Bầu khí bỗng chốc trở nên cực kỳ lúng túng.
Người cảm thấy ngượng nhất chính là Kiều Hòa.
Khi cô chỉ là đầu óc nóng lên mới dám hôn một cái như thế.
Không gian dường như lặng .
Kiều Hòa dám đối mặt Bạc Thời Vụ, cũng chẳng nên gì tiếp theo.
Đổi t.h.u.ố.c từ hệ thống xong, cô vội chạy qua chỗ Lâm Xảo để cho bà uống.
Bạc Thời Vụ theo bóng lưng Kiều Hòa với ánh mắt phức tạp.
Anh hiểu vì cô :
Lad cô thật sự thích , chỉ trêu đùa?
Dù là thế nào, cũng cam tâm tình nguyện.
Cả đời , từng thích một ai đến .
Chưa từng quan tâm ai đến .
Kiều Hòa là đầu tiên… cũng là cuối cùng.
Bên , Kiều Hòa cho Lâm Xảo uống t.h.u.ố.c xong, vành tai vẫn còn đỏ bừng, nhưng điều cô lo hơn cả là tình trạng của bà.
Nếu bệnh của bà trở nặng thì ?
Nếu t.h.u.ố.c hiệu nghiệm thì đây?
Hệ thống Bỏ Mặc thản nhiên :
【Thuốc của mà còn tin ? Yên tâm, uống xong Lâm Xảo tạm thời sẽ c.h.ế.t.】
Giọng máy móc lúc thật êm tai.
Quả nhiên, chỉ mấy giây , Lâm Xảo đang hôn mê liền chậm rãi mở mắt.
Bà ngơ ngác Kiều Hòa, nhất thời hiểu chuyện gì xảy .
Chỉ nhớ như mơ một giấc mơ thật dài, trong mơ bà mãi một con đường thấy điểm dừng.
Giờ nghĩ , chẳng lẽ đó là cầu Nại Hà …
Lâm Xảo cố dậy, kinh ngạc phát hiện cơ thể bỗng sức lực.
“… đây là…”
Đôi mắt bà mở to, gương mặt đầy nếp nhăn hiện lên vẻ sửng sốt.
Trái tim Kiều Hòa cuối cùng cũng nhẹ nhõm:
“Bà bà, thấy thế nào ? Còn chỗ nào khó chịu ?”
Trong lòng Lâm Xảo vui mừng khôn tả:
Đây chẳng phép màu ?
Trời cao bà còn c.h.ế.t, còn sống tiếp để ngắm thế giới nên mới cho bệnh tình thuyên giảm như chăng?
Đây kỳ tích thì là gì?
Bà nắm chặt cánh tay Kiều Hòa, kích động :
“A Hòa, bà ! Thật sự !
Bây giờ khỏe lắm, chẳng còn khó chịu chút nào.”
“Thật khó tin, xảy chuyện gì…”
Bà khẽ lẩm bẩm, vui mừng đến mức phát , khóe mắt đỏ hoe, lệ long lanh.
Kiều Hòa cũng xúc động, mỉm :
“Vậy thì quá, bà… là .
Bà đói ? Cơ thể khỏe thì nên ăn chút gì…”
Lời còn dứt, cô thấy Bạc Thời Vụ bưng một bát canh nóng đến.
Kiều Hòa khựng , vành tai đỏ lên, khẽ :
“Cảm ơn…”
Bạc Thời Vụ lặng lẽ cô một cái, đó im lặng xuống bên cạnh.
Ánh khiến Kiều Hòa cả yên, cứ như kim châm lưng.
Không cách nào khác, trêu thì thế nào cũng cho một lời giải thích.
Cô cũng cái cớ nãy của thật quá gượng ép.
hiện tại cô chẳng nghĩ lý do nào hơn, chẳng lẽ cho về hệ thống, bảo chỉ là “công cụ” ư?
Kiều Hòa thấy bực bội, nhưng đành đè nén cảm xúc:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-182-lam-chuyen-xau.html.]
Thôi bỏ , sớm muộn gì cũng sẽ giải thích .
Sau đó, Lâm Xảo thể ăn uống. Bữa bà ăn ngon, vui.
Cơ thể còn đau, sức, đây chẳng hồi phục thật sự thì là gì?
Hoàn giống kiểu hồi quang phản chiếu.
Chính bà cũng thấy khó hiểu, đành xem đó như một kỳ tích.
Lúc , bảy bé mèo con vây quanh Bạc Thời Vụ, từng con mặt mũi đầy đe dọa.
Bạc Thời Vụ: ……
“Sao , cả đám vây gì ?”
Mấy bé mèo hừ hừ, kiêu căng chằm chằm .
Cướp của bọn chúng! Quá đáng!
Kiều Ly nheo mắt mèo, giọng lạnh lùng:
[Nói xem, chúng gì để đuổi ?]
Kiều Cúc ủ rũ:
[Chẳng lẽ tìm thứ gì siêu ngon dụ dỗ , mới chịu rời xa ?]
Kiều Bộ bất lực:
[Cậu chỉ ăn thôi! Bạc Thời Vụ rõ ràng kẻ ham ăn, ăn chỉ để sống.]
Kiều Cận ngây ngô:
[Hình như đúng … đáng sợ ghê, đàn ông …]
Kiều Phi phẫn nộ:
[Không thể , tên hai chân cũng bản lĩnh đấy, các xem, mê hoặc thành thế nào !
Mẹ nhịn nổi mà ‘ăn’ Bạc Thời Vụ luôn !]
Kiều Ẩn thở dài:
[Chúng đều mà… nhưng .
Nếu nhanh nghĩ cách, sẽ theo mất, mà tên hai chân khi còn quấn lấy để… giao phối.]
Kiều Cẩn tròn xoe mắt, cô nhóc vẫn là em bé, chẳng hiểu giao phối là gì:
[Giao phối là gì ?]
Mấy mèo con khác cũng còn nhỏ, đến kỳ động dục, chỉ Kiều Ẩn lớn hơn, nghiêm giọng:
[Dù gì cũng chuyện , sẽ đau, con chắc sẽ đau hơn mèo!]
[Không thể để Bạc Thời Vụ bắt nạt !]
Kiều Ẩn phắt dậy kêu meo meo.
Ánh mắt Kiều Ly lóe sáng:
[Tất nhiên, sẽ bảo vệ , tuyệt đối cho Bạc Thời Vụ đến gần!]
[ cũng !]
Kiều Phi gào lên, Bạc Thời Vụ đầy địch ý.
Những mèo con khác cũng hùa theo.
Không hiểu tiếng mèo, Bạc Thời Vụ chỉ nghiêng đầu khó hiểu.
Anh gì mà khiến bọn nhỏ vui thế ?
Anh nghĩ mãi, nghĩ mãi vẫn chẳng nghĩ .
Từ lúc đó, Kiều Hòa đám mèo con vây quanh bảo vệ nghiêm ngặt.
Chỉ cần Bạc Thời Vụ định đến gần cô, lập tức sẽ xua đuổi.
Bảy bé mèo phiên canh gác, ngay cả lúc ngủ cũng mèo trông chừng.
Kiều Hòa: “……”
Các con , tuy cảm động, nhưng thật sự cần .
Ngày hôm , Kiều Hòa chịu hết nổi, bèn dắt cả đàn mèo chỗ khác “họp”.
Cô giải thích hồi lâu, rằng Bạc Thời Vụ sẽ gì cô , ngược chính mới là sợ cô chuyện với .
đám mèo con nhất định tin, chúng cố chấp cho rằng Bạc Thời Vụ chỉ đợi lúc chúng sơ suất là sẽ điều với .