Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 151: Tiểu Vệ Binh Kiều Bộ

Cập nhật lúc: 2025-09-26 04:18:44
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thoát đám nhà họ Lý, Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ nhanh chóng tìm một chỗ .

Đó là một hang núi, bên trong tối đen như mực, qua tưởng chừng chẳng gì.

Bạc Thời Vụ vẫn yên tâm, sợ bên trong dã thú rắn rết.

Anh sợ chúng lỡ Kiều Hòa thương thì .

Thế là cầm đèn pin để kiểm tra.

 

Kiều Hòa vốn định yếu ớt như , nhưng nghĩ , bảo vệ thế cũng .

từ chối thiện ý của Bạc Thời Vụ.

Ừm, công nhận mắt của cô thật sự chuẩn ghê.

Bạc Thời Vụ thật sự kẻ tham tiền háo sắc, càng loại vong ân bội nghĩa.

Đến giờ vẫn nhớ ơn cứu mạng của cô, khiến Kiều Hòa chút ngượng ngùng.

 

thì…

Khụ khụ, đó để tránh rắc rối, cô còn đá mấy phát cơ.

Nếu nhớ nhầm, hình như một cú trúng ngay mặt.

May mà khi Bạc Thời Vụ ngất, chứ thì… khụ khụ…!

 

Kiều Hòa suýt bật , lúc cô cảm thấy Bạc Thời Vụ chẳng khác nào một chú cún lớn trung thành vô điều kiện.

 

Không lâu , Bạc Thời Vụ bước :

“Không , thể .”

 

“Bên trong gì, rộng, mau .”

Giọng trầm khàn,  quyến rũ.

 

Nghe lòng Kiều Hòa phấn chấn hẳn.

Ngày nào cũng một soái ca chu đáo, lúc nào cũng bảo vệ , ai mà chẳng vui chứ.

Cô hớn hở bước hang, lấy trong ba lô vài ống phát sáng.

Hang lớn, đủ cho mấy nghỉ.

Cô chỉ dùng hai ống là đủ soi sáng cả hang.

 

Mọi cởi áo mưa, bắt đầu dựng lều và trải túi ngủ.

Bạc Thời Vụ cửa hang canh chừng.

Một là vì Kiều Hòa và Lâm Xảo cần quần áo, là đàn ông nên đó tiện.

Hai là xem bên ngoài dã thú gì .

Nếu mưa cứ kéo dài, họ sẽ tính đến chuyện tìm thuyền.

 

Tuy trong gian của Kiều Hòa sẵn thuyền và đủ loại vật dụng.

Bạc Thời Vụ và Lâm Xảo hề , vẫn lo kế hoạch lâu dài.

Anh bơi giỏi, đến lúc cần cũng thể xuống núi tìm thuyền.

 

Lúc , thể rời Kiều Hòa để tìm ký ức phận của .

 

Không lâu , giọng Kiều Hòa vang lên:

“Xong , cũng .”

 

Bạc Thời Vụ khẽ gật đầu, thấp giọng :

“Kiều Hòa, nghĩ chúng nên đặt vài cái bẫy quanh hang, lỡ dã thú đến, chúng sẽ ngay.”

 

Kiều Hòa chớp mắt:

“Có lý đó! Vậy thì   thức đêm canh gác nữa nhỉ?”

 

Bạc Thời Vụ khẽ lắc đầu:

“Vẫn canh đêm, bẫy chỉ là để phòng thôi.”

 

Kiều Hòa: “…”

 

Anh tiếp:

“Để gác là , hai cứ nghỉ ngơi.”

 

Kiều Hòa nhướn mày:

“Cái đuôi nhỏ, thích gác đêm đến thế ?”

 

Bạc Thời Vụ khựng :

“Không … chỉ là cô là con gái, còn bà bà sức khỏe yếu…”

 

Kiều Hòa khoanh tay, nhấn từng chữ:

“Thế là định hy sinh sức khỏe của hả?

Cái đuôi nhỏ, thức đêm hại lắm , mà là tổn hại thể hồi phục đấy.”

 

Bạc Thời Vụ sững sờ, tim đập thình thịch.

Chẳng lẽ… Kiều Hòa đang lo lắng cho ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-151-tieu-ve-binh-kieu-bo.html.]

ngay đó, cô đổi giọng:

“Nếu c.h.ế.t , ai nấu cơm cho , ai vệ sĩ cho đây?”

 

Bạc Thời Vụ: “…”

Chắc là tự đa tình .

 

Thế là cùng lúc, Kiều Hòa nhận từ Bạc Thời Vụ hai luồng cảm xúc trái ngược:

Một là mức hảo cảm tăng cao.

Hai là chút u oán khó tả.

 

Cô ho nhẹ một tiếng:

“Nói chung, chúng tìm cách khác , chứ canh đêm hoài mệt lắm.”

 

Bạc Thời Vụ gật đầu:

“Biết , để đặt bẫy.”

 

“Vội gì chứ, quần áo sạch , kẻo cảm lạnh.”

Nhận quan tâm lộ, Kiều Hòa vội chữa :

“Anh mà ốm, cũng chẳng tìm bác sĩ .

Đến lúc đó cầu cứu Kiều Nhất Mộc với lão Lý tổng mất…”

 

Kiều Hòa lẩm bẩm,   thì vô tình, nhưng để tâm.

Người để tâm là Lâm Xảo.

thể chẳng trụ bao lâu, nhưng vẫn nụ của Kiều Hòa thêm chút nữa.

Không hiểu , bà cứ cảm thấy hợp với cô, như quen từ lâu lắm.

… là từ khi nào? Nghĩ mãi cũng , bà đành thôi.

 

Lúc , Bạc Thời Vụ mới quần áo.

 

Kiều Hòa thì vắt óc nghĩ cách để khỏi gác đêm.

Nghĩ mãi, bỗng cô mở trừng mắt, vỗ tay một cái:

! Còn A Bộ mà!”

 

Năm chú mèo đồng loạt tròn mắt cô đầy kinh ngạc.

 

Bạc Thời Vụ kéo áo khoác, trầm giọng hỏi:

“Cái gì?”

 

“A Bộ chứ ai! Cậu nhóc  khả năng tạo ảo giác.”

Kiều Hòa tươi, bế tiểu Kiều Bộ lên, dùng tiếng mèo trò chuyện với nó.

 

“A Bộ, dùng dị năng mệt ?”

Cô hỏi khẽ, vì mỗi , mỗi con mèo đều thể chất khác .

Loại dị năng hỗ trợ như của Kiều Bộ chắc sẽ ít tốn sức hơn loại tấn công.

Nếu , ở thôn Nhật Lạc đây, nhóc  ngất xỉu từ lâu, thể chịu nổi việc kẻ giữ thôn lợi dụng suốt.

 

Kiều Bộ chớp đôi mắt to sáng, suy nghĩ đáp khẽ:

[Dùng , nhưng…]

 

?”

Kiều Hòa dịu giọng.

 

[ nếu quá nhiều động vật chạm , chắc con sẽ ngất mất.]

 

Kiều Hòa vỗ tay:

“Vậy nghĩa là thể mở ảo giác sẵn, chỉ khi kẻ xâm nhập mới tốn năng lượng, đúng ?”

 

Kiều Bộ gật đầu ngoan ngoãn:

[ ạ, nên… thể ngủ ngon.]

 

Mắt Kiều Hòa sáng rực.

Trời ạ, đây chẳng là kỹ năng tự động quá đỉnh ?

Có địch thì mới tốn sức, thì cứ để đó.

 

May mà cô hỏi, chứ thì vẫn còn thức canh đêm.

Kiều Bộ cũng chẳng năng lực cụ thể , chỉ trả lời câu hỏi của cô.

 

Kiều Hòa xoa đầu nhóc:

“A Bộ bảo bối, tiếp theo trông cậy con đấy!

Con chính là tiểu vệ binh quan trọng của chúng !”

 

Kiều Bộ: “???”

Vệ binh gì chứ?

Loading...