Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 205: Em Vừa Nói Gì Cơ?
Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:30:20
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Huyết Ngọc…”
Kiều Hòa khẽ .
Bạc Thời Vụ gật đầu:
“, đây là đồ của em.”
Lòng Kiều Hòa khẽ run lên:
“Anh… nếu khác thấy thứ , hẳn sẽ giữ cho riêng , hoặc trực tiếp mang .”
“Vậy chẳng giống em , cứ nhất quyết nhảy hố lửa.”
Kiều Hòa buồn cảm động, trong lòng ấm áp, cô Bạc Thời Vụ quan tâm đến .
Bạc Thời Vụ khẽ nhướng mày, đôi mắt sâu thẳm phản chiếu gương mặt xinh của cô:
“Không nhảy hố lửa, là kéo em khỏi đó.”
Tai Kiều Hòa nóng bừng, cô khẽ :
“Anh hết cả …”
Hai đều im lặng một lát.
Rồi cất tiếng cùng một lúc.
Kiều Hòa: “Xin !”
Bạc Thời Vụ: “Kiều Hòa, bức tranh …”
Hai ánh mắt chạm .
Kiều Hòa : “Anh .”
Bạc Thời Vụ cũng : “Em .”
Kiều Hòa bật :
“Vậy nhé!”
Bạc Thời Vụ dịu dàng, ánh mắt chan chứa yêu thương:
“Được, em .”
Kiều Hòa nghiêm túc , hít sâu:
“Bạc Thời Vụ, xin .”
“Xin vì điều gì?”
“ rời mà lời nào, còn ép gánh mấy chuyện như chăm sóc bà và mấy bé mèo…
Hơn nữa còn khiến lo lắng nữa.”
Kiều Hòa ngượng ngùng .
Trong mắt Bạc Thời Vụ thoáng hiện nét dịu dàng:
“Anh thể hiểu là, em tin tưởng ?
Bởi vì tin tưởng, nên mới giao cho những việc quan trọng nhất.”
Tai Kiều Hòa càng đỏ hơn:
“Xem như… là .”
Bạc Thời Vụ khẽ , gương mặt tuấn mỹ khiến nghẹt thở.
Kiều Hòa dám lâu, quá …
“Còn , lúc nãy định gì?”
Cô nhẹ giọng hỏi.
Bạc Thời Vụ lấy từ túi một bức tranh, chính là bức mà Kiều Hòa dùng dị năng vẽ .
“Bức tranh là của em.”
Anh khẽ.
Kiều Hòa gật đầu:
“, cũng thức tỉnh dị năng, chỉ là với .
Dị năng của đặc biệt, loại sức mạnh, hệ tự nhiên, cũng chẳng hỗ trợ.”
“Mà là kiểu giống như Thần Bút Mã Lương, vẽ gì thì thứ đó sẽ xuất hiện thật.
Dù là nhân vật tồn tại trong hiện thực, như thần thoại cổ đại, nhân vật trong truyện, anime, tự sáng tạo.
Chỉ cần nghĩ và vẽ , nó sẽ sống dậy.”
“Dĩ nhiên… cũng bao gồm cả chính .”
Kiều Hòa khổ sở.
“Trước đây lừa , xin .”
Bạc Thời Vụ lắc đầu:
“Đừng xin , em thế.
Dị năng của em thật đặc biệt, thậm chí là mạnh.
Nói cách khác, em thể triệu hồi bất cứ vật gì để bảo vệ , đúng ?”
Kiều Hòa gật đầu:
“ . Có điều, lẽ sợ tạo thể hủy diệt vũ trụ, nên những ‘chiến sĩ’ đó, dù vẽ thì năng lực cũng giảm mạnh.
À… ví dụ như vẽ Ultraman.”
Bạc Thời Vụ nghiêng đầu:
“Ultraman?”
Kiều Hòa tròn mắt:
“Anh quên ? Là Ultraman đó! Là ánh sáng đó!”
Bạc Thời Vụ trầm ngâm suy nghĩ, nhíu mày, vẫn nhớ .
Kiều Hòa vội nhắc nhở:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-205-em-vua-noi-gi-co.html.]
“Bộ đồ bó sát !”
Ánh mắt Bạc Thời Vụ sáng lên:
“À, là thế!”
Kiều Hòa: “…”
“Trời ạ, cái đuôi nhỏ, tuổi thơ ?”
Kiều Hòa bất lực ôm trán.
Bạc Thời Vụ khẽ :
“Em quên việc mất trí nhớ , nhưng xem , đúng là tuổi thơ thật.”
Nghe , lòng Kiều Hòa nghẹn , bỗng thấy thương .
Người đàn ông …
Thật là ai chứ…
Thôi, nghĩ nữa, đến đến đó .
“Còn về gian Huyết Ngọc, tuyệt đối cho khác .”
Bạc Thời Vụ trầm giọng căn dặn.
Không gian là thứ quá quý hiếm, nếu lộ sẽ rước họa lớn.
Kiều Hòa gật đầu:
“Đương nhiên , còn chẳng với và bà…
giờ , và bà sẽ phản bội .”
Bạc Thời Vụ cụp mắt xuống, như đang lập lời thề:
“ sẽ phản bội em, cả đời cũng .”
Đôi mắt Kiều Hòa khẽ run, khuôn mặt nóng rực lên.
“Anh… thế, sẽ tưởng là thí...”
Lời còn dứt, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng hét của Thẩm Hoài:
“ đó nha! Tiểu Kiều Hòa, mau để kiểm tra cơ thể cho em!”
Anh mở cửa xông .
Vào mới nhận , nên đây.
Bầu khí giữa Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ thật quá mập mờ, ngọt đến nghẹt thở.
Thẩm Hoài mà nước mắt, nhét cho một bữa “cơm chó” to tướng.
Thêm đó là ánh mắt băng lạnh như d.a.o của Bạc Thời Vụ, như đ.â.m thủng thành cái rổ .
Thẩm Hoài tiến thoái lưỡng nan, nhưng tới thì cho xong.
Giả vờ như thấy ánh mắt , vội vàng bước qua bắt mạch cho Kiều Hòa.
Kiều Hòa dở dở , bao lâu kiểm tra xong.
“Sao , hồi phục đúng ?”
Thẩm Hoài gật gù:
“, chắc là ngày mai thể ngoài .”
“Khụ, … ngoài nhé…”
Nói , Thẩm Hoài “chuồn” với tốc độ nhanh như chớp.
Bạc Thời Vụ lập tức hỏi:
“Lúc nãy em định gì?”
Kiều Hòa tránh ánh mắt , gượng:
“Không… gì hết!”
Bạc Thời Vụ: “……?”
Rõ ràng là chuyện, nhưng rốt cuộc là Kiều Hòa định gì chứ?
Anh hỏi thêm, nhưng dáng vẻ kiên quyết của cô, cũng đành thôi.
Chỉ cần cô gái nhỏ vui vẻ, khỏe mạnh sống tiếp.
Thế là đủ .
Hôm , Kiều Hòa bình phục.
Vừa khỏi phòng, cô liền ôm chặt mấy bé mèo, Lâm Xảo ôm lấy.
Một trận bệnh nặng.
Khiến cô thật sự rõ ai mới là quan tâm đến .
Nếu còn ở nhà họ Kiều, chắc chắn giờ cô bỏ mặc .
Xét cho cùng, chẳng ai đến gần mắc bệnh truyền nhiễm cả.
Và, quả đúng là như ...
Sau khi Kiều Nhất Mộc một đàn ông lạ cứu, chẳng bao lâu liền sốt cao dứt.
Người đàn ông đó là một dị năng giả trung niên, vẻ mặt luôn lạnh lùng.
Sau khi Kiều Nhất Mộc nhiễm bệnh, thẳng tay nhốt Kiều Nhất Mộc trong phòng.
Sống c.h.ế.t.
Đều tùy thuộc phận của chính Kiều Nhất Mộc.
Kiều Nhị Lâm, Kiều Tam Sâm và Kiều Viên thì giam trong một căn phòng khác.
Khi Kiều Viên hỏi rốt cuộc là ai, đàn ông trung niên lạnh giọng đáp:
“ là cứu các . Nếu , cổ họng của các sớm tên bóp gãy !”