Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 206: Lời Đã Nói Ra Như Nước Đổ Đi
Cập nhật lúc: 2025-11-07 08:33:47
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kiều Viên gã đàn ông mặt mũi dữ tợn , chỉ cần liếc qua thuộc loại liều mạng, lập tức dám hỏi thêm câu nào.
Cô vẫn thức tỉnh dị năng, đành hiểu chuyện mà ngoan ngoãn một chút, dám chọc giận đàn ông trông mạnh …
Chỉ là, tại gã đàn ông cứu bọn họ chứ?
Kiều Viên thật sự nghĩ mãi cũng hiểu điều .
Kiều Nhị Lâm và Kiều Tam Sâm lập tức chắn mặt Kiều Viên.
Kiều Tam Sâm cau mày hỏi:
“Anh cả ? Anh mang ?”
Trong lòng Kiều Viên nghĩ:
Kiều Nhất Mộc nhiễm dịch hạch , vứt cũng , miễn đừng lây sang cô là .
Đương nhiên, cô dám những lời , nếu sẽ chẳng thể giữ nổi hình tượng của mặt hai trai.
lúc , đàn ông trung niên lạnh giọng :
“Hắn nhiễm bệnh . Ai trong các sợ c.h.ế.t thì chăm !”
Ba đều im bặt.
Kiều Nhị Lâm nghiến răng:
“… cả chắc sẽ chứ.”
Kiều Tam Sâm lắc đầu, khẽ :
“ cũng , lẽ…”
“ dịch hạch đáng sợ, lỡ như cả…”
Lông mày Kiều Tam Sâm nhíu chặt.
Hắn tin rằng Kiều Nhất Mộc thể chống bệnh dịch, nhưng cả yếu , nếu bọn họ đến chăm sóc, lỡ lây bệnh thì ?
Đến lúc đó, cả cứu họ cũng lực bất tòng tâm.
Kiều Tam Sâm do dự một hồi, cuối cùng cũng gì thêm về chuyện chăm cả.
Người đàn ông trung niên ba hèn nhát mắt, khinh thường lạnh:
“Xem cái gọi là tình cảm em của các cũng chỉ thôi.”
“Cứ tưởng là ruột thịt sâu nặng cơ đấy.”
Nói đoạn, tay chỉ thẳng về phía Kiều Viên:
“Cô, chăm .”
Toàn Kiều Viên run lên, kinh hoảng gã đàn ông , lắp bắp:
“… …”
Chưa kịp xong, Kiều Tam Sâm và Kiều Nhị Lâm cùng bước lên chắn mặt cô :
“Không ! Em gái sức khỏe yếu lắm, thể chăm bệnh .”
Kiều Tam Sâm đôi mắt đỏ hoe của Kiều Viên, đoán lẽ em gái lo lắng cho cả, cũng thể là vì sợ hãi.
Xót em gái, cắn răng nhỏ:
“Để !”
Kiều Viên vội hét lên:
“Anh ba! Không… ! Lỡ lây thì ?
Chúng thuốc, cũng cả qua nổi … sẽ c.h.ế.t mất!”
“Anh thể !”
Cô lóc, tiếng nức nở khiến đàn ông trung niên bực bội vô cùng.
“Cô ! Nhanh theo !”
Hắn bắt đầu mất kiên nhẫn.
Hắn Kiều Nhất Mộc là dị năng giả hệ trị liệu, quan sát kỹ khi tay cứu .
Sau thiên tai, năng lực trị liệu vô cùng hiếm hoi, là tài nguyên quý giá nhất.
Đến khi hàng loạt thương, thể dựa Kiều Nhất Mộc để đổi lấy đủ loại vật tư.
Còn Kiều Viên và hai , chỉ là mấy gánh nặng mà tạm thời giữ , dùng để con tin ràng buộc Kiều Nhất Mộc.
Vì rõ, Kiều Nhất Mộc quan tâm Kiều Viên nhất.
Kiều Viên chính là con tin nhất.
Bên , ba em vẫn còn đang tranh cãi xem ai sẽ .
Kiều Tam Sâm để , Kiều Nhị Lâm bảo để .
Thấy , Kiều Viên thể tỏ , liền lóc lớn:
“Anh hai, ba! Hai đừng tranh nữa, để em là !
Người cũng bảo em mà!”
Lời dứt, hai đàn ông đều sững sờ.
Không khí lặng ngắt.
Kiều Viên chợt hoảng hốt.
C.h.ế.t ! Câu … rút ?
Đáng tiếc, lời như nước đổ , chẳng thể thu về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-206-loi-da-noi-ra-nhu-nuoc-do-di.html.]
Mồ hôi lạnh túa đầy trán, Kiều Viên hoang mang hai trai, đó gã đàn ông trung niên thô bạo kéo .
“Anh hai, ba!”
Cô kêu lên thất thanh.
Người đàn ông gằn giọng:
“Câm miệng! Không thì tao vặn cổ bây giờ!”
Kiều Viên: “……”
Hu hu hu!
Sau đó, cô ném căn phòng đang giam Kiều Nhất Mộc.
Người đàn ông lạnh giọng :
“Chăm cho cẩn thận. Nếu c.h.ế.t, mày cũng đừng hòng sống.”
Dứt lời, đàn ông bỏ , còn cẩn thận khóa cửa để đề phòng họ bỏ trốn.
Kiều Viên cánh cửa, hai tay bịt chặt mũi miệng, nước mắt lã chã, sắp phát điên lên.
cô thể trốn !
lúc , Kiều Nhất Mộc yếu ớt mở mắt, thấy Kiều Viên trong bóng tối.
“Em… em gái?
Em … đến đây…”
Trong giọng đầy xúc động và lo lắng.
Kiều Nhất Mộc cau mày:
“Mau… mau ngoài , lây cho em.
Dù đỡ hơn nhiều, nhưng trong cơ thể vẫn còn bệnh…”
Kiều Nhất Mộc thật sự ngờ Kiều Viên đến.
Hắn vô cùng cảm động, cuối cùng, vẫn là em gái đến bên .
Kiều Nhất Mộc thầm nghĩ, cả đời nhất định sẽ đối xử thật với em gái, chăm sóc em gái, bảo vệ em gái sống sót.
Dù thế giới trở nên tàn khốc đến …
Đôi mắt Kiều Viên đảo nhanh, chỉ trong vài giây, cô tính toán xong.
Nếu Kiều Nhất Mộc sắp khỏi, nghĩa là dị năng của thể kháng dịch hạch.
Tốt quá !
Không thể để lộ vẻ sợ hãi chán ghét, càng thể tỏ đến gần.
Thế là Kiều Viên rưng rưng nước mắt, lao đến mặt Kiều Nhất Mộc, hốt hoảng :
“Anh cả! Anh chứ?
Anh thế nào … hu hu… may quá, em còn tưởng xảy chuyện…”
“Em cầu xin gã mãi, mới chịu để em chăm sóc cho .”
Cô lóc, trông yếu ớt đáng thương vô cùng.
Tim Kiều Nhất Mộc chấn động mạnh.
Phải , đây là đứa em gái mà yêu thương nhất, lo cho , sợ cho cũng là điều hiển nhiên.
Hắn càng cảm động hơn nữa khi Kiều Viên cầu xin để chăm sóc .
“Viên Viên… em thật hồ đồ…
Anh , chỉ cần thời gian là sẽ .
em thì khác, mau tránh xa một chút…”
“Phải bảo vệ chính .”
Hắn nhẹ nhàng đẩy cô .
Kiều Viên lắc đầu, kiên quyết:
“Không, cả, em ! Em chăm sóc .
Anh là trai của em mà!”
Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y , mắt ngấn lệ.
Viền mắt Kiều Nhất Mộc đỏ hoe, suýt nữa bật .
“Anh … em cứ ở gần đây, nhưng nhớ tránh xa một chút, gì sẽ gọi.”
Kiều Viên ngoan ngoãn đáp:
“Vâng, nghỉ …
Em ở ngay bên cạnh, đừng sợ.”
Khi Kiều Nhất Mộc nhắm mắt , trong lòng vẫn nghĩ, em gái thật , thật quan tâm .
Hắn nhất định sẽ liều mạng để bảo vệ em gái!
Đáng tiếc, Kiều Nhất Mộc hề , trong đầu Kiều Viên đang tính toán từng bước.
Cô dùng chính “khổ nhục kế” để khiến Kiều Nhất Mộc, dù gặp bất cứ chuyện gì, cũng sẽ bảo vệ và ưu tiên cô nhất.
Đó chính là chìa khóa để sống sót của cô .
nếu một ngày Kiều Nhất Mộc thật sự thể gượng dậy nổi nữa…
Người đầu tiên bỏ rơi , sẽ chính là Kiều Viên.