Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 193: Không Có Huyết Ngọc, Chỉ Có Cái Mạng Này
Cập nhật lúc: 2025-10-14 09:08:25
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
, Kiều Hòa dùng kế khích tướng.
Mặc dù chiêu đối với lão hồ ly Kiều Nhất Mộc mấy tác dụng, nhưng hợp với kẻ đầu óc nóng nảy như Kiều Nhị Lâm, chỉ tiếc là mặt ở đây.
Nếu thì chắc chắn chọc giận đến mức lao lên g.i.ế.c cô .
Mục đích của Kiều Hòa rõ ràng, cô thừa lúc bọn họ cô thương, truyền dịch bệnh sang cho họ.
Để cho chúng nó kêu la như ch.ó điên!
Kiều Viên tức giận, nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, cô thật sự xông lên dạy dỗ Kiều Hòa một trận.
Để cho Kiều Hòa cũng nếm thử đau khổ mà đây cô từng chịu.
Nếu nhờ Kiều Nhất Mộc dùng dị năng trị hết thương tích, thì giờ , mặt cô đầy sẹo .
Quá xí!
Với Kiều Viên mà , đó chính là đòn chí mạng.
Cho nên, hận ý của Kiều Viên đối với Kiều Hòa ngập tràn như nước lũ vỡ bờ, hận đến mức chỉ lao đến mà đ.á.n.h cô một trận.
Kiều Nhất Mộc dường như đầu mối.
Có lẽ vì là dị năng giả hệ trị liệu, là bác sĩ.
Hắn nhận cách của Kiều Hòa quá khác thường, hoặc là cô đang giả vờ, đợi họ đến gần sẽ tập kích.
Hoặc là cô mắc bệnh truyền nhiễm, đang đợi họ đến gần để lây cho họ.
Dù là khả năng nào thì đối với và Kiều Viên, tất cả khả năng đều dẫn đến diệt vong.
Kiều Nhất Mộc nghĩ đến điều , nhưng Kiều Viên thì .
Cô tức tối :
“Anh, tại cho em qua đó?
Em thật sự hận Kiều Hòa! Con tiện nhân đáng c.h.ế.t!”
Kiều Nhất Mộc kéo tay em gái, trầm giọng :
“Ngốc , em đó là cái bẫy?
Kiều Hòa quá gian xảo, chúng thể dễ dàng tin lời cô .”
Kiều Viên ngẫm một chút, lý trí dần trở , còn nóng nảy xông lên nữa.
Kiều Hòa thấy liền cảm thấy mất hứng.
Cô vẫn đó, sắc mặt vô cùng khó coi, qua là bệnh nặng, khả năng cao là đến giai đoạn cuối.
Kiều Nhất Mộc lạnh giọng:
“Kiều Hòa, cô mắc bệnh gì? Chúng một cuộc giao dịch .”
Kiều Hòa nhắm mắt dưỡng thần, chẳng buồn để ý.
Cô tin Kiều Nhất Mộc thật sự sẽ cứu .
Biết chỉ chữa nửa chừng bỏ mặc, hoặc nhân lúc cô lơ là mà một d.a.o đ.â.m c.h.ế.t cô.
Khi đó, dù chạy cũng kịp.
Thấy cô im lặng, Kiều Nhất Mộc cũng bối rối, tiếp tục:
“ cần cô mắc bệnh gì, nhưng chỉ cần cô chịu đưa Huyết Ngọc cho chúng , hứa sẽ chữa khỏi bệnh cho cô.
Thế nào? Giao dịch lợi, cô nên suy nghĩ cho kỹ.”
Lúc , Kiều Viên mới dần tỉnh táo, lập tức ôm cánh tay trai, nũng :
“ đó chị ơi, lời đề nghị quá mà ~
Chị gái của em, chị hãy đồng ý mà.”
Kiều Hòa liếc họ một cái, lạnh lùng dùng ánh mắt từ chối.
Kiều Nhất Mộc tức giận gào lên:
“Kiều Hòa! Cô đừng rượu mời uống thích uống rượu phạt!”
Kiều Hòa bật :
“Khéo thật, cũng đang uống rượu phạt đây.”
Lời suýt nữa Kiều Nhất Mộc tức đến phát điên.
Hắn chỉ tay mặt cô mà mắng:
“Tiện nhân! Đồ tiện nhân!!!”
Kiều Hòa nhướng mày, nhàn nhạt :
“Tóm , Huyết Ngọc thì , chỉ cái mạng , tùy.
Không chuyện gì thì cút ngay , đừng phiền ngủ.”
Cô thật sự đến lúc c.h.ế.t mà còn thấy đám nhà họ Kiều , thật quá ghê tởm.
Thà rằng mắt là núi sông, bầu trời, cây cối động vật.
Chứ hai kẻ khoác da .
Kiều Nhất Mộc và Kiều Viên tức đến mức sắp nổ tung.
Kiều Viên ghé sát cả, nhỏ giọng hỏi:
“Anh, bây giờ?”
Kiều Nhất Mộc hừ lạnh:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-193-khong-co-huyet-ngoc-chi-co-cai-mang-nay.html.]
“Đợi , xem cô còn cầm cự bao lâu.”
Hắn xác định rõ tình trạng của Kiều Hòa, nên định trực tiếp tay.
Sau lũ lụt tất sinh đại dịch, mà Kiều Hòa đúng lúc phát bệnh, khó mà khiến nghi ngờ.
Thế là bọn họ cứ giằng co ở đó.
Kiều Hòa thấy phiền, khó nhọc chống dậy, bất ngờ lao thẳng về phía Kiều Viên.
Cô giơ tay như ác quỷ, gắt gao túm chặt lấy cánh tay Kiều Viên.
Ngay đó, cô há miệng định c.ắ.n xuống.
ngay giây tiếp theo, cô Kiều Nhất Mộc ngăn .
Lúc , thể Kiều Hòa cực kỳ suy yếu, sức lực biến mất.
Trong nháy mắt, Kiều Nhất Mộc khống chế cô, ép xuống đất, nhúc nhích nổi.
Hắn lạnh lùng :
“Không ngờ một ngày cô cũng rơi tay …
cho cô , Kiều Hòa…”
Lời còn dứt, chỉ thấy Kiều Hòa như một con xác sống, bất ngờ há miệng c.ắ.n mạnh bắp chân .
“Phập!”
Lớp vải mỏng từ cái quần âu Kiều Nhất Mộc lập tức c.ắ.n rách.
Răng nanh sắc nhọn xuyên qua da thịt, cô hung hăng c.ắ.n một cái, vi khuẩn trực tiếp xâm nhập cơ thể .
Giờ chỉ còn thiếu Kiều Viên…
Kiều Hòa lao sang c.ắ.n tiếp, nhưng mắt bỗng tối sầm.
Cô ngất !
Kiều Nhất Mộc hoảng hốt kêu lên, vội đá cô , đó luống cuống kiểm tra vết thương chân.
Không thì thôi, sợ hãi.
Bệnh mà Kiều Hòa mang … là dịch hạch!
Đây là kết luận dựa dị năng để chẩn đoán, hầu như thể sai.
Đáng sợ hơn là, vết c.ắ.n xé rách toạc bắp chân , thấy cả xương trắng bên trong.
“Anh!!”
Kiều Viên hét lên.
Cô theo phản xạ giúp trai xử lý vết thương, nhưng ngăn .
“Không cần, chút chuyện nhỏ thôi, sẽ nhanh khỏi.
Chỉ là… Kiều Hòa nhiễm… dịch hạch.”
Nghe hai chữ , cả Kiều Viên cứng đờ, gần như tin nổi tai :
“Cái gì? Anh cả, lời là thật ? cô c.ắ.n , lỡ như… lỡ như…”
Nửa câu phía , cô dám hết.
Kiều Nhất Mộc lạnh giọng:
“Anh là dị năng giả, thể tự chữa lành vết thương.”
“Được , đừng lo lắng, bây giờ…”
Hắn vận dụng dị năng trị thương.
ngay giây , c.h.ế.t lặng.
Vô dụng.
Vết c.ắ.n da biến mất, nhưng virus trong cơ thể tiêu diệt.
Sắc mặt lập tức trở nên cực kỳ khó coi, bước lùi về , lạnh giọng quát:
“Ngàn vạn đừng đến gần con tiện nhân Kiều Hòa!
Còn nữa! Một khi cô đến gần, lập tức tránh , rõ ?”
Hắn với vẻ cực kỳ căng thẳng, đó kéo Kiều Viên ngoài.
Kiều Viên ngu ngốc, cô hiểu dịch hạch đáng sợ đến mức nào, tỉ lệ tử vong cực cao, thời gian phát bệnh cực nhanh.
Nếu ít thì thể chỉ một ngày là c.h.ế.t, nhiều thì hai ba ngày.
Hai ngoài cửa, chỉ để khe hở quan sát Kiều Hòa.
Kiều Nhất Mộc trầm giọng:
“Chẳng trách cô cứ đến gần chúng , thì là mưu đồ như thế…”
Kiều Viên nghiến răng tức giận :
“ ! Con tiện nhân thật đáng c.h.ế.t, dám đối xử với chúng như !”
Kiều Nhất Mộc nở nụ âm hiểm:
“Đừng lo, chẳng em dạy dỗ Kiều Hòa thật ?”