Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 185+186: Giỡn Chắc, Mèo Mà Cũng Biết Đánh Người À? - Xác Chết Phát Nổ

Cập nhật lúc: 2025-10-14 03:23:38
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe thấy những lời đó, trong lòng Kiều Hòa chợt dâng lên một cảm giác chua xót.

 

Trong giai đoạn đầu khi đại nạn thiên tai và tận thế ập đến, những c.h.ế.t nhanh nhất, nhiều nhất… là dân thường, mà là đội cứu hộ, cảnh sát, lính cứu hỏa, tình nguyện viên…

 

Có câu : Người sống lâu, kẻ sống dai.

 

Kiều Hòa thể đổi sự thật tàn khốc , cô cũng dần dần trở nên chai sạn.

mỗi những lời như , cô vẫn thấy đau lòng và bi thương.

Nếu tận thế thể chấm dứt thì mấy…

Thế giới sẽ trở nên thê t.h.ả.m như .

 

Kiều Hòa cố chấp đưa vật tư cho họ, còn vẻ “nếu các nhận thì sẽ giận đó”.

Bất đắc dĩ, họ đành nhận lấy.

 nhận, cô cũng đoán , họ chắc chắn sẽ ăn ngay , họ sẽ giữ để dành cho những cần hơn.

 

Kiều Hòa thầm thở dài.

Vật tư của cô hạn, chẳng là vô tận.

vô hạn, cô cũng dám tùy tiện đem khoe khoang, bởi cô thấy quá nhiều mặt tối của lòng .

 

Rời khỏi điểm cứu viện, Bạc Thời Vụ cau mày, :

“Cho họ nhiều vật tư như thế, chúng chỗ đêm qua lấy thêm chút .”

 

Kiều Hòa lắc đầu:

“Không, về nhà .

Nếu biệt thự còn , chúng nghỉ ngơi , đó dùng thiết hơn để tìm vật tư.”

 

Nghe cô , lòng Bạc Thời Vụ dễ chịu hẳn.

Ít nhất bây giờ Kiều Hòa còn tránh né , còn như xa lạ, cũng còn lạnh nhạt với  nữa.

 

Bạc Thời Vụ sợ nhất là cô sẽ phớt lờ .

Nụ hôn hôm đó, đến giờ vẫn hiểu rõ ý nghĩa của nó là gì, nhưng điều đó còn quan trọng.

Quan trọng là Kiều Hòa đuổi .

 

Nếu một ngày nào đó, cô thật sự rời

Anh cũng chẳng lý do gì để ở , dù trong lòng trăm nghìn cam tâm.

 

Ba và bảy bé mèo cứ thế tiếp tục lên đường.

Từ khi uống t.h.u.ố.c mà hệ thống đưa, sức khỏe của Lâm Xảo hơn hẳn, bà cảm giác như chạy tám trăm mét cũng mệt.

 

kinh ngạc,  chỉ cơ thể khỏe hơn, mà cả thể chất dường như cũng cải thiện.

 

Ba chậm, chẳng mấy chốc nửa đường.

đúng lúc , một đám đột nhiên chặn đường họ.

 

Kiều Hòa liếc mắt qua, cô nhận đó chính là đám ở điểm cứu viện.

Sợ đ.á.n.h Bạc Thời Vụ, bọn họ còn gọi thêm vài nữa.

Giờ đây, chừng mười mấy, hai chục chắn ngay mặt họ.

 

Sắc mặt Kiều Hòa lạnh lùng:

“Tránh .”

 

Bạc Thời Vụ lập tức chắn mặt Kiều Hòa, Lâm Xảo và mấy bé mèo, trầm giọng hỏi:

“Muốn gì?”

 

Một gã râu quai nón khẩy:

“Còn hỏi ? Dùng ngón chân cũng .

Hai , để vật tư, đó thể .”

 

Ánh mắt sâu thẳm của Bạc Thời Vụ phủ một tầng băng mỏng, giọng lạnh lẽo:

“Vật tư, tuyệt đối thể cho các .”

 

Gã râu quai nón gằn:

“Anh em! Lên!”

 

Đám qua  là bọn du côn, xã hội đen hoặc đầu đường xó chợ, chẳng kẻ nào là lương thiện.

 

Bạc Thời Vụ định dùng dị năng nhưng Kiều Hòa kéo :

“Đừng dễ dàng dùng dị năng mặt bọn họ.

Chuyện dị năng, nhất định giấu kỹ.

Nếu bọn họ , truyền đến tai đội cứu viện ở cấp cao hơn, chúng sẽ gặp rắc rối to.”

 

Lời cô lý, Bạc Thời Vụ lập tức thu tay.

Anh xông lên, quyết định đ.á.n.h tay .

 

Tất nhiên, Kiều Hòa cũng .

Cô đưa bộ vật tư cho Lâm Xảo:

“Bà giữ kỹ nhé! Mấy đứa, các con bảo vệ bà bà cho thật nhé!”

 

Nói , cô lao thẳng đám , cùng  tham chiến.

 

Ban đầu, gã râu quai nón khinh thường bọn họ, hai đối đầu với hơn chục mạng, thắng nổi?

Huống hồ, Kiều Hòa là một cô gái yếu ớt, chỉ Bạc Thời Vụ là vẻ mạnh mẽ.

 

Thế nhưng, ý nghĩ chỉ  lóe lên, gã thấy Kiều Hòa tung một cú đá thẳng n.g.ự.c một tên đàn em.

Tên đó hất bay lên , đập “rầm” cột điện, rơi xuống đất, co giật hai cái là bất động luôn,  là chỉ ngất thôi   đời nhà ma.

 

Gã râu quai nón há hốc mồm:

“Đệch! Anh em, xông lên! G.i.ế.c chúng nó cho tao! Cướp vật tư thì tha hồ mà ăn!

Hai thằng cướp vật tư, mấy thằng khác theo tao xử lý bọn !”

 

Vài tên hung hổ lao về phía Lâm Xảo và đàn mèo con.

 

đám mèo con lập tức chắn mặt bà, bảo vệ bà và đống vật tư phía , trông như thật sự hiểu lời .

 

Một tên khinh:

“Ha, mấy con mèo gì thế? Chẳng lẽ tụi nó định đ.á.n.h chúng  ?”

 

“Ha ha ha, mày đùa ? Mèo mà cũng đ.á.n.h ?”

 

“Thôi nhanh lên, cướp vật tư chạy, đừng để ý mấy con mèo đó!”

 

Kết quả... 

Kế hoạch còn kịp thực hiện, bọn chúng đàn mèo con đ.á.n.h cho thê thảm.

 

Tiếng kêu t.h.ả.m vang dội:

“Cứu với! Cứu mạng!”

 

“Mẹ ơi! sắp mấy con mèo cào c.h.ế.t !”

 

“Ôi đau quá, m.ô.n.g !”

 

Gã râu quai nón thấy tiếng hét, tức giận quát:

“Bọn phế vật các đang gì đấy?”

 

khi đầu , chỉ thấy...  quân tiêu diệt.

Một đám đàn ông to con, thua t.h.ả.m bảy con mèo và một bà già?

 

“Đệch… cái quỷ gì thế ?”

 

Chưa kịp thêm câu nào, Kiều Hòa tung một cú đ.ấ.m bay lên trời, mắt trợn trắng, miệng phun máu, cả hàm răng văng mấy chiếc.

Hắn rơi thẳng xuống vũng bùn, sõng soài như con ch.ó đánh.

 

Gã râu quai nón: “……”

Gặp quỷ thật !

 

Kiều Hòa phủi tay, thở dài một :

“Mệt c.h.ế.t, ăn sáng nên đ.á.n.h chẳng tí sức nào.”

 

Bạc Thời Vụ im lặng, chỉ thả một chuỗi dấu chấm lửng:

Cô mà gọi là sức ?

Đánh bầm dập hết cả mặt mũi .

 

Đám côn đồ sụp đổ, bọn họ rốt cuộc đụng hai vị đại gia nào thế ?

là c.h.ế.t oan uổng, mắt !

 

Giải quyết xong đám , Kiều Hòa lập tức chạy về phía Lâm Xảo:

“Bà chứ, bà bà?”

 

Lâm Xảo phấn khích :

“Không cả! A Hòa, con và Tiểu Bạc giỏi quá mất, hệt như minh tinh võ thuật trong phim , vèo vèo là mấy tên hết.

Mấy bé mèo cũng giỏi lắm, bọn chạm vật tư đ.á.n.h gục .”

híp cả mắt.

 

Kiều Hòa mỉm :

“Không ai thương là .

Đi thôi, nhanh rời khỏi đây, kẻo lát nữa bọn họ tỉnh tìm đến gây phiền phức.”

 

Gã râu quai nón bẹp đất: “……”

Còn ai ngu ngốc đến mức dám cướp của mấy nữa chứ.

 

Cuộc chạm trán nhỏ chẳng ảnh hưởng gì đến hành trình của họ.

Không lâu , Kiều Hòa về đến khu biệt thự.

 

Lưới điện vẫn , vì nối với máy phát điện nào nên nước hư hại, tạm thời xem như an .

quanh sân, lượng nước đọng ít hơn cô tưởng, xem là vẫn còn .

 

Đeo balo nặng lưng, Kiều Hòa bước đến mở cửa.

ngay khi cửa mở, cô liền cảm thấy gì đó .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-185186-gion-chac-meo-ma-cung-biet-danh-nguoi-a-xac-chet-phat-no.html.]

Đằng cánh cửa… thứ gì đó.

 

Kiều Hòa dừng bước, cô lắng tai động tĩnh bên trong.

Không tiếng bước chân, cũng tiếng hít thở.

trực giác mách bảo Kiều Hòa rằng, bên trong chắc chắn thứ gì đó.

 

Sẽ là gì đây?

 

Cô cẩn thận dùng chìa khóa mở cánh cửa lớn, mùi hôi thối cùng mùi m.á.u tanh nồng nặc ngay lập tức xộc thẳng mặt.

Cái mùi như xác chuột c.h.ế.t thối rữa lâu ngày, cực kỳ nồng, khiến Kiều Hòa suýt nữa nghẹt thở ngay tại chỗ.

 

Cô vội vàng lùi một bước, lập tức hô lớn:

“Đừng ai đến gần!”

 

Ngay giây tiếp theo... 

 

"Ầm!!"

Kiều Hòa nhanh chóng lưng , nhưng thứ gì đó bên trong vẫn phát nổ.

 

Eo cô Bạc Thời Vụ siết chặt, kéo phía , kịp tránh khỏi vật thể rõ b.ắ.n tung từ vụ nổ.

 

Bảy nhóc mèo con hoảng sợ, đồng loạt trừng to mắt mèo.

Khứu giác của mèo nhạy bén, ngửi thấy mùi hôi thối kinh khủng , chúng lập tức nôn hết .

 

Lâm Xảo cũng tái mặt, vội dùng tay bịt kín mũi miệng, giọng nghẹn ngào:

“Cái… cái gì phát nổ … như hố xí nổ tung …”

 

Sắc mặt Kiều Hòa cũng vô cùng khó coi, cô che kín mũi miệng, cả dựa chặt n.g.ự.c Bạc Thời Vụ.

phản ứng nhanh, lập tức kéo cô xa, nhưng lưng và cánh tay Kiều Hòa vẫn dính thứ bẩn thỉu.

Thứ đó ghê tởm, giống như dịch thể do xác thịt thối rữa lâu ngày tạo thành.

 

C.h.ế.t , còn ngâm trong nước lũ bao lâu.

Đáng sợ hơn, nó còn… phát nổ.

 

Trước cổng và sân biệt thự lúc ghê tởm đến cực điểm, khắp nơi đều vương vãi thịt nát, dịch nhầy nhớp nháp b.ắ.n tung tóe…

 

Kiều Hòa vội vàng kéo lui ngoài.

Vừa nín thở cởi áo khoác, dùng nước lũ bên cạnh rửa sạch chất bẩn tay.

Cô ghê tởm đến mức suýt nôn cả cơm tối hôm qua.

 

Nhìn tình hình , chắc là từng đến đây lánh nạn, nhưng cuối cùng c.h.ế.t … biến thành bộ dạng .

 

Kiều Hòa cố kìm nén cơn buồn nôn.

Lúc , cô thấy giọng lo lắng của Bạc Thời Vụ:

“Cô chứ? Có thương ở ?”

 

Kiều Hòa lắc đầu, lòng ấm áp, cô nhẹ giọng đáp:

“Không , chỉ là buồn nôn thôi.

, đừng đến gần, mùi ghê tởm quá, chẳng khác nào b.o.m sinh hóa.”

 

“Chúng tìm ít khẩu trang, đồ bảo hộ mới .

Trong nhà còn bao nhiêu xác c.h.ế.t thì , đúng là…”

Gương mặt Kiều Hòa đầy phiền muộn.

 

Trước khi rời , cô khóa cửa biệt thự cẩn thận.

Không hiểu chui .

chuyện , giờ chỉ thể nghĩ cách xử lý tình huống tồi tệ mắt.

 

Thế là bọn họ nhà ngay, họ chạy sang siêu thị gần đó tìm đồ bảo hộ.

Nếu nhảy dọn dẹp ngay thì quá sức ghê tởm.

 

Kiều Hòa chịu nổi.

Cô cũng để Bạc Thời Vụ chịu cảnh .

Thực , tích trữ sẵn đồ bảo hộ , giờ siêu thị chỉ là để che mắt mà thôi.

 

Không lâu , cả nhóm đến nơi.

Không ngờ cửa, Kiều Hòa chạm mặt một quen, Diệp Cầm.

, chính là nữ chủ biệt thự .

 

Ngày đó, Diệp Cầm từng quyến rũ Bạc Thời Vụ, định b.a.o n.u.ô.i .

lạnh lùng từ chối.

Sau đó, Diệp Cầm còn nhiều chèn ép, đạo đức giả, công khai gây khó dễ cho Kiều Hòa trong nhóm chủ biệt thự.

 

Một đàn bà cay nghiệt, chẳng tí thiện tâm nào.

Giờ phút , bà đang quấn quýt bên một gã đàn ông vạm vỡ, hai dính chẳng khác nào song sinh dính liền.

 

Kiều Hòa thầm ngán ngẩm trong lòng.

là xui xẻo, đụng trúng đàn bà .

 

Chỉ cần đối phương đừng tự rước phiền phức là .

Với cô, Diệp Cầm chẳng khác nào con ruồi, bẩn phiền.

 

Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ bắt đầu tìm đồ bảo hộ các kệ hàng.

 

Chẳng bao lâu , Diệp Cầm trông thấy Bạc Thời Vụ, ánh mắt lập tức sáng rực.

ngay đó, bà cũng nhận Kiều Hòa.

 

Răng Diệp Cầm nghiến chặt, quả nhiên là oan gia ngõ hẹp!

Trận lũ lụt lớn như nhấn c.h.ế.t con tiện nhân ?

Chắc chắn là do Bạc Thời Vụ cứu giúp.

Nếu , loại như Kiều Hòa, đáng lẽ c.h.ế.t đuối từ lâu .

 

Trong lòng Diệp Cầm nghẹn một bụng tức, phần lớn đều trút hết lên Kiều Hòa.

Không những cướp mất “con ch.ó nhỏ” của bà , còn khiến bà nhiều mất mặt, chẳng còn chút danh dự nào.

 

Diệp Cầm nép lòng gã đàn ông lực lưỡng bên cạnh, nũng:

“Anh yêu , em sợ quá… Anh thấy mấy ?

Họ từng bắt nạt em, còn em thương nữa…

Đặc biệt là con nhỏ , nó tên Kiều Hòa, nó đúng là đồ tiện nhân!

Nó ở cùng khu biệt thự với em. Nếu nó, em mất hết vật tư …”

 

thêm mắm dặm muối, bịa đặt trắng trợn, biến Kiều Hòa thành loại ác độc chỉ ức h.i.ế.p khác.

 

Nghe xong, gã đàn ông lập tức nổi giận:

“Bảo bối đừng sợ, ở đây , ai dám động em?

Đừng lo, để dạy dỗ con nhóc đó một trận!

M* nó, dám bắt nạt đàn bà của tao, đúng là chán sống!”

 

Nói xong, gã đàn ông hùng hổ lao về phía Kiều Hòa.

Chưa kịp đến gần, Bạc Thời Vụ chặn .

 

“Tránh !”

Gã đàn ông gầm gừ.

 

Bạc Thời Vụ lạnh lùng gã:

“Không tránh. Anh định gì?”

 

“Làm gì ? Ha! Tao đ.á.n.h c.h.ế.t con nhóc !”

Gã giận dữ chỉ thẳng Kiều Hòa.

 

Kiều Hòa đầu , mặt mũi ngây thơ, khẽ :

“Đánh c.h.ế.t ? Hu hu… sợ quá…

Bạc Thời Vụ, bảo vệ đó nha…”

 

Bạc Thời Vụ thoáng khựng .

Không hiểu , từ giọng điệu của cô, chút giả vờ.

 

gương mặt thanh thuần, xinh của Kiều Hòa, mang đến cảm giác tự nhiên, hề gượng ép.

 

Tóm , đáp chắc nịch:

“Được, sẽ bảo vệ em.”

 

Lời khiến Diệp Cầm tức đến nổ tung!

 

lập tức la lớn:

“Anh yêu~ chính bọn chúng đó! Trước chúng bắt nạt em, hu hu…

Anh yêu , đòi công bằng cho em đó nha!”

 

Để thể hiện bản lĩnh đàn ông, gã vạm vỡ liền giơ nắm đấm, thẳng mặt tung một cú đ.ấ.m Bạc Thời Vụ!

Diệp Cầm hoảng hốt, bà lo nếu gã đ.á.n.h quá mạnh, lỡ phá hủy gương mặt tuấn mỹ thì uổng lắm…

 

 Bạc Thời Vụ linh hoạt né tránh.

Đồng thời, tung chân phản công, đá thẳng bụng gã vạm vỡ .

Gã loạng choạng lùi mấy bước mới thể vững.

 

Ánh mắt gã u ám, mặt mày đen kịt, gằn giọng Bạc Thời Vụ:

“Cút ngay! Tao nhắm mày!”

 

Bạc Thời Vụ thản nhiên:

“Thì ?  tuyệt đối sẽ để chạm Kiều Hòa dù chỉ một cọng tóc!”

 

Gã vạm vỡ nghiến răng ken két:

“Tốt! Vậy thì đừng trách tao nể tình!”

 

Lời dứt, gã đột nhiên gầm lên một tiếng.

Chỉ trong chớp mắt, cơ bắp gã bắt đầu phình to, trương nở thấy rõ!

 

Vốn dĩ chỉ là một huấn luyện viên thể hình bình thường, mà trong vài giây ngắn ngủi, cơ bắp gã phồng to đến mức kinh khủng, bờ vai rộng chẳng khác nào… một chiếc tủ lạnh hai cánh!

Loading...