Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 194: Đây Chính Là Kết Cục Của Mày, Kiều Hòa

Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:37:05
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Viên lạnh lùng khẩy:

“Trừng phạt cô thế nào ư? Em để cô sống bằng c.h.ế.t!

Anh , chính cô hại c.h.ế.t cha của chúng !”

 

Kiều Viên lóc nức nở, qua sẽ tưởng cô cực kỳ đau lòng và tự trách.

 

Kiều Nhất Mộc dịu giọng an ủi:

“Em gái, đó của em… Khi , trong tình cảnh đó, chỉ thể như .

Chỉ cần em còn sống là … Cha sẽ trách em , họ cũng hy vọng em thể hạnh phúc mà sống tiếp, hiểu ?”

 

Kiều Viên nhào lòng Kiều Nhất Mộc, giả vờ , nức nở châm dầu lửa:

“Em … tất cả đều là do Kiều Hòa… đều là do con tiện nhân đó! Giờ thì , đúng là ông trời mắt!”

 

“Để Kiều Hòa rơi tay chúng , định xử lý thế nào?”

Nụ của Kiều Viên ngoác lên đến tận mang tai, nhưng vì cô đang vùi đầu trong n.g.ự.c Kiều Nhất Mộc, nên thấy gương mặt đầy hiểm độc .

 

Khóe môi Kiều Nhất Mộc nhếch lên, nham hiểm:

“Anh tự cách, để cô sống cũng , c.h.ế.t cũng xong.”

 

Kiều Viên cau mày:

ơi, chúng thể đến gần cô

Trên bệnh, lỡ truyền sang chúng thì ?

Anh, nãy cô còn cắn , chứ?”

 

Trong lòng Kiều Nhất Mộc thoáng hoảng loạn, thật cũng chắc lây virus .

Hắn sợ em gái sẽ chán ghét , theo bản năng mà dối:

“Anh .”

 

Kiều Viên thở phào nhẹ nhõm.

Anh trai , nếu lây nhiễm…

Đến lúc đó, cô sẽ nghĩ cách đá , hoặc g.i.ế.c ngay.

thì đây cũng là bệnh truyền nhiễm, bệnh bình thường.

 

Nghe thế, Kiều Viên cũng nghi ngờ gì, bởi trong tiềm thức, cô tin rằng trai sẽ lừa dối , hơn nữa, còn dị năng, chắc chắn sẽ .

 

“Vậy chúng nên trừng phạt Kiều Hòa thế nào?”

Kiều Viên nhỏ giọng hỏi.

 

Kiều Nhất Mộc lấy một cái bật lửa, khóe môi nhếch lên:

“Chuyện đó thì đơn giản thôi, chặn kín tất cả cửa sổ, cửa , phóng hỏa!”

 

“Bị lửa thiêu sống… nỗi đau đó ai cũng chịu nổi.

Xem như chúng cha báo thù, cũng xem như xả giận cho em.”

Ánh mắt cặp kính lóe lên tia tàn độc.

 

Kiều Viên gật đầu, cảm động :

“Cảm ơn cả… thật sự quá với em.”

 

vẫn cảm thấy thiêu c.h.ế.t Kiều Hòa là quá rẻ cho ả.

Nếu Kiều Hòa nhiễm dịch hạch thì mấy!

Như , cô thể tha hồ hành hạ ả đến c.h.ế.t.

 

Chỉ tiếc là… tiện nhân !

là quá rẻ cho ả !

 

Ngay đó, cả hai bắt đầu chặn kín cửa sổ, cửa .

 

Toàn Kiều Hòa vô cùng khó chịu, cô còn sức lực để di chuyển.

Nhìn hai kẻ bận rộn, cô thể rời , chỉ thể dùng ánh mắt băng lạnh chằm chằm chúng, khiến sống lưng bọn chúng run rẩy, sợ hãi trong suy nghĩ rằng cô thể xông lên g.i.ế.c c.h.ế.t bọn chúng bất cứ lúc nào.

Nỗi sợ một phần là do đó chúng cô hành hạ đến mức ám ảnh tâm lý.

 

Chẳng mấy chốc, cửa sổ, cửa và các khe hở khác đều chặn kín.

 

Kiều Viên khẩy, ánh mắt đầy căm hận:

“Kiều Hòa, mày c.h.ế.t ở đây ! Ai bảo mày bắt nạt tao, hại các tao, còn hại c.h.ế.t cha tao!

Tiện nhân! Đi c.h.ế.t !”

 

Ngay đó, Kiều Viên châm lửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-194-day-chinh-la-ket-cuc-cua-may-kieu-hoa.html.]

Trong nhà chất đầy đồ đạc, hầu hết các vật đều dễ cháy, ngọn lửa nhanh chóng bùng lên.

 

Khói đặc thoát , chẳng mấy chốc khiến Kiều Hòa khó thở.

Cô ho sặc sụa, phổi như nổ tung, ... phun một ngụm m.á.u đỏ sẫm.

 

Thấy , Kiều Viên và Kiều Nhất Mộc đến đau cả bụng:

“Hahahaha! Kiều Hòa, mày đáng đời lắm ?

Đây chính là kết cục của mày, dám chọc bọn tao!”

 

Gương mặt non nớt của Kiều Viên vặn vẹo, méo mó như quái vật.

 

Kiều Hòa thở dốc, trong lòng bình thản.

hạng như Kiều Viên sẽ chẳng sống lâu, dù bây giờ may mắn thoát c.h.ế.t, cũng sẽ c.h.ế.t trong tay dị năng giả mạnh hơn, hoặc là c.h.ế.t trong những thiên tai càng khủng khiếp hơn.

 

Điều duy nhất cô lo lắng bây giờ là mấy bé mèo con ở nhà.

Và cả Kiều Tư vẫn tìm thấy…

 

Bảy bé mèo còn thức tỉnh dị năng, tiến hóa biến dị.

Đó là điều cô yên tâm nhất.

 

Người duy nhất cô thể trông cậy, chỉ Bạc Thời Vụ…

Không hiểu , trong cơn mê man, cô dường như thấy bóng dáng .

Dáng cao lớn của xuất hiện ngoài cửa sổ, bên cạnh còn bảo bối Kiều Ly.

 

Mà Kiều Nhất Mộc và Kiều Viên, đều một đ.ấ.m hạ gục.

 

Kiều Hòa nghĩ:

Chắc đây là ảo giác khi sắp c.h.ế.t thôi?

 

Cô bất lực khẽ, vốn tưởng thể bình thản chấp nhận cái c.h.ế.t, mà giờ phút , sinh ảo giác.

Thật kỳ lạ… hóa , cô vẫn sống, chỉ là chẳng vận may để sống tiếp mà thôi.

Cô từ từ nhắm mắt, cảm nhận sinh mệnh đang dần trôi , từng chút… từng chút mất sức lực và thở.

 

Không thở nổi nữa .

Thì , thiêu c.h.ế.t… lửa đốt c.h.ế.t , là khói dày đặc ngạt thở mà c.h.ế.t.

Kiều Hòa cũng ngờ sẽ c.h.ế.t theo cách .

 

Ngay khi ý thức sắp biến mất, cô bỗng thấy tiếng ai đó đang gọi .

Giọng đàn ông trầm khàn, tràn đầy lo lắng, tiếng bước chân hối hả vang lên bên cạnh.

 

Ngay đó, cơ thể cô nhấc bổng lên.

Xung quanh dường như rung chuyển, khí tràn lồng ngực.

Ánh sáng dần sáng hơn. Mí mắt cô run run, mở , nhưng thất bại.

 

khí, nhưng vẫn thở nổi.

Đây là ảo giác ? Do hít quá nhiều khí CO nên sinh ảo giác ư?

 

[Ma ma! Ma ma mau tỉnh ! Đừng bỏ rơi bọn con, con xin đấy…]

 

Hả? Là tiếng của Kiều Ly ?

Đầu óc của Kiều Hòa trống rỗng, còn thấy giọng bảo bối Kiều Ly?

Hay là… do cô quá nhớ đám mèo con ?

 

Cô còn đang bối rối, bất chợt cảm nhận thứ mềm mại bên môi, cùng với luồng khí cứu mạng tràn khoang miệng.

 

Đây là… hô hấp nhân tạo ?

Tim Kiều Hòa chấn động, một luồng khí lớn tràn phổi!

Cô liền thở dốc dữ dội, cuối cùng cũng hít thở .

 

Đầu óc vẫn mơ hồ, ý thức hỗn loạn, cô cố gắng mở mắt.

Trước mặt là gương mặt quen thuộc, tuấn mỹ đến nghịch thiên…

Là “cái đuôi nhỏ” .

 

? Tại ?

Đôi mắt đen láy của Kiều Hòa run mạnh, cuối cùng cô nhận rõ ràng...

Không là ảo giác khi c.h.ế.t.

 

Người hô hấp nhân tạo cứu cô ai khác…

Chính là Bạc Thời Vụ!

Loading...