Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 153: Phương Pháp Nâng Cấp Dị Năng

Cập nhật lúc: 2025-10-01 01:19:29
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Hòa khẽ mỉm , :

“Ừm, tỉnh dậy thôi, thế, cái đuôi nhỏ?”

 

Giọng cô gái lười biếng, mềm mại như mang theo chút ấm áp của nắng sớm.

 

Bạc Thời Vụ khẽ :

“Có một chuyện quan trọng với cô.”

 

Kiều Hòa lập tức bật dậy khỏi lều, Lâm Xảo cũng tò mò theo:

“Chuyện gì ?”

 

“Liên quan đến dị năng.”

Khuôn mặt Bạc Thời Vụ trở nên nghiêm túc.

 

Kiều Hòa thầm nghĩ:

Dị năng? Chẳng lẽ dị năng của gặp vấn đề gì ?

 

giây tiếp theo, cô :

“Dị năng thể nâng cấp thông qua tu luyện.”

 

Đôi mắt Kiều Hòa khẽ co :

“Thật ? Anh phát hiện bằng cách nào?”

 

Bạc Thời Vụ bèn kể bộ chuyện xảy đêm qua.

 

Nghe xong, tim Kiều Hòa đập thình thịch.

Thì … thì những dị năng giả đời mạnh lên … đều nhờ cách tu luyện ?

 

Hiện tại, trong nhóm đầu tiên thức tỉnh dị năng, Bạc Thời Vụ phát hiện một bí mật động trời.

 

Trước đây Kiều Hòa từng nghĩ, nếu dị năng thể tự nâng cấp, lẽ chỉ trông chờ những gói quà ngẫu nhiên của hệ thống Bỏ Mặc.

Muốn tích đủ thẻ nâng cấp dị năng thì dựa vận may, mà cô xưa nay tự tin về may mắn của .

 

Không ngờ Bạc Thời Vụ dị năng thể nâng cấp nhờ tu luyện.

Kiều Hòa kích động cho ?

 

Điều chẳng khác nào khi khác còn đang tập , bọn họ bắt đầu chạy , bỏ xa khối mấy con phố.

 

Cô nắm chặt cánh tay Bạc Thời Vụ, giọng gấp gáp:

“Vậy rốt cuộc tu luyện thế nào?

À… con mèo của , A Bộ , nó cũng thức tỉnh dị năng.

Nếu nó mạnh hơn, chúng cũng cần ngày nào cũng nơm nớp lo sợ nữa.”

 

Kiều Hòa càng càng chột .

cho Bạc Thời Vụ cũng dị năng, nên đành tạm giấu.

Đợi thêm một thời gian, nếu chắc chắn phản bội, đến lúc đó… cũng muộn.

 

Ban đầu Kiều Hòa chỉ định sống cùng mấy mèo con, nhưng phận đưa đẩy, để cô gặp Bạc Thời Vụ và Lâm Xảo, cảm nhận chút ấm áp.

Cô vốn chẳng tàn nhẫn, vẫn ghi nhớ sự quan tâm của họ.

 

Kiều Hòa mạnh hơn, siết tay :

“Vậy kinh mạch ở vị trí nào?”

 

Bạc Thời Vụ nghĩ một chút hỏi:

“Cô học qua Đông y ?”

 

Đông y? Cô Đông y?

Anh bèn lấy tấm bản đồ trong balo, lật mặt vẽ hình cùng sơ đồ kinh mạch, chuẩn giảng giải từng chút.

 

Năm chú mèo con cũng chạy đến, tuy chẳng hiểu gì nhưng vẫn thấy thú vị.

 

Nửa tiếng , Kiều Hòa vỗ tay, nụ rạng rỡ:

“Hiểu ! Để cho A Bộ thử xem!”

 

Thế là cô bế A Bộ, chỉ dẫn len lén bảo Kiều Ẩn cũng thử.

thì,  thử .

 

Không gian dị năng mạnh hơn quả thật khó, vì Kiều Ẩn từng nâng cấp một , lên nữa chắc cần nhiều năng lượng.

tu luyện ngày đêm, e cũng khó nhanh chóng đột phá.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-153-phuong-phap-nang-cap-di-nang.html.]

 

A Bộ thì khác, dị năng thức tỉnh từng thăng cấp.

Kiều Hòa cho nhóc thử xem thành công .

 

Tốn bao công sức mới khiến A Bộ hiểu cách tu luyện.

Nhóc con mơ mơ hồ hồ, cuối cùng Kiều Ly thấy chịu nổi, dùng móng vỗ đầu nó, chậm rãi nhấn từng chữ chỉ dẫn.

Lúc đó A Bộ mới ngây ngô gật đầu, bảo là hình như hiểu .

 

Kiều Hòa bất lực xoa trán.

Lắm lúc A Bộ đúng là ngốc nghếch, vẫn là Kiều Ly lanh lợi hơn.

Chỉ tiếc… Kiều Ly vẫn thức tỉnh dị năng.

 

Kiều Hòa tính sẵn:

Nếu tới mở gói quà ngẫu nhiên mà thẻ thức tỉnh dị năng, cô sẽ cho Kiều Cận và Kiều Tư , mới đến Kiều Ly.

Kiều Ly vốn khỏe mạnh, đang ở bên cạnh, đương nhiên an hơn ba bé mèo con Kiều Cận, Kiều Phi, Kiều Tư đang thất lạc.

 

Nghĩ đến ba bé mèo con , lòng cô quặn thắt.

đây?

Không manh mối, cũng chẳng tìm ở .

Hệ thống Bỏ Mặc cho chút gợi ý nào.

 

Bên ngoài mưa như thác đổ, cô càng lo ba nhóc sống thế nào.

 

Trong khi đó...

 

Trong phòng thí nghiệm, mặt Kiều Tư là đống thức ăn mèo và đồ hộp, nhưng nhóc vẫn gầy trơ xương, còn tệ hơn khi Kiều Cận và Kiều Phi trốn thoát.

Nhìn qua chẳng khác nào con mèo bệnh nặng, đang hấp hối.

 

Kiều Tư nheo mắt đàn ông mặc áo blouse trắng đang tiến .

Hắn xuống lồng, găng tay cao su trắng muốt, mặt là sổ ghi chép và bút đen.

 

“Nhóc con, vẫn giả vờ hiểu lời ?

Bao lâu mà cứng đầu thế.”

 

Hắn thở dài, tỏ vẻ tiếc nuối:

thông minh, hiểu hết lời mà.

cứ chịu đáp, đúng ?”

 

Đôi mắt dài hẹp của thành một đường mảnh, trông như lưỡi rắn, lạnh lẽo xảo quyệt.

Kiều Tư , chỉ bẹp trong lồng, lộ vẻ uể oải, như sắp chết.

 

Ánh mắt chợt lạnh, khẽ gằn:

“Vẫn thích uống rượu phạt vì rượu mời hả?

Được thôi, ăn thì cần ăn nữa.”

 

Nói xong, dọn hết đồ ăn mặt Kiều Tư, bỏ mặc nhóc trong căn phòng thí nghiệm trắng toát, tĩnh lặng đến mức rơi kim cũng .

 

Kiều Tư , khắp phòng đều là camera, cả lộ rõ lẫn giấu kín.

Cậu nhóc nghĩ thầm:

Tên biến thái thật đáng sợ, cứ bám theo một con mèo đáng thương như , cứ khăng khăng hiểu tiếng .

 

Hiểu thì , lạ lắm ?

Kiều Tư thở dài.

 

Ở thời đại , quả là hiếm thật.

về , khi thiên tai kéo dài, động vật tiếng cũng chẳng lạ.

 

Hiện tại, nhóc xem như động vật quý hiếm, nhưng tương lai e rằng sẽ khác.

Kiều Tư cân nhắc quyết định tạm thời ăn.

Ai mà bỏ gì lạ thức ăn ?

 

Trong lúc Kiều Tư còn giam, Kiều Cận và Kiều Phi gặp hiểm cảnh.

Hang núi của chúng ngập.

 

Nước lũ tràn đến, hai bé mèo con buộc rời hang, tiếp tục tìm nơi trú mới…

bao xa, chúng gặp quen cũ.

 

Kiều Cận hoảng hốt:

[Đó là… Kiều Viên?]

Loading...