Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 130: Bắt đầu “mua sắm 0 đồng”

Cập nhật lúc: 2025-09-25 06:54:36
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ nghĩ một chút, Kiều Hòa cảm thấy ngoài một chuyến cũng tệ.

nước bên ngoài ngập sâu, xa cũng thực tế lắm.

Tuy đây là vùng ngoại ô Kinh thành, quanh đây vẫn khá nhiều siêu thị lớn.

 

bản đồ điện thoại, bàn bạc với Bạc Thời Vụ về lộ trình.

Giờ đúng là thời điểm để ngoài, vì cơn bão quét qua một đợt, mưa hải sản cũng dừng.

Dù mưa lớn vẫn rơi, nhưng so với thì nhẹ hơn nhiều.

 

Thế là Kiều Hòa thu dọn chuẩn xuất phát.

May mà khi dọn nhà cô từng mang theo một chiếc xuồng , giờ thể dùng .

Thực trong gian của cô còn nhiều thuyền và xuồng cao tốc, nhưng giờ tiện lấy , quá kỳ lạ.

định để Bạc Thời Vụ chuyện gian riêng.

thể thấy độ trung thành của .

Song, nghĩ đến việc kiếp nhà họ Kiều phản bội...

Cảm giác quá khó chịu…

Để tránh rắc rối, thôi .

 

“Kiều Hòa, bên ngoài nguy hiểm lắm, để xem .

Cô ở nhà chăm sóc bà bà và các bé mèo.”

Bạc Thời Vụ trầm giọng cơn mưa gió ngoài .

Mưa lúc giống mưa giông giữa mùa hè, ít cũng như thác đổ như .

 

Kiều Hòa vỗ vai , khẽ lắc đầu:

“Cái đuôi nhỏ, một mà tìm nhiều đồ, liệu mang về hết ?”

 

Bạc Thời Vụ mỉm :

thể chạy vài chuyến.”

 

“Thôi đừng, để cùng. Hơn nữa, yếu lắm ?

Một nhát một đại hán cũng thành vấn đề~”

Kiều Hòa nháy mắt tinh nghịch.

 

Tim Bạc Thời Vụ đập thình thịch vì nụ rạng rỡ , vội dời mắt, khẽ ho:

“Vậy cùng . Gặp nguy hiểm chạy , đừng lo cho , dù gặp nạn cũng .”

 

Lông mày thanh tú của Kiều Hòa khẽ nhíu , cô thích thái độ .

Cứ như chẳng xem trọng mạng .

Rốt cuộc Bạc Thời Vụ từng là ai?

Đã trải qua những gì mà thể thản nhiên như thế?

 

Kiều Hòa bất lực:

“Không thể bỏ mặc .

Thôi, để báo với bà bà, chúng , kẻo lát nữa mưa to hơn.”

 

Bạc Thời Vụ gật nhẹ:

“Được, chuẩn xuồng.”

 

Kiều Hòa phòng bà Lâm Xảo.

Thấy bà định dậy, cô vội ngăn:

“Đừng dậy, bà bà. Con và cái đuôi nhỏ  ngoài tìm ít đồ.

Bà ở nhà đừng lo lắng, bọn con về nhanh thôi.”

 

Lâm Xảo lo lắng mưa xối xả bên ngoài:

“Bây giờ , nguy hiểm ? Nước ngoài ngập cao lắm…”

 

Dù sân nhà ngập, nhưng bên ngoài nhiều nơi nhấn chìm.

Nơi sâu nhất đủ dìm hẳn một đứa trẻ hơn một mét.

 

Kiều Hòa dịu giọng:

“Bà bà yên tâm, ạ.”

 

Nói , cô thả năm bé mèo xuống, nghiêm túc dặn dò:

“Các con ở nhà ngoan ngoãn, chăm sóc bà bà đấy nhé.”

 

Năm bé mèo xung quanh giường, đôi mắt sáng rực cô.

Chúng đồng loạt ngẩng đầu kêu meo meo như học sinh trả lời.

 

Lâm Xảo sự đáng yêu tan chảy, tò mò hỏi:

“Kiều Hòa, chúng gì thế?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-130-bat-dau-mua-sam-0-dong.html.]

Mấy ngày nay bà thể giao tiếp với mèo, thật thần kỳ.

 

“Chúng bảo con yên tâm, chúng sẽ chăm sóc bà bà thật ~”

Kiều Hòa dịu dàng, khẽ xoa đầu từng bé mèo:

“Được , đây.”

 

Lâm Xảo khẽ dặn:

“Nhất định cẩn thận, giữ an …”

 

Kiều Hòa gật đầu:

“Vâng, bà cứ yên tâm.”

Nguy hiểm ư? Không đời nào.

khác quan tâm, cảm giác thật ấm áp.

Nhất là khi cô bà và mấy bé mèo thật lòng lo lắng cho .

 

Mang theo nụ , cô bước sân, thấy Bạc Thời Vụ chuẩn xong.

Kiều Hòa mặc áo mưa dày, ủng, trang kín mít.

Hai lên xuồng , hướng thẳng đến siêu thị lớn gần nhất.

 

Có Bạc Thời Vụ chèo chống, chẳng mấy chốc họ đến cửa siêu thị.

Cửa kính đóng chặt, bên ngoài nước ngập đến đầu gối, bên trong cũng lấm tấm nước.

 

Từ xuồng bước xuống, Kiều Hòa loạng choạng, suýt ngã xuống làn nước đục ngầu.

May mà Bạc Thời Vụ kịp nắm tay cô, giọng căng thẳng:

“Cẩn thận.”

 

Tim Kiều Hòa cũng lỡ một nhịp.

Vừa mà ngã thì thật thảm!

 

“...Cảm ơn nha.”

, khoe hàm răng trắng sáng.

 

Bạc Thời Vụ trầm giọng:

“Theo sát .”

 

“Được , tuân lệnh!”

Kiều Hòa lập tức nắm chặt cánh tay rắn chắc của , buông nữa.

Anh cũng từ chối, để mặc cô bám theo từng bước.

 

Đến cửa kính siêu thị.

Bạc Thời Vụ dùng sức đẩy nhưng cửa khóa chặt.

 

Kiều Hòa vươn vai khởi động, hào hứng:

“Để thử xem.”

Dạo tăng kha khá sức mạnh, một cánh cửa kính nhỏ nhoi, chẳng đáng gì.

 

Cô dồn lực đ.ấ.m mạnh một cú!

“Ầm” một tiếng vang trời, mặt kính nứt thành từng đường.

 

Kiều Hòa đắc ý:

“Thấy , cái đuôi nhỏ, sức mạnh hơn nhé!”

 

ngay đó cô hình, cửa kính chỉ nứt, vẫn vỡ hẳn.

Cô nghiến răng:

“Trời ạ… chắc kính nội địa đây mà.”

 

Còn kịp tay nữa, Bạc Thời Vụ tung một cú đá.

Cánh cửa vỡ tan tành.

Hai nhanh như chớp chui , cứ như đang đột kích.

 

Bên trong tối đen như miệng quái vật khổng lồ.

Kiều Hòa bật đèn pin, cả hai bắt đầu tìm kiếm nhu yếu phẩm.

 

Siêu thị lớn vẫn còn khá nhiều hàng, nhưng đa phần đồ ăn.

Thức ăn nhanh đều càn quét sạch.

May mà Bạc Thời Vụ tìm ít rau củ sấy hút chân .

Anh nhướng mày, nghĩ dù ngon bằng tươi, còn hơn , liền cho ba lô.

 

Hàng hóa kệ khá lộn xộn, đa tầng thấp ngấm nước.

Một đồ đóng gói còn dùng , còn những thứ nước bẩn ngấm thì xem như bỏ.

Loading...