèo con thật sự nghiêm túc ?

Bọn nhỏ nghĩ rằng thể đào đường hầm chui ?

Khoan

 

Ánh mắt của Kiều Hòa bỗng sáng rực lên. Tại nhỉ?

Phải mở rộng tư duy thôi, đừng để những suy nghĩ cũ kỹ trói buộc .

Xem , tư duy của mấy bé mèo con mới đúng là linh hoạt!

Vượt qua từ cao quá nguy hiểm, thì từ đất chẳng sẽ hơn ?

Nếu là ở trong lòng đất, chắc chắn mấy viên đạn thể đuổi theo .

 

Kiều Hòa vỗ tay một cái:

“Được đó, A Cẩn bảo bối, ý tưởng của con thật tuyệt! đừng gọi là ‘lỗ chó’, kỳ lắm, chúng gọi là đường hầm ngầm nhé!”

 

Cô bật sảng khoái, đó kể cuộc trò chuyện cho Bạc Thời Vụ và Lâm Xảo .

 

Lâm Xảo kinh ngạc, bà vẫn mấy bé mèo con thông minh, nhưng ngờ thông minh đến mức nghĩ cả cách !

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-220-y-tuong-cua-meo-con.html.]

Bạc Thời Vụ hạ giọng hỏi:

“Làm chúng đào một đường hầm ngầm? Có dụng cụ gì ? thể giúp.”

 

Kiều Hòa khoát tay, đó bế Kiều Phi đáng yêu lên.

 

Kiều Phi ngơ ngác, cô bế nhóc lên để gì?

C/h/ế/t , chút “riêng tư” của nhóc sắp lộ hết mất! Cậu nhóc vội vàng cong đuôi che hai “viên bi” nhỏ tròn trịa của .

 

Bạc Thời Vụ: “……”

 

Kiều Hòa hì hì:

“Hehe~ Đừng xem thường tụi nhỏ nhé, nhà A Phi là hệ Thổ đấy! Có bé con ở đây, việc đào đường hầm dễ như trở bàn tay!”

 

Bạc Thời Vụ mỉm :

“Nghe cũng lý, nhưng mệt quá ?”

 

Anh hỏi Kiều Phi, nhưng mèo con chẳng thèm đáp, rõ ràng là nhóc chẳng chuyện với tên hai chân .

 

Kiều Hòa nhéo nhẹ tai mèo con, dịu dàng :

“Có , A Phi bảo bối? Chúng chỉ cần tránh tầm b.ắ.n của đạn thôi. Khi đến nơi an , chúng sẽ chui lên.”

 

Kiều Phi kêu “meo~” một tiếng, ngoan ngoãn rúc trong lòng cô, nũng nịu đáp:

[Tất nhiên là ạ, yên tâm . Con lợi hại lắm! Dạo gần đây rảnh rỗi, con vẫn tập luyện dị năng suốt, năng lượng dư dả. Giờ cho con là nên đào hướng nào, con sẽ lập tức dẫn xuống.]

 

Cậu nhóc cọ nhẹ lên mu bàn tay của , dáng vẻ tự tin và đáng yêu vô cùng.

Bạc Thời Vụ khỏi ghen tỵ.

Không còn cách nào khác, mang khí tức khiến động vật sợ hãi, lúc nào cũng phảng phất mùi m.á.u tanh.

, phần lớn động vật nhỏ đều run rẩy sợ hãi mà tránh xa .

 

Đàn mèo con của Kiều Hòa đối xử với dễ chịu nhất .

Trước đây, động vật hoang gặp thì hoặc là tè dầm vì sợ, hoặc là gào lên giận dữ, lao đến c.ắ.n một cái.

 

Lúc , Kiều Phi nhảy khỏi vòng tay của Kiều Hòa, đó theo hướng cô chỉ mà bắt đầu “đào hầm”.

Dị năng hệ Thổ khiến việc đối với nhóc chẳng khó khăn gì, thậm chí còn thành thạo.

Nếu tạo đất từ hư thì mới tốn sức, chứ nếu chỉ cần điều khiển đất sẵn thì thành vấn đề.

 

Chẳng mấy chốc, một đường hầm dài hình thành.

Kiều Hòa thả một chiếc xe đồ chơi điều khiển từ xa bên trong để thử, xem đạn xuyên xuống đất .

Vài giây , chiếc xe trở nguyên vẹn.

 

Kiều Hòa mỉm :

“Ổn , thôi! Xem đạn chỉ b.ắ.n những thứ xuất hiện phía tường cao, còn đất thì phát hiện .”

 

“Chúng an , mau theo !”

Nói xong, cô dẫn theo đàn mèo con , Lâm Xảo theo , Bạc Thời Vụ cuối trông chừng.

 

Cả nhóm men theo đường hầm quanh co, tránh né các chốt súng.

Khi họ chui lên khỏi mặt đất, Kiều Hòa dính đầy đất cát và bụi bặm.

Xung quanh là xác xe cũ, xác động vật, còn cả xác , cảnh tượng chẳng khác gì ở Đế Đô, thậm chí còn thê t.h.ả.m hơn.

Cả thành phố trông tiêu điều, c.h.ế.t chóc vô cùng. Đã nhiều c.h.ế.t đến … rốt cuộc bức tường cao là do ai xây nên?

 

Là dị năng giả ? Là sức mạnh khủng khiếp? Hay là một kiến trúc sư hệ dị năng cực kỳ “trâu bò” chăng?

Kiều Hòa càng nghĩ càng tò mò, cô thật sự tận mắt gặp đó.

 

Sau khi chắc chắn xung quanh an , họ tiếp tục tiến lên.

, một điều kỳ lạ xuất hiện. Cả thành phố… tĩnh lặng đến rợn . Như thể còn lấy một sống, cũng chẳng còn dị năng giả nào cả…

Loading...