Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 191: Di Thư Của Kiều Hòa
Cập nhật lúc: 2025-10-14 07:51:51
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
[ đúng, siêu siêu ghét luôn !]
Kiều Cận tức giận đến mức suýt nhảy dựng lên.
Bạc Thời Vụ đám mèo con đang “meo meo” kêu loạn, giống như đang trao đổi với .
Trong mắt , cảnh tượng chút đáng yêu.
…
Ánh mắt Bạc Thời Vụ một nữa dừng ở hướng Kiều Hòa rời , trong lòng luôn cảm thấy gì đó kỳ lạ, vô cùng đúng.
Rốt cuộc là đúng ở ?
Anh hoang mang, nhưng thể rõ cảm giác là gì.
Bởi vì Kiều Hòa chính là Kiều Hòa, ngay cả mùi hương cũng giống, chẳng gì đổi.
Nếu mùi đổi, mấy bé mèo con chắc chắn sẽ phát hiện .
Thế nên Bạc Thời Vụ chỉ thể giấu sự nghi hoặc trong lòng, dẫn bảy bé mèo con trở về phòng.
Đêm hôm đó, một giấc ngủ mộng mị.
Thực Bạc Thời Vụ gần như chẳng ngủ, vẫn luôn luyện dị năng.
Mãi cho đến khi trời hửng sáng, hiểu , Bạc Thời Vụ đến cửa phòng ngủ của Kiều Hòa.
Anh trầm mặc một lát, quyết định gõ cửa.
“Kiều Hòa? Cô tỉnh ?”
Giọng khàn khàn vang lên.
Bên trong vẫn yên tĩnh, một âm thanh nào.
Lông mày rậm của Bạc Thời Vụ nhíu chặt, gọi:
“Kiều Hòa?”
Vẫn chẳng hồi đáp.
Tim bỗng đập dồn dập, trực giác cho :
Bên trong chắc chắn !
Thế nhưng, vẫn ôm một tia hy vọng, hy vọng rằng Kiều Hòa chỉ là ngủ quá say, nhưng…
vì ngay cả tiếng hít thở cũng ?
Dù cách âm trong biệt thự đến mấy, cũng thể động tĩnh.
Hơn nữa, từ khi trở thành dị năng giả, thính giác của Bạc Thời Vụ tăng cường gấp bội, cách một cánh cửa, vẫn thể rõ tiếng thở bên trong.
Một giây , Bạc Thời Vụ quyết đoán vặn chốt cửa.
Cửa khóa trái, mở .
“Kiều Hòa?”
Anh gọi lớn.
Vẫn tiếng đáp.
Giọng trầm thấp:
“ đây. Nếu cô ở trong phòng, hãy đáp một tiếng.”
Đáng tiếc, vẫn âm thanh trả lời.
Sắc mặt Bạc Thời Vụ lập tức trở nên khó coi, một cước đá mạnh, cửa bật tung.
Cánh cửa rung lắc, đổ sập xuống đất, khiến mèo con và Lâm Xảo đều hoảng hốt tỉnh giấc.
Căn phòng trống rỗng.
Bạc Thời Vụ sững sờ tại chỗ, tim bắt đầu rối loạn, vội tìm khắp nơi.
...
Từ giường, gầm giường, trong tủ quần áo, cho đến nhà vệ sinh, tất cả đều .
Nơi nào lọt tầm mắt, đều lục soát qua.
Hoàn bóng dáng Kiều Hòa.
Trên giường chỉ còn một bức tranh vẽ, bên là chân dung tự họa của Kiều Hòa, giống hệt cô ngày hôm qua, ngay cả bộ quần áo cũng khác.
Đôi mắt hổ phách của Bạc Thời Vụ nheo , cầm bức tranh chạy , đúng lúc đụng Lâm Xảo và bầy mèo con.
Lâm Xảo căng thẳng hỏi:
“Có chuyện gì thế ? Tiểu Bạc, ?”
Bạc Thời Vụ trầm giọng:
“Kiều Hòa… biến mất .”
Lâm Xảo mở to mắt, hoảng hốt kêu lên:
“Cái gì? Sao biến mất , rốt cuộc xảy chuyện gì ?
A Hòa, đứa nhỏ …”
Mèo con cũng hoảng loạn, chúng chạy vòng vòng trong phòng ngủ, tìm mãi chẳng thấy bóng dáng Kiều Hòa, ngay cả mùi hương cũng biến mất sạch.
Chúng gấp gáp “meo meo” kêu liên tục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-191-di-thu-cua-kieu-hoa.html.]
Bạc Thời Vụ xuống tầng một tìm, lục soát cả biệt thự, nhưng vẫn chẳng .
Trong đầu thoáng hiện lời Kiều Hòa đêm hôm qua, những câu chữ vô cùng lạnh lùng, tựa như một con khác.
Bình thường, Kiều Hòa tuyệt đối thể những lời .
Nếu chỉ nhắm riêng , thể nghĩ rằng cô đuổi , tiếp tục ăn bám.
…
Đêm qua, Kiều Hòa mặt tất cả, kể cả bảy nhóc mèo con.
Cô luôn xem mèo con như bảo bối, nâng niu còn chẳng đủ, thể đột nhiên cần chúng?
Còn bảo bọn chúng đừng đến gần cô…
Khoan !
Ánh mắt Bạc Thời Vụ lóe lên tia lạnh lẽo, cúi xuống hỏi đàn mèo con:
“Trong mấy nhóc, đứa nào khứu giác nhạy nhất?”
Bảy con mèo , Kiều Ly bước lên, vẻ mặt đầy tự tin:
là đỉnh nhất.
Bạc Thời Vụ lập tức bế nó lên.
Kiều Ly giật , theo phản xạ vùng vẫy, nhưng kịp vùng trầm giọng:
“Mau ngửi mùi mà Kiều Hòa để ! Xem nơi nào đậm nhất?”
Kiều Ly lập tức ngừng giãy, hít hít khí.
Ngoài mùi hương nhạt nhòa trong phòng ngủ, chỉ còn một nơi...
Phòng chứa đồ.
Nó liền hiệu cho Bạc Thời Vụ đến đó.
Mọi cùng chạy theo.
Kiều Ly hít ngửi khắp phòng chứa, cuối cùng cào một ngăn kéo.
Bạc Thời Vụ vội mở , phát hiện bên trong một chiếc dây chuyền Huyết Ngọc, cùng một tờ giấy trắng gấp gọn.
Anh lập tức mở giấy , đó chính là di thư của Kiều Hòa…
Nội dung di thư:
“Cái đuôi nhỏ, bà bà, khi thấy lá thư , lẽ còn nữa.
Xin vì theo cách , thậm chí còn chẳng kịp lời tạm biệt.
phát hiện bản nhiễm dịch hạch chuột, chính là đêm hôm đó…
Các đừng tìm , mắc bệnh thì chắc chắn chỉ con đường c.h.ế.t, còn lây sang khác.
cầu xin , đừng tìm .”
“Còn nữa… cái đuôi… , Bạc Thời Vụ. Anh thấy Huyết Ngọc chứ?
Đây là thứ để cho và bà bà, trong đó gian, chứa nhiều vật tư.
Bên trong còn đồ bảo hộ, dịch bệnh chắc chắn sẽ bùng phát lớn, các hãy lấy vật tư mà ẩn náu, mang theo mèo con…
Bạc Thời Vụ, mạnh mẽ, cũng là đàn ông trách nhiệm.
, Kiều Hòa, xin : Đã nhận những vật tư , nhất định bảo vệ mèo con và bà bà…”
“Bà bà tuổi cao, lẽ sống bao lâu nữa.
hy vọng thể chăm sóc bà bà đến cuối đời, ít nhất là sống bớt khổ cực hơn.
Còn về mèo con, xin bảo vệ chúng một thời gian, cho đến khi chúng khả năng tự lo cho …
Đây là yêu cầu cuối cùng của . Bạc Thời Vụ, cảm ơn .”
“Kiều Hòa di thư”
Đọc xong bức thư, bàn tay Bạc Thời Vụ run lên, mắt đỏ ngầu.
Trên mặt giấy còn vệt nước mắt loang lổ, những nét chữ cuối cùng run rẩy, chênh vênh.
Anh dám tưởng tượng, lúc bức di thư , tâm trạng Kiều Hòa tuyệt vọng đến mức nào.
Tim đau nhói như hàng vạn cây kim đ.â.m .
Sau khi Lâm Xảo xem xong, nước mắt lập tức trào , bà nắm chặt cánh tay Bạc Thời Vụ, nghẹn ngào:
“Tiểu Bạc… Tiểu Bạc! Dịch hạch, dịch hạch là bệnh gì? Có nghiêm trọng lắm ?
A Hòa, con bé sẽ … bây giờ, chúng tìm nó như thế nào đây…”
Cả bà như rơi hoảng loạn, vốn dĩ bà còn nghĩ cơ thể khỏe lên, từ nay thể cùng Kiều Hòa sống những ngày yên vui.
Thế nhưng chỉ một đêm...
Chỉ một đêm thôi!
Mọi thứ trở thành thế ?
Lâm Xảo thể chấp nhận sự thật Kiều Hòa rời .
Huyết Ngọc gì đó, gian vật tư gì đó, bà đều chẳng hiểu nổi.
Kiều Hòa giao phó hết thảy, nhưng còn bản cô thì ?
Bạc Thời Vụ trầm giọng trấn an:
“Bà, xin đừng lo. Kiều Ly! Ngửi kỹ mùi Kiều Hòa, xem cô theo hướng nào, mau!”
Dứt lời, sang Lâm Xảo:
“Bà và những con mèo khác tạm thời ở nhà đợi.
Khóa chặt cửa sổ, tuyệt đối cho lạ .”
Dặn dò xong, Bạc Thời Vụ ôm Kiều Ly, đầu , lao thẳng ngoài.
Anh nhất định tìm Kiều Hòa trong thời gian nhanh nhất!