Kiều Bộ hiểu gì.
Là một bé mèo chỉ ăn chơi và thỉnh thoảng tranh sủng, mấy chuyện như “binh lính phòng vệ” nhóc chẳng tài nào hiểu nổi.
Cậu nhóc chỉ một điều: Mình bảo vệ Kiều Hòa.
Bảo vệ…
Kiều Bộ thầm nhẩm nhẩm từ .
Từ đến nay, dường như nhóc mới chính là kẻ luôn che chở.
Dẫu cho trí nhớ quên mất bao kỷ niệm gặp gỡ bên Kiều Hòa, nhưng cảm giác trong tiềm thức thì đ.á.n.h lừa .
Kiều Bộ rõ, từng cô bảo vệ chu đáo.
Trong lòng Kiều Hòa, bọn chúng quan trọng đến nhường nào chứ?
Nhớ ngày đó nắng gắt đến mức chỉ cần bên ngoài chốc lát cũng như lột cả lớp da, dân thôn Nhật Lạc dữ dằn, nhất là kẻ giữ thôn đáng sợ .
Vậy mà Kiều Hòa vẫn hề sợ hãi, dứt khoát đến cứu họ.
Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ để Kiều Bộ hiểu rằng nhóc cô trân trọng và yêu thương.
Nghĩ , Kiều Bộ chủ động rúc , khẽ cọ cọ cái đầu nhỏi mu bàn tay Kiều Hòa, nũng nịu kêu “meo” một tiếng.
Là một chú mèo Ragdoll xinh như tiên với đôi mắt hai màu lấp lánh như đá quý, cú nũng nịu quả thật quá sức mê hoặc.
Kiều Hòa dụ đến độ tim như lạc mất phương hướng, đành ôm chặt Kiều Bộ mà hít hà cho đến khi thỏa mãn.
Không lâu , Bạc Thời Vụ bày xong bẫy ngoài cửa động, loại bẫy giấu kín và còn là bẫy liên .
Dù kẻ địch phá tầng bẫy , thoát khỏi ảo cảnh của Kiều Bộ cũng tốn ít công sức.
Mọi việc thỏa, Bạc Thời Vụ .
Trong hang, Kiều Hòa dựng hai lều:
Cô ngủ cùng Lâm Xảo, Kiều Cúc và Kiều Hoa, còn Bạc Thời Vụ thì ngủ cùng Kiều Bộ, Kiều Ẩn và Kiều Ly.
Chỗ chật chội, chỉ thể tạm bợ như thế.
Ai nấy mệt rã rời, xuống chẳng bao lâu, Kiều Hòa chìm giấc ngủ.
Lâm Xảo cô thật sâu, khẽ thở dài cũng ngủ theo.
Đám mèo con dù đường nhiều cũng thấm mệt, chỉ chốc lát cả hang chìm trong tĩnh lặng, ngoài chỉ còn tiếng mưa lớn dội xuống rợn .
Bạc Thời Vụ nhắm mắt nhưng ngủ .
Không mệt, mà vì trong lòng vướng bận.
Trên đường , từng nghĩ sẽ rời khỏi đây, rời khỏi Kiều Hòa.
Ban đầu là sợ gây họa cho Kiều Hòa.
Về , khi nhóm giải quyết, họ cũng còn gặp nguy hiểm.
Anh định khi thiên tai trầm trọng sẽ tìm cơ hội rời .
giờ…
Ánh mắt càng thêm sâu thẳm:
Anh thể .
Kiều Hòa là cô gái yếu đuối, hơn nữa thức tỉnh dị năng.
Chỉ sở hữu dị năng “niệm lực”, dù cách nâng cấp tiến hóa.
Nếu thể mạnh hơn thì mấy.
Nghĩ đến đây, thử thúc động dị năng trong cơ thể.
Giữa gian tĩnh lặng, dường như cảm nhận luồng ấm áp hùng mạnh ẩn trong kinh mạch.
Từng học qua huyệt vị và y học cổ truyền, thuộc làu các đường kinh.
Anh bỗng nảy ý, dùng ý niệm dẫn dòng năng lượng theo kinh mạch lưu chuyển.
Không ngờ, nó thật sự di chuyển theo ý .
Anh liền cẩn thận cho năng lượng chảy khắp cơ thể một vòng, đến đan điền thì đột ngột dừng ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-152-toi-biet-bay-roi.html.]
Ngay lập tức, kinh ngạc phát hiện lượng năng lượng trong cơ thể tăng gấp đôi.
Bạc Thời Vụ bật dậy, tin nổi mắt .
Để xác nhận, vận niệm lực, nhấc bổng Kiều Ẩn đang ngủ bên cạnh.
Kiều Ẩn mơ màng mở mắt, lập tức kêu lên: “Meo!”
[Ôi trời đất ơi, bay thế ?]
Cậu nhóc còn tưởng đang mơ.
Không ngờ là thật, chỉ là Bạc Thời Vụ nâng lên.
Kiều Ly lười biếng mở mắt liếc qua:
[Yên tâm, do , tự giác tỉnh dị năng .]
Kiều Ẩn ngượng ngùng:
[Ờ… giá mà thật sự bay thì .]
Biết Bạc Thời Vụ hiểu tiếng mèo, Kiều Ẩn chỉ khẽ “meo” một tiếng.
Bạc Thời Vụ bình thản:
“Đừng sợ, chỉ thử dị năng thôi.”
Anh tiếp tục giữ Kiều Ẩn lơ lửng để kiểm chứng.
Dù niệm lực chỉ là dùng ý niệm khống chế vật thể, nhưng nếu đủ mạnh, tương lai thể tạo sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Nghĩ đến khả năng , tim rạo rực.
Có đàn ông nào mà ngày càng mạnh để bảo vệ yêu chứ?
Anh lặng lẽ canh giờ, đến khi Kiều Ẩn buồn ngủ đến nỗi ngủ luôn .
Bạc Thời Vụ mới thả lỏng dị năng, vội ôm lấy nhóc, nhẹ nhàng đặt chăn.
Anh kìm nén sự phấn khích, đ.á.n.h thức Kiều Hòa.
Ngày mai, khi thức dậy, sẽ với cô tin vui .
Khi nhắm mắt, Kiều Ly vẫn dõi theo từ bóng tối.
Gương mặt bé mèo lạnh lùng như vương giả của băng tuyết, trong đôi mắt sâu thẳm phản chiếu bóng đêm.
Nó thầm mong đàn ông sẽ trân trọng nó, đừng bao giờ cô tổn thương…
Ít nhất, đừng như đám nhà họ Kiều, khiến lặng lẽ trốn chăn mỗi đêm.
Kiều Ly từng loài :
“Lớn lên mới , nơi thể chỉ là chăn, nhà vệ sinh và vòng tay cha .”
nó chỉ thể lặng lẽ trong chăn, hoặc trong nhà vệ sinh.
Nghĩ đến đó, tim nó nhói đau, chẳng thấy cảnh nữa.
Nếu Bạc Thời Vụ dám nó , nó nhất định sẽ tha thứ.
Cho dù cho ăn món cá nhỏ ngon đến , nó cũng quyết nương tay.
Đêm trôi qua yên bình.
Kiều Hòa tỉnh dậy khi Kiều Cúc đè lên .
May mà cô bé đè lên mặt, nếu , khi nửa đêm cô nghẹt thở .
lúc , giọng Bạc Thời Vụ vang lên ngoài lều:
“Dậy , Kiều Hòa?”