Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 204: Thiên Cơ Bất Khả Lộ
Cập nhật lúc: 2025-11-07 06:56:32
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lòng Kiều Hòa vô cùng khó chịu.
Cô xuống giường xem tình hình của Bạc Thời Vụ, nhưng cơ thể cô bây giờ quá yếu, ngay cả việc dậy thôi cũng là chuyện khó khăn.
Thẩm Hoài vội :
“Tiểu Kiều Hòa, em đừng cố dậy nữa, đừng lo lắng.
Tình trạng của Bạc hơn em nhiều lắm.”
“Hơn nữa, Bạc thể cường tráng, khỏe như trâu! Em cứ yên tâm !”
Vừa , Thẩm Hoài bắt mạch cho Bạc Thời Vụ, đó nhanh chóng phối thuốc.
Kiều Hòa vẫn lo lắng:
“Thật sự chứ? Nhỡ …”
Thẩm Hoài bật :
“Thật sự , em mau xuống nghỉ , chẳng lẽ còn tin lời ?”
Kiều Hòa mỉm , nhẹ nhàng xuống:
“Biết , cảm ơn , Thẩm Hoài.”
Thẩm Hoài hì hì:
“Cảm ơn gì chứ, chúng duyên mà~”
Duyên ?
Kiều Hòa thầm nhẩm từ đó trong lòng.
Quả thật, đôi khi đúng là do mệnh an bài.
Phía bên , Thẩm Hoài bận rộn truyền dịch cho Bạc Thời Vụ.
Bên , cô tiếng máy móc quen thuộc của hệ thống Bỏ Mặc, giọng dường như còn mang chút lo lắng:
【Ký chủ, cuối cùng cô cũng tỉnh .】
【Thật quá, cô …】
Giọng hệ thống nhỏ dần, giống như đang thở phào.
Kiều Hòa nhạt:
“Thống tử, ngờ cũng lo cho , thật là bất ngờ đó, hahaha…”
Hệ thống Bỏ Mặc lập tức trở giọng lạnh lùng vô cảm thường ngày:
【Ồ, lo cho cô . Chỉ là nếu cô c.h.ế.t, tìm ký chủ khác.
Cô đấy, thời nay tìm phù hợp khó lắm.】
Kiều Hòa dở dở :
“Vậy lúc tìm thấy bằng cách nào?”
Hệ thống vẻ thần bí:
【Cái gọi là ‘thiên cơ bất khả lộ’.】
Kiều Hòa: “…”
Không bao lâu , Thẩm Hoài xử lý xong Bạc Thời Vụ, mỉm với cô:
“Tiểu Kiều Hòa, thật nhé, em trông quen mắt, cứ cảm giác rằng gặp em ở .”
Kiều Hòa chớp mắt:
“ cũng thấy … chẳng lẽ đây chính là duyên?”
Thẩm Hoài xoa cằm, trầm ngâm:
“Ừm, lẽ ! Được , em nên nghỉ thêm .
Cứ để trông Bạc, em hãy ngủ một giấc cho khỏe nhé.”
Anh dịu giọng .
lúc , dù mệt mỏi đến mấy, Kiều Hòa vẫn tài nào ngủ , Bạc Thời Vụ vẫn còn đang hôn mê.
lúc đó, trong màn hình giám sát truyền giọng Lâm Xảo:
“A Hòa! Con ? Tốt quá… cuối cùng con cũng !”
Giọng bà run run, nước mắt tuôn rơi khiến Kiều Hòa xúc động vô cùng.
Cô ho khẽ, dịu giọng đáp:
“Khiến bà lo lắng , bà bà…”
Lâm Xảo lau nước mắt run giọng :
“Không là … quá .”
“ mà, Tiểu Bạc truyền dịch ? Chẳng lẽ là…?”
Bà tròn xoe mắt, cứng đờ.
Kiều Hòa khẽ đáp:
“Anh con lây bệnh…”
Lâm Xảo hoảng hốt:
“Sao như thế …”
Thẩm Hoài mỉm , trấn an:
“Ôi chao, bà đừng lo lắng, đảm bảo Bạc .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-204-thien-co-bat-kha-lo.html.]
Sau đó bỗng xoa bụng, hì hì:
“ , sắp đói c.h.ế.t , sáng nay ăn gì đây?”
Lâm Xảo dở dở , tâm trạng nhẹ nhõm hơn hẳn:
“A Hòa, các con ăn gì?”
Thẩm Hoài :
“Haiz, Kiều Hòa mới tỉnh, chỉ thể ăn cháo thôi.”
“Bà ơi, trong nhà còn thức ăn ?
Nếu hết thì để ngoài tìm hoặc săn cũng .
Đừng thấy gầy gò, săn giỏi lắm đó nha!”
Thẩm Hoài giơ nắm tay, tinh thần đầy phấn khởi.
Lâm Xảo bất lực:
“Nhà vẫn còn thức ăn. Để chuẩn cho.”
Thẩm Hoài nuốt nước miếng:
“Thật … cái gì cũng , chỉ cần ăn là .”
“À đúng , trừ cơm ch.ó nha!”
Anh bực bội thêm.
Kiều Hòa đầy dấu chấm hỏi, nhà cô gì cơm ch.ó chứ, chỉ ít đồ ăn cho mèo thôi mà?
Lâm Xảo bật , lau nước mắt :
“Được , , để .”
Thẩm Hoài tươi, để lộ hàm răng trắng như hạt kê:
“Tốt quá, kén ăn ~”
Sau khi bà rời , màn hình giám sát xuất hiện mấy khuôn mặt mèo nhỏ xíu, đáng yêu vô cùng.
Bọn nhỏ chen chúc , xem tình hình hiện giờ .
vì chen quá nên thành xếp thành một “chồng mèo”, Kiều Hòa mà tim như tan chảy.
Đáng yêu quá, bảo bối của …
Nghe bọn nhỏ rằng chúng lo lắng cho , Kiều Hòa khẽ dùng tiếng mèo đáp :
“Mẹ , thật đó… xin vì khiến các con lo lắng.”
[Meo meo~ Mẹ ơi, gặp chuyện thế , tuyệt đối bỏ một nữa!]
Kiều Ly trầm giọng, đôi mắt mèo long lanh ánh lo âu.
Đây là đầu tiên Kiều Hòa thấy trong mắt nó biểu cảm giống như .
Phải , gần đây những biểu cảm của đàn mèo con ngày càng giống con .
Dù Kiều Bộ nhớ ký ức , nhưng nó rõ Kiều Hòa là chủ nhân, là duy nhất của nó.
Lúc thấy cô hôn mê bất tỉnh, thậm chí suýt c.h.ế.t, nó lo lắng đến phát điên, nhưng chẳng gì.
Kiều Cúc, Kiều Cẩn và Kiều Hoa cũng đều nức nở, khiến Kiều Hòa đau lòng khôn xiết.
Cô mèo con buồn phiền lo lắng.
trong tình cảnh , cô thật sự còn lựa chọn nào khác.
Bảy bé mèo đồng loạt dặn dò cô:
[Sau những chuyện như nữa.
Dù chúng con sống sót, cũng sẽ vui .]
Tim Kiều Hòa thắt , cô nghiêm túc gật đầu:
“Mẹ . Mẹ hứa, sẽ chuyện ngu ngốc như thế nữa.”
Nghe , mấy bé mèo mới yên tâm hơn, chúng căn dặn cô nghỉ ngơi cho để mau khỏe , như mới gặp chúng.
Sau đó, nhờ Thẩm Hoài chăm sóc, sức khỏe của Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ dần dần hồi phục.
Đặc biệt là Bạc Thời Vụ, ban đầu Kiều Hòa còn lo lắng cho , ngờ chỉ hai ngày, bình phục, thậm chí trong cơ thể còn sinh kháng thể mới.
Kiều Hòa: “……”
Cái thể chất quái vật gì thế ???
Đáng sợ thật!
Trong khi cô hai, ba ngày vẫn hồi phục , chẳng dám rời khỏi giường.
Những ngày dưỡng bệnh, Kiều Hòa chỉ dài.
Theo lời của hệ thống Bỏ Mặc, chỉ yên mới thể nhận thêm vật tư nhiệm vụ.
Kết quả là, Kiều Hoà thẳng ba ngày, nhận nhiều vật dụng bảo hộ cùng mấy món ăn ngon giống y hệt Bạc Thời Vụ từng .
Tất cả, cô đều cho gian của Kiều Ẩn để cất giữ.
Về phần Thẩm Hoài, chịu nổi việc ở yên quá lâu.
Sau khi cả hai khá hơn, liền ngoài tìm kiếm vật tư và tin tức.
Nhờ , Bạc Thời Vụ mới cơ hội mang bữa trưa phòng Kiều Hòa, là một bát canh gà nóng hổi.
Sau đó, lấy Huyết Ngọc , đặt mặt cô…