Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 180+181: Đều tại con nhỏ này - Mẹ lại dám hôn tên hai chân đó
Cập nhật lúc: 2025-10-07 09:19:18
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mọi thấy Kiều Hòa thật sự hào phóng như thì sững sờ, cằm suýt rơi xuống đất.
Quả thật quá chấn động!
Lỡ như phụ nữ dối, nơi đó thể xuống thì ?
Thế mà Kiều Hòa vẫn đồng ý.
Những kẻ còn đang do dự quanh bỗng hối hận đến ruột gan xanh lè.
Vài đàn ông tự nguyện :
“Cô Kiều! Chúng cũng tìm xem lối nào xuống !”
Nói xong, họ vội vàng chạy , sợ khác cướp mất cơ hội.
Kiều Hòa thêm, theo phụ nữ đến nơi cô tìm .
Quả nhiên, đúng như cô :
Dốc nhưng đất xung quanh khá chắc, như đường núi bên trông bằng phẳng mà bẫy, dễ hụt chân.
Kiều Hòa tươi:
“Cái đuôi nhỏ, chúng thể thử xuống xem tình hình.”
Bạc Thời Vụ quan sát cẩn thận, khẽ gật đầu:
“Được, để xuống .”
Nói xong, định xuống ngay.
Kiều Hòa gọi với sang:
“Này! Cứ thế mà xuống ? Không cần mạng hả?”
Cô bất đắc dĩ lấy dây leo núi , giúp Bạc Thời Vụ mang .
Lúc buộc dây, cách giữa hai vô cùng gần, mặt Kiều Hòa suýt chạm lồng n.g.ự.c …
Khụ khụ, , cơ bụng thật .
Kiều Hòa cố nhịn đưa tay sờ thử, bầu khí giữa hai mập mờ.
Người phụ nữ cạnh mà sững sờ.
Người đang liều mạng cầu sinh, còn hai phát cơm chó?
Cô nhưng nước mắt, lặng lẽ rời để khỏi ăn thêm “cơm chó” nữa.
Buộc dây xong, mặt Kiều Hòa nóng bừng.
Cô vội thẳng, khẽ ho một tiếng:
“Xong , thể xuống .”
“ sẽ giữ chặt dây. Tin sức của , kéo lên thành vấn đề .”
Cô cố giơ cánh tay khoe “cơ bắp”, nhưng chẳng thấy gì.
Kiều Hòa: “…”
Thể lực tăng mà chẳng chút cơ nào nhỉ?
Hệ thống Bỏ Mặc khẩy:
【Ký chủ cũng thành lực sĩ cơ bắp cuồn cuộn nhỉ.】
Kiều Hòa: “…………”
Thật hết nổi.
“ xuống đây.”
Bạc Thời Vụ khàn giọng, ánh mắt sâu thẳm.
Thật cần dây, vì dị năng nên chẳng lo trượt ngã.
rõ ràng là Kiều Hòa sợ gặp chuyện.
Ừm, cô đang lo cho .
Ngay giây tiếp theo, giá trị hảo cảm của Bạc Thời Vụ đối với cô tăng vọt!
Kiều Hòa mở to mắt, thầm rủa:
Quả nhiên… hệ thống đúng, Bạc Thời Vụ đúng là kho báu!
Cô chạm mũi, bỗng thấy vành tai nóng ran.
Người đàn ông … thực sự thích cô đến ?
Hay là do đối xử với ai cũng như thế?
Từ nhỏ đến giờ, trải qua hai kiếp, Kiều Hòa vẫn độc , hiểu biểu hiện của Bạc Thời Vụ, cũng chẳng đối diện thế nào với lượng hảo cảm dành cho .
Cô đành cho rằng khi mất trí, đầu tiên thấy là cô nên mới “hiệu ứng chim non” thôi...
Giống như chim con nở sẽ xem đầu tiên thấy là .
Vô cùng, vô cùng yêu thích.
Hệ thống chỉ lạnh.
Bảo ký chủ độc , EQ thế ế mới là lạ.
Bạc Thời Vụ bắt đầu xuống dò đường.
Kiều Hòa buộc dây một gốc cây lớn, nắm c.h.ặ.t đ.ầ.u dây.
Nếu xảy chuyện, cô thể lập tức kéo lên.
Một phút…
Hai phút…
Năm phút trôi qua.
Kiều Hòa bắt đầu lo lắng.
Cô phát hiện bóng đen phía ...
Không bằng cách nào, Lý Minh xử lý xong đôi chân gãy, tay đang nắm một cây gậy to, ánh mắt dữ tợn chằm chằm gáy Kiều Hòa.
Tất cả đều tại con nhỏ !
Nếu cô, chẳng mất mặt bao , chẳng chịu cảnh chật vật như chuột chạy qua đường, chẳng khinh thường đến thế.
bây giờ khác , là dị năng giả.
Kiều Hòa chắc chắn thức tỉnh dị năng.
Yếu đuối!
Cô phát hiện .
Chỉ cần vung gậy xuống...
Kiều Hòa sẽ c.h.ế.t, ha ha ha!
Thật quá!
Hắn trút hết căm giận lên cô.
Sau đó cướp bộ vật tư trong tay cô.
À đúng , còn bầy mèo con nữa.
G.i.ế.c cô xong, sẽ bắt mèo ăn thịt.
Đã bao lâu ăn thịt …
Lý Minh đói đến hoa mắt, suýt cầm vững gậy.
lúc đó, Kiều Hòa bỗng đầu, như cảm nhận điều gì.
Ánh mắt cô lạnh lẽo thẳng mắt , quát:
“Lý Minh! Muốn c.h.ế.t !”
Nhanh như chớp, Lý Minh dồn hết sức, gậy quét mạnh về phía mặt cô.
Kiều Hòa rõ tiếng gậy xé gió.
Trong chớp mắt, gậy bổ xuống.
Cô vội né nhưng chậm một nhịp, vai vẫn sượt trúng.
Lý Minh gào lên, như kẻ liều mạng, tiếp tục tấn công, còn mạnh hơn, nhắm thẳng đầu cô.
Kiều Hòa dám buông dây nên khó tránh kịp, cô c.ắ.n răng đưa tay trái đỡ gậy.
Nhân lúc còn sững , cô tung một cú đá bụng .
Lý Minh thét lên, lùi mấy bước, vô tình hụt chân, rơi xuống vực.
Chỉ còn vang tiếng thét t.h.ả.m thiết và cây gậy méo mó.
Kiều Hòa nhíu mày, cánh tay trái đau âm ỉ.
Bị gậy quật trúng quả thật là khó chịu, nhưng cô thể buông dây.
Nếu cô buông tay, lỡ Bạc Thời Vụ xảy chuyện thì .
Cô nhận rằng vị trí của Bạc Thời Vụ trong lòng ngày càng quan trọng, sự đổi âm thầm diễn , đến chính cô cũng phát giác .
Bỗng, sợi dây căng chặt.
Kiều Hòa siết chặt hai tay.
Rất nhanh, Bạc Thời Vụ bám dây trèo lên.
Vừa lên đến nơi, liền hỏi:
“Tiếng hét nãy là ? Cô chứ?”
Tim Kiều Hòa ấm , cô khẽ lắc đầu:
“Không , chỉ là Lý Minh như ma hiện lưng, định đ.á.n.h lén , đá xuống .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-180181-deu-tai-con-nho-nay-me-lai-dam-hon-ten-hai-chan-do.html.]
Ánh mắt Bạc Thời Vụ lạnh hẳn:
“Tên đó… sớm thế thì nên g.i.ế.c nay từ .”
“ , bên ?”
Kiều Hòa vội hỏi.
Bạc Thời Vụ gật đầu:
“Có thể , nhưng đường vô cùng khó.
Chúng còn mang theo mèo với bà bà, xuống an thật sự khó.”
Kiều Hòa trầm ngâm chốc lát:
“Thôi bỏ , chỉ còn cách tiếp tục đợi cứu viện.”
Bạc Thời Vụ gì, thực con đường phía chỉ mới , và chỉ thể một .
Nếu cõng Lâm Xảo xuống núi, xác suất xảy t.a.i n.ạ.n quá cao, bên vách đá dựng .
Hai về, liền đám đàn ông tìm đường vây .
“Cô Kiều! Cô Kiều, chúng cũng tìm đường , cô theo chúng xem nhé!”
Mấy gã lúc nãy nhiệt tình .
Bọn họ cứ khăng khăng kéo Kiều Hòa xem.
Cô họ chẳng ý , nhưng chắc chắn họ cũng dám tay với cô.
Kiều Hòa liếc mắt qua, con đường họ tìm còn tệ hơn nơi phụ nữ ban nãy tìm .
Rõ ràng là chỉ lấy vật tư, tùy tiện tìm bừa đường xuống mà thôi.
Trong mắt họ, Kiều Hòa “hào phóng”:
Năm cái bánh quy nén cho là cho ngay! Thật quá hào phóng!
Kiều Hòa lườm họ một cái, lạnh giọng:
“Không đạt yêu cầu.”
Vài gã đàn ông sững sờ:
“Gì cơ?”
“ , đường các tìm đạt. Một miếng ăn cũng đừng mơ đến.”
Nói xong, Kiều Hòa kéo tay Bạc Thời Vụ bỏ .
Đám đàn ông tức nghẹn, mất công tìm chẳng gì, chỉ âm thầm nguyền rủa hai .
Kiều Hòa thu về thêm kha khá giá trị cảm xúc.
Dù , tổng cộng vẫn thiếu hơn một nghìn điểm mới đủ một vạn.
Cô bắt đầu lo lắng:
Cứ thế thì đây?
Liệu bà thể chịu nổi qua đêm nay ?
Khi trở về, đám mèo con đều vây quanh Lâm Xảo, khiến Kiều Hòa hoảng sợ, tưởng bà xảy chuyện.
Cô lập tức lao đến, hỏi chúng chuyện gì, Kiều Ẩn :
[Mẹ, bà bà , chỉ mệt quá nên ngủ thôi.]
[ đó, bà thật đáng thương… Con còn ngửi thấy mùi suy kiệt bà nữa…]
Kiều Cẩn bà, đôi mắt như lưu ly tràn đầy lo lắng.
Kiều Bộ buồn bã:
[Thật sự cách nào cứu bà ?]
Cả đàn mèo đều im lặng.
Chúng , chẳng hiểu y thuật, dù t.h.u.ố.c cũng loại nào cứu Lâm Xảo.
Kiều Hòa cũng sức khỏe bà ngày càng tệ, quan trọng dần bước về cõi c.h.ế.t, trong lòng cô khó chịu vô cùng.
Cô c.ắ.n răng, kiếm thêm điểm hảo cảm từ lũ mèo, nhưng vẫn thiếu 500 điểm.
Năm trăm điểm… Lấy ở đây?
Chẳng lẽ xuống đ.á.n.h đám ở giữa sườn núi để họ hận cô?
Cách vẻ , chỉ thể áp dụng với nhà họ Kiều, ngoài cho giá trị oán hận quá ít.
Lúc , cô chợt thấy nhớ ba em nhà họ Kiều và Kiều Viên.
Phải , họ đúng thật là cái “cây rung tiền”!
Chỉ tiếc là…
Kiều Hòa thở dài, ăn qua loa chút gì đó trông chừng bên Lâm Xảo.
Bạc Thời Vụ khẽ :
“Cô nghỉ chút , để trông bà.”
Cô lắc đầu:
“ mệt, nghỉ .”
Bạc Thời Vụ định thôi, chỉ sang một bên vận dụng dị năng, cũng chẳng định ngủ vì rõ bản ngủ nổi.
Thời gian trôi qua từng phút, lòng Kiều Hòa càng thêm bồn chồn.
Cô sờ trán Lâm Xảo, sốt, thở yếu nhưng đều.
Không hiểu , cô thấy bà một luồng tử khí, bà như đóa hồng sắp héo tàn.
Cô hoảng hốt, vội hỏi hệ thống Bỏ Mặc:
“Không thể cho mượn ? Chỉ thiếu 500 điểm thôi mà!”
Hệ thống dứt khoát từ chối:
【Không thể. Loại d.ư.ợ.c phẩm quý, chỉ thể đổi, cũng quyền cấp cho cô.】
“Đồ hệ thống keo kiệt!”
Kiều Hòa bất lực, cô hiểu nó cũng khó khăn riêng, nhưng vẫn mắng nó.
【Đi tìm Bạc Thời Vụ , chỉ cần cô tiếp xúc mật với là…】
“Đừng nữa!”
Đầu Kiều Hòa như nổ tung.
hệ thống vẫn tiếp tục:
【Nhắc nhở, tuy bên ngoài Lâm Xảo vẻ , nhưng tim đang chậm dần, dấu hiệu suy tạng.】
Nghe , Kiều Hòa bật dậy:
“Cái gì?”
Bà bà…
Hệ thống : “
【Tốt nhất là cô nhanh tìm Bạc Thời Vụ để lấy điểm cảm xúc, Lâm Xảo e là cầm cự lâu.】
“ bà bà sốt?”
【Không sốt vì hệ miễn dịch sụp đổ, còn miễn dịch gì nữa mà sốt?】
Kiều Hòa lạnh cả , nắm c.h.ặ.t t.a.y bà, quả nhiên, tay bà lạnh.
Cô bắt mạch, yếu…
Trong cơn hoảng loạn, cô lao đến bên Bạc Thời Vụ.
Anh vẫn ngủ, tiếng động liền mở mắt:
“Sao , cô Kiều…”
Chữ “Hòa” còn kịp thốt , môi chặn .
Cảm giác mềm mại lan tràn, tim như luồng điện tinh tế đ.á.n.h trúng.
Đôi mắt đào hoa của Bạc Thời Vụ mở lớn, ánh kinh ngạc vui sướng.
Trái tim Kiều Hòa đập như trống, cô hôn, chỉ ôm chặt cổ , cố gắng chu môi.
Hôn xong… bước tiếp theo là gì? Chỉ chạm môi như thế thôi ư?
Đầu cô như nổ tung, chẳng nghĩ nổi gì nữa, chỉ cảm nhận đôi môi thật dễ chịu.
Mềm, ấm, khiến cứ chạm mãi.
Mặt Kiều Hòa đỏ bừng, lan đến vành tai, chiếc cổ trắng nõn cũng ửng hồng.
Hai cứng đờ, ai động đậy.
Bảy bé mèo con đều choáng váng!
Vừa là gì ? Chúng buồn ngủ quá nên thấy ảo giác ư?
Mẹ chúng… Mẹ dám hôn tên hai chân !
Hơn nữa là chủ động hôn đó nha!
Không khí như đông cứng.
lúc , giọng máy móc của hệ thống Bỏ Mặc vang lên, như còn chút hả hê:
【Chúc mừng ký chủ, nhận 1000 điểm hảo cảm từ Bạc Thời Vụ!】
Kiều Hòa giật mở mắt, vội vàng buông , lùi hẳn về phía , dám .
Cô lắp bắp, giống như kẻ lưu manh:
“Thấy … trông vẻ dễ hôn quá, chỉ thử thôi!”