Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 209: Cứu Tôi Với, Cứu Tôi Với!
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:46:03
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Hoài “phụt” một tiếng, bật ha hả:
“Ha ha ha ha ha ha ha ha!
Trời ơi ơi… ha ha ha… buồn c.h.ế.t mất thôi…
Không , … a ha ha ha…
Cười đau cả bụng … á á… co rút cả cơ bụng luôn …
Ha ha ha ha ha ha ha…!”
Anh đến mức lăn lộn mặt đất, ôm bụng ngừng, đến nỗi cả đôi mắt cũng cong thành một đường.
Kiều Hòa: “………………”
Lúc , cô lao đến, một tay bịt chặt miệng Kiều Ẩn, mặt đỏ bừng:
“Ẩn Ẩn! Con bậy gì thế hả, con nít lung tung như !”
Kiều Ẩn gạt tay , lè lưỡi trêu Bạc Thời Vụ:
“Bọn con sẽ bảo vệ thật ! Tuyệt đối để ...
Ừm, con nhớ loài câu gì nhỉ, , ‘cải ngon heo ủi’?”
“Hay là… ‘hoa tươi cắm bãi phân trâu’ …”
Cậu bé lẩm bẩm.
Kiều Hòa suýt , vội vàng :
“Xin nha, cái đuôi nhỏ, và Thẩm ngoài !
cần chuyện nghiêm túc với bọn nhỏ một lát.”
Thế là Bạc Thời Vụ và Thẩm Hoài đuổi khỏi phòng.
Hai ngoài cửa, Bạc Thời Vụ mặt biểu cảm, Thẩm Hoài thì đến thở nổi, vỗ đùi chảy cả nước mắt.
Bạc Thời Vụ lạnh lùng liếc sang:
“Cái gì, buồn lắm ?”
Không thì thôi, xong Thẩm Hoài càng dữ dội, như thể điểm trúng huyệt , cả run lên.
Bạc Thời Vụ: “……”
Thẩm Hoài gật đầu liên tục:
“Buồn… buồn … buồn c.h.ế.t mất thôi!
Bảo vệ … ha ha ha… giao… giao phối… a ha ha ha ha…
chịu nổi nữa , Bạc cứu với, cứu … ha ha ha ha!”
Anh đến mức dậy nổi.
Sắt mặt của Bạc Thời Vụ vẫn lạnh tanh, thản nhiên :
“Cứu , để kiếp .”
Nói xong liền xoay bỏ .
Thẩm Hoài: “Phụt!!!!”
Cứu mạng với!
Anh cứ thế nữa, bụng đau c.h.ế.t !
Trong phòng ngủ.
Kiều Hòa nhức cả đầu, hai tay bóp lấy khuôn mặt mềm mềm của Kiều Ẩn, nghiêm túc dạy dỗ:
“Ẩn Ẩn bảo bối, con thể như , mấy từ đó nhé!”
Kiều Ẩn ngơ ngác , đôi mắt to tròn trong veo, đáng yêu đến mức nổ tung.
“Ủa? Sao ạ, , tên Bạc Thời Vụ đó rõ ràng cùng … giao phối mà!”
Kiều Ẩn hồn nhiên đáp.
Kiều Hòa: “…………”
“Không , mà mấy chuyện đó mặt khác, hiểu ?”
Cô đau đầu thật sự, dù gì cô cũng từng nuôi trẻ con, đàn mèo con nhà cô trí lực gần bằng trẻ nhỏ, chẳng trách năng chẳng kiêng dè gì cả.
Kiều Ẩn ư ử:
“ mà, nhưng mà mỗi đến gần , chuyện với , đều tỏa một mùi kỳ lạ đó nha.”
Kiều Phi phụ họa:
[ , bọn con cũng , đó là mùi… phát tình.]
Kiều Hòa: “????”
Cái gì cơ?
[Đó là mùi ngọt ngọt, chắc chắn là dụ dỗ đó!]
Kiều Cúc bực bội .
Kiều Hòa dở dở , thấy lòng ấm áp.
Cô là con , nên dĩ nhiên ngửi cái gọi là “mùi phát tình” đó.
… mùi ngọt ngọt ?
Chẳng lẽ là pheromone, mùi hương đặc trưng của con ?
Hay đó là mùi của riêng Bạc Thời Vụ?
[Thôi mà , chắc còn nhỏ nên hiểu ~
Bọn con mà, đây là bản năng động vật đó!]
Kiều Phi .
Kiều Ẩn gật đầu, nghiêm túc vô cùng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-209-cuu-toi-voi-cuu-toi-voi.html.]
“ đó , nên tuyệt đối đừng đến quá gần Bạc Thời Vụ, dù là một tên hai chân khá nữa.”
Kiều Ly lạnh giọng:
[Cùng lắm chỉ tạm thôi.
Nếu bạn đời của , qua cửa của bọn con !]
Kiều Ẩn gật đầu lia lịa:
“ đúng đúng! Phải qua cửa của bọn con!”
Kiều Hoa nghiêng đầu, đôi tai nhỏ run run:
[Mặc dù mấy con cá khô ngon thật, nhưng mà...
Vẫn qua cửa ải của bọn con! , Cúc Cúc?]
Kiều Cúc gật đầu mạnh:
[ , đúng ! sẽ vì nấu ăn ngon mà thích !]
Kiều Cẩn cũng phụ họa:
[Nếu dám bắt nạt , sẽ vả nát đầu bằng móng vuốt!]
Kiều Hòa buồn cảm động, mấy nhóc con đúng là đáng yêu c.h.ế.t mất, lúc nào cũng chỉ nghĩ cách bảo vệ .
“Được , mấy đứa ngốc, yên tâm . Anh dám gì .
Chỉ cần đồng ý, tuyệt đối dám vượt giới hạn.
Hơn nữa… khụ, từng cứu một mạng.”
Kiều Hòa dịu giọng .
“Đừng ác cảm với nữa, ?”
Kiều Ẩn ư ử:
“Cũng là , nấu ăn giỏi…”
Kiều Ly nhàn nhạt :
[Cá khô ngon mua lòng mèo. Phải xem thái độ thế nào .]
Kiều Hòa bật .
Sao cảm giác mấy đứa nhỏ cứ như mấy ông cha vợ đang khảo nghiệm con rể chứ…
mà… Bạc Thời Vụ thật sự thích cô ?
Cô thật sự tìm lúc nào đó để hỏi cho rõ.
Chỉ là bây giờ lúc.
Cô còn tìm tung tích của Kiều Tư.
Giờ cơ thể cô hồi phục, Kiều Tư cũng luôn cô theo dõi tình hình.
Mỗi rút thẻ tăng thể lực tối ưu, cô đều ưu tiên dùng cho Kiều Tư.
Vì rõ hiện giờ Kiều Tư , cô chỉ thể .
Cô hỏi Kiều Phi và Kiều Hoa về vị trí cụ thể của phòng thí nghiệm ngầm đây.
Hai nhóc con chỉ nhớ đại khái phương hướng, còn địa điểm chính xác thì lũ lụt cuốn trôi mất .
Không còn cách nào khác, manh mối về mùi cũng đứt đoạn.
Kiều Hòa thể ở đây mãi, đến lúc rời .
Dịch hạch lẽ lan rộng .
Nếu để dịch bùng phát , bà bà và mấy nhóc con kháng thể sẽ nguy hiểm.
Lâm Xảo thuộc nhóm yếu, nếu nhiễm bệnh thì hậu quả khôn lường.
Tuy mấy nhóc mèo con tiến hóa, thể lực mạnh hơn, nhưng căn bệnh quá đáng sợ, còn biến chủng nào khác .
Vì , Kiều Hòa quyết định trong vài ngày tới sẽ lên đường tìm Kiều Tư.
Trước khi , cô còn thử xem thể mang cả căn biệt thự theo .
Dù thì đây cũng là nhà của cô, cô khi rời phiêu bạt khắp nơi.
Khi căn biệt thự , cô cảm thấy và bọn nhỏ thực sự một mái nhà.
Sau đó, Lâm Xảo thấy Kiều Ẩn biến thành một đứa bé loài , cũng kinh ngạc đến há hốc miệng.
Vừa ôm bé vui vẻ:
“Trời ơi, đúng là Ẩn Ẩn ! Kỳ diệu thật đấy, ngờ tuổi mà còn thấy một đứa cháu trai đáng yêu như !”
Kiều Hòa: “……”
Xong , cô thật sự thành “ ruột” của cả đàn mèo .
Còn là một sinh hẳn tám đứa.
“Bà bà, cái đuôi nhỏ, định hai hôm nữa sẽ lên đường tìm tung tích của Kiều Tư, nên chúng thôi.”
Kiều Hòa nhỏ.
Lâm Xảo gật đầu:
“Đi thôi, bà cũng .”
Bạc Thời Vụ cũng :
“ cũng , cô , theo đó.”
Thẩm Hoài:
“Yooooo~”
Bạc Thời Vụ liếc một cái, ánh mắt lạnh như dao, cuối cùng thì tên cũng bình thường .
“Khụ khụ, thật là còn chút việc riêng, e rằng thể cùng các .”
Thẩm Hoài khổ .
“Tiểu Kiều Hòa, đừng quên nhé!”